Chương 6: Tai họa

Lão Tần đã lăn lộn mười mấy năm ở nhà tang lễ, tự nhiên cũng hiểu rõ về những điều kiêng kị cùng môn đạo ở trong đó.

Nghe được lời này, vẻ mặt đều bị dọa cho trắng bệnh, trực tiếp gật đầu đồng ý.

Đồng thời, sư phụ còn nói, quỷ nước này không bình thường, dám ra ngoài gϊếŧ người khi gà đã gáy ba lần.

Nói Lão Tần trong mấy ngày này cần phải chú ý, đừng phạm vào kiêng kị, mất công trở thành vật hi sinh cho con quỷ nước kia.

Nói xong, sư phụ liền dùng tay khép lại hai mắt của Lý lão tam, sư phụ cùng Lão Tần khiêng thi thể của Lý lão tam đi thiêu hủy, sau đó liền mang tôi trở về nhà.

Kết quả vừa về đến cửa nhà, thì kinh ngạc phát hiện trước cửa đã có thêm một người giấy.

Người giấy rách tung toé, hơn nữa phía trên còn mặt quần áo.

Rõ ràng đây chính là người giấy mà sư phụ đã dùng để làm thế thân cho tôi.

Tôi chính mắt nhìn thấy nó bị nữ quỷ mang đi, tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở trước cửa nhà?

Nhìn thấy tất cả những điều này, tôi chỉ cảm thấy trong lòng hoảng sợ đến cực điểm.

Mà sư phụ ở bên cạnh, cũng đang chau mày, biểu tình ngưng trọng.

“Sư phụ, vì sao người giấy lại bị đưa trở về?” Tôi có chút không biết làm sao.

Sư phụ trầm mặt nói: “Trước tiên đừng quản những thứ này, vào nhà tại nói!”

Nói xong liền mang theo tôi vào phòng.

Khi chúng tôi đã đi vào trong phòng, sư phụ lại hít một hơi thật sâu nói: “Tiểu Phàm, chuyện này có chút vượt qua suy đoán của sư phụ. Đôi vợ chồng đánh cá cũng dám đòi mạng sau khi gà gáy ba lần, đã qua giờ Mẹo còn đưa người giấy trở về đây, hiển nhiên không bình thường.”

Từ trước đến nay tôi chưa từng nhìn thấy biểu tình sầu lo như thế này của sư phụ, có chút sợ hãi hỏi: “Vậy, vậy sư phụ, con có thể giữ được mạng sống không?”

Sư phụ không có lập tức trả lời, mà trầm mặc một lát, sau đó nói hiện tại ông cũng không dám bảo đảm.

Nói rằng Lý lão tam đã chết, đôi vợ chồng quỷ kia chỉ còn thiếu một người thế mạng, cho nên đêm nay vợ chồng quỷ đánh cá, tất nhiên sẽ tới tìm tôi!

Nếu có thể trốn thoát thì vạn sự đại cát, nếu trốn không thoát thì có khả năng tôi sẽ phải làm cáo phó.

Còn nói nếu đêm nay đối phương tới, tất nhiên là muốn thấy máu.

Tôi không hiểu lắm, cho nên đã hỏi sư phụ như thế nào là “Thấy máu”, sư phụ lại không nói.

Chỉ kêu tôi nghỉ ngơi cho tốt trước đã, chờ tới buổi tối, tôi cứ việc nghe theo sự an bài của sư phụ.

Sau khi nói xong lời này, liền vội vàng đi ra cửa.

Tôi một mình ở lại trong phòng, tưởng tượng đến tử trạng của Lý lão tam, tôi liền sợ hãi.

Bộ dáng kia dường như đã bị người ta ấn ở trong nước cho đến chết, cũng không biết lúc ông ta chết có bao nhiêu đau khổ……

Khoảng 5 giờ chiều, sư phụ phong trần mệt mỏi trở về.

Nhưng sư phụ trở về còn mang theo một con gà màu vàng rất lớn.

Con gà này rất lớn, thần thái sáng láng, hơn nữa không có lông tạp.

Tôi thấy sư phụ ôm con gà màu vàng, liền hỏi sư phụ con gà này dùng để làm gì?

Sư phụ nói, ông đi ra ngoài lâu như vậy, chính là vì muốn tìm một con gà màu vàng to lớn như vậy.

Còn nói tôi có thể chịu đựng qua đêm nay hay không thì phải dựa vào con gà màu vàng to lớn trong tay ông.

Tôi bối rối hỏi sư phụ con gà màu vàng này thật sự có thể cứu được tôi?

Sư phụ nhấc nhấc còn gà màu vàng, khẽ gật đầu, đồng thời giải thích với tôi.

Sư phụ nói con gà này rất thân thuộc với người thời nay, nếu vận dụng thích đáng, dùng để đổi mạng cho tôi cũng không thành vấn đề.

Còn nói chờ tới buổi tối, sư phụ sẽ dùng giấy vàng gấp thành một người giấy nhỏ, viết lên sinh thần bát tự của tôi, sau đó đúc cho con gà này ăn, lại buộc một sợi chỉ đỏ ở trên chân nó.

Chờ lệ quỷ tới cửa, chỉ cần thả con gà màu vàng này ra ngoài.

Nữ quỷ sẽ giống như đêm qua nhìn thấy người giấy, nó sẽ coi gà vàng này là tôi.

Chỉ cần tôi ẩn núp cho kỹ, cho dù tối hôm qua nữ quỷ đã bị lừa một lần, nhưng thấy con gà vàng này là vật còn sống còn có mùi máu, nhất định có thể giấu trời qua biển.

Dựa theo lời nói của sư phụ thì biện pháp này giống như người giấy, nhưng thủ thuật che mắt đã được thăng cấp.

Chỉ cần không xảy ra sai lầm, nhất định có thể chịu đựng qua đêm nay.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là tôi phải ẩn núp cho thật kỹ, không thể bại lộ.

Một khi bại lộ, hậu quả sẽ rất thảm khốc.

Bởi vì lúc này vẫn còn sớm, tôi liền đi cùng sư phụ ăn chút gì đó lót bụng.

Có thể là do tôi quá mệt nhọc, vừa mới nằm ở trên sô pha đã ngủ rồi.

Vào khoảng mười một giờ tối, tôi đột nhiên bị đánh thức bởi giọng nói trầm thấp của sư phụ: “Tiểu Phàm, mau đứng lên, nữ quỷ đánh cá sắp tới cửa……”