Chương 60: Chiến đấu với cương thi ( 2 )

Những chiếc móng tay sắc nhọn cọ vào mũi của tôi và suýt làm tôi bị thương.

“Đinh Phàm, đạo hạnh của chúng ta quá thấp. Muốn đối phó cương thi này, cần phải đâm thủng mệnh môn của nó!” Phong Tuyết Hàn vội vàng mở miệng.

Nhưng tôi liền buồn bực, làm sao tôi biết mệnh môn của cương thi nằm ở đâu?

***Mệnh môn***: hay còn gọi là cánh cửa của sinh mệnh, là chỗ thành lập ra sinh mệnh con người, là cội gốc cho sự sinh sản và là nơi phát nguồn của tạng phủ. Mệnh môn có 2 huyệt, huyệt bên trái là chân âm – chân thủy, huyệt bên phải là chân dương – chân hỏa ( Mệnh môn hỏa). – Chân hỏa hay Tướng hỏa, thuộc Dương, chủ trì về sinh dục của con người.

Tôi vội vàng lui về phía sau một bước, sau đó hỏi: “Mệnh môn nằm ở chỗ nào? Tôi không biết!”

“Miệng cùng hậu môn ở phía sau cương thi, chỉ cần giải phóng sát khí của cương thi. Nó sẽ không còn bao nhiêu lực lượng!” Nói xong, Phong Tuyết Hàn một lần nữa ra tay tấn công cương thi.

Mà cương thi lại bị Phong Tuyết Hàn chọc giận, nó quay người lại nhảy về phía Phong Tuyết Hàn.

Tôi nhìn cương thi, lộ ra một chút khó xử.

Phong Tuyết Hàn nói đúng, cương thi dựa vào sát khí, sát khí này tụ tập ở trong thân thể của nó.

Chỉ cần giải phóng sát khí, cương thi cũng không sống được lâu.

Nhưng hai cái mệnh môn này, thật sự rất khó xuống tay, một cái là miệng, một cái là hậu môn.

Tôi cảm thấy hậu môn ở phía sau lưng là nơi tốt nhất để bắt đầu xuống tay.

Dù sao phía sau lưng của cương thi cũng không có mắt, nhưng đâm vào mông, tôi có chút thẹn thùng, hơn nữa cương thi này còn là một cô gái.

Nhưng nhìn bộ dáng gian khổ của Phong Tuyết Hàn khi đối phó với cương thi, tôi cũng không lo được nhiều như vậy.

Nắm chặt Đồng Tiễn kiếm, một lần nữa xông lên.

Tôi nhắm vào mông của cương thi, đâm một kiếm lên đó.

Cũng không biết cương thi này có cảm ứng được không, nhưng khi tôi định đâm nó, nó đột nhiên né tránh, nhảy sang bên cạnh một bước, kết quả một kiếm của tôi đã đâm vào không khí.

Chuyện này còn chưa kết thúc, cánh tay của cương thi, đã quét sang một bên, đâm thẳng vào vai tôi.

Trong khoảnh khắc, tôi chỉ cảm thấy có một sức mạnh khổng lồ ập đến, giống như bị xe hơi đυ.ng.

Tôi không kìm được kêu lên một tiếng, cả người bay ngược xuống đất ngay tại chỗ.

Mà nữ cương thi này đã nhanh chóng nhảy về phía tôi với tốc độ rất nhanh, trong miệng không ngừng kêu gào “gừ gừ”.

“Đinh Phàm cẩn thận.” Phong Tuyết Hàn kinh ngạc hét lên.

Nhưng cậu ta vừa dứt lời, nữ cương thi liền xông tới.

Cơ thể của nó chĩa mũi chân xuống đất, trực tiếp nghiêng xuống, há to miệng nhắm ngay cổ của tôi và cắn chặt vào đó.

Lúc này tôi chỉ cảm thấy cánh tay vô cùng đau, trước đó tôi nhìn thấy cương thi đang lao lên liền vội vàng giơ tay ngăn cản.

Tôi dùng tay cố định hàm dưới và cổ của cương thi, nhưng sức mạnh của cương thi lớn vô cùng, huống chi vừa rồi cánh tay phải và bả vai của tôi đã bị thương nặng, lại vội vàng ứng phó cương thi, kết quả trong lúc nhất thời tôi không thể sử dụng được bao nhiêu sức lực.

Trong một khoảng khắc tôi đã không thành công trong việc ngăn cản cương thi.

Nó đè cơ thể xuống, sức lực của nó lên tới cực điểm.

Cái miệng đầy máu, chĩa thẳng vào động mạch cổ của tôi.

Nhìn thấy răng nanh không ngừng tới gần, lại cảm nhận được hơi thở phát ra từ trong miệng của nó, cả người tôi lạnh hơn phân nửa.

Trong lòng tôi vô cùng kinh hãi, mọi chuyện đã kết thúc, trong nháy mắt tôi có cảm giác mình sẽ bị cương thi cắn chết……

Lúc đó, tôi thậm chí còn tưởng tượng ra hình ảnh mình bị cương thi cắn xuyên cổ.

Nhưng vào thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, Phong Tuyết Hàn đột nhiên chạy tới.

Cậu ta cũng cảm thấy khϊếp sợ, nếu tôi bị cắn vào cổ, liệu tôi có còn sống không?

Trước tiên không nói tới thi độc, chỉ cần hàm răng sắc nhọn của cương thi, liền có thể đâm hai lỗ vào cổ của tôi.

Phong Tuyết Hàn đột nhiên khom người xuống, liền ôm lấy đầu của cương thi, đẩy lùi về phía sau.

“Đáng chết! Đi lại đây cho tao!” Phong Tuyết Hàn hét lớn.

Nhưng cương thi này quá mạnh, cho dù hai chúng tôi đã cùng nhau hợp sức, cũng không thể đẩy nó ra.

Điều may mắn duy nhất chính là, cương thi không thể uốn cong hai cánh tay, như vậy thì nó cũng không thể dùng tay cào chúng tôi.

Tôi hít một hơi thật sâu, chịu đựng sự đau nhức ở trên vai phải, không ngừng dùng sức, cuối cùng cũng có thể cầm cự được cương thi.

Lúc này, mặt và miệng của cương thi chỉ cách tôi không quá mười centimet.

Từ khoảng cách gần như vậy, nhìn khuôn mặt tái nhợt như vậy, còn có tiếng nghiến răng nghiến lợi, tiếng gầm gừ trầm thấp của cương thi, không thể nghi ngờ đây là một đả kích rất lớn ở trong lòng tôi.