Chương 30: Bị quỷ tính kế

Tôi trừng lớn hai mắt, kinh ngạc nhìn bốn phía đen như mực.

Muốn nhìn cô vợ quỷ của tôi đang ở đâu.

Nhưng tôi nhìn một vòng, cũng không nhìn thấy gì.

Tôi không cam lòng, liền hét lên với xung quanh: “Cô, cô đang ở đâu!”

Sau khi hét lên, tôi tiếp tục nhìn xung quanh, nhưng vẫn không có gì.

Cũng không có người trả lời, yên tĩnh đến mức một cây châm rớt trên mặt đất đều có thể nghe thấy tiếng động.

Nhưng vào lúc này, trước đó vốn dĩ đèn điện đã tắt, bỗng nhiên lập loè hai lần, ngay sau đó “Răng rắc” một tiếng sáng lên.

Trong phòng vẫn là bộ dáng trước kia, không có cái gì thay đổi.

Nhưng tôi có cảm giác cô vợ quỷ đang ở nơi nào đó trong phòng, nhưng tôi không nhìn thấy được cô ấy, suy nghĩ đến điều này tôi liền cảm thấy trong lòng hoảng sợ.

Đương nhiên, tôi cũng rất rõ ràng, mặc dù cô vợ quỷ của tôi có tính tình không tốt.

Nhưng cô ấy sẽ không hại tôi, bằng không vừa rồi cũng sẽ không lên tiếng.

Tôi khẩn trương nhìn vài vòng ở trong nhà, cuối cùng mở miệng nói: “Cô đang ở đâu? Vừa rồi, vừa rồi cảm ơn cô. Cô có thể hay không, có thể hay không ra ngoài gặp tôi một lần, có được không!”

Nhưng tôi vừa dứt lời, trong phòng liền vang lên một giọng nữ nhẹ nhàng: “Hừ, tra nam chết tiệt, ai muốn gặp ngươi!”

Nói xong, trong phòng một lần nữa trở nên im ắng, không có một chút thanh âm.

Nhưng tôi lại trực tiếp ngây ngẩn cả người, mặc dù trong lòng có chút khẩn trương, dù sao đối phương cũng là quỷ.

Thế nhưng càng nhiều, vẫn là nghẹn khuất. Tôi, mẹ nó khi nào thì biến thành tra nam chết tiệt? Chỉ vì tôi đã thêm bạn với hàng trăm cô gái trong WeChat?

Nhưng cũng không còn cách nào khác, cô ấy không muốn thấy tôi, tôi cũng không có biện pháp.

Vì thế tôi liền đi đóng cửa phòng lại, bởi vì cửa phòng của sư phụ cùng Lão Tần gia đều đã khóa, tôi cũng không vào được.

Hiện tại, tôi cũng không có buồn ngủ, vì thế liền ôm kiếm gỗ đào, ngồi ở trong phòng xem TV cho hết thời gian.

Thỉnh thoảng sẽ chú ý cửa phòng cùng cửa sổ, sợ hãi quỷ thắt cổ đi rồi quay lại.

Mãi đến khoảng bốn giờ sáng, lúc này tôi mới cảm thấy hơi buồn ngủ và thϊếp đi một lúc.

Thẳng đến sáng sớm ngày hôm sau, bỗng nhiên tôi bị người đánh thức: “Tiểu Phàm, Tiểu Phàm!”

Vừa nghe có thanh âm, tôi “Tạch” một tiếng liền ngồi dậy từ trên sô pha.

Hơn nữa còn lộ ra vẻ mặt vô cùng khẩn trương: “Tiểu Phàm, con làm sao vậy? Vì sao lại ngủ ở chỗ này?”

Lúc này tôi mới nhìn thấy rõ ràng, thì ra người đánh thức tôi chính là sư phụ.

Thấy sư phụ, tâm tình lo lắng của tôi đã lập tức buông lỏng không ít.

Vội vàng mở miệng nói với ông: “Sư phụ, sư phụ, tối hôm qua con gặp quỷ, quỷ thắt cổ tới tìm con!”

Sư phụ sửng sốt một chút, hiển nhiên không rõ tình huống cho lắm. Nhưng nhìn thấy trạng thái này của tôi, cũng nhíu nhíu mi.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói rõ ràng một chút!”

Sau khi bình tĩnh lại, tôi sắp xếp lại những suy nghĩ của mình, sau đó mới một năm một mười nói cho sư phụ những chuyện mà tôi đã gặp tối hôm qua.

Sư phụ nghe xong, sắc mặt đột nhiên thay đổi, lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Cái gì? Quỷ thắt cổ Lý Quang Vinh đã tới đây tìm con?”

“Đúng vậy sư phụ, cuối cùng, cuối cùng là cô ấy đã cứu con!” Vừa nói tôi vừa liếc mắt nhìn bài vị không tên ở trong phòng.

Sư phụ quay đầu liếc mắt nhìn một cái: “Vậy con có nhìn thấy vợ của con không?”

Tôi cảm thấy lúng túng: “Còn chưa nhìn thấy, chỉ, chỉ nghe được giọng nói.!”

Sư phụ nghe xong có vẻ hơi thất vọng.

Nếu cô vợ quỷ không trực tiếp xuất hiện, chúng tôi căn bản không thể chủ động mời cô ấy hỗ trợ.

Sau đó, Lão Tần gia cũng từ trong phòng đi ra, lắc lắc đầu, giống như chưa tỉnh rượu.

Sư phụ thấy Lão Tần gia đi ra ngoài, trực tiếp lộ ra vẻ mặt ngưng trọng nói: “Lão Tần, tối hôm qua đã xảy ra chuyện!”

Lão Tần gia lộ vẻ khó hiểu, hỏi chúng tôi chuyện gì đã xảy ra.

Sư phụ cũng không dong dài, nói lại một cách đơn giản và rõ ràng những việc mà tôi đã nói khi nãy.

Sắc mặt của Lão Tần gia liền thay đổi, vỗ trán nói: “Uống rượu hỏng việc, uống rượu hỏng việc!”

Nhưng Lão Tần gia vừa dứt lời, sư phụ lại lắc lắc đầu: “Lão Tần, tối hôm qua hai chúng ta đã uống được bao nhiêu rượu chứ? Hơn nữa Tiểu Phàm nói tối hôm qua có động tĩnh rất lớn, nhưng hai chúng ta cũng không có một chút phản ứng!”