Chương 28: Suy đoán

Vốn tưởng rằng tìm được tay cờ bạc Lý Quang Vinh, thì sẽ tìm được câu trả lời cho tất cả các câu hỏi và tôi cũng biết ai đang hãm hại mình.

Nhưng lúc này, Lý Quang Vinh cũng đã chết, manh mối duy nhất lập tức bị chặt đứt.

Nhưng điều kỳ lạ là, xét theo mức độ phân hủy của xác chết, lẽ ra hắn đã chết khoảng năm ngày.

Nói cách khác, Lý Quang Vinh đã chết rất lâu trước đó hoặc chết cùng ngày hoặc chết trước khi vợ chồng Lý Quang Điền chết đuối.

Đến đây lại xuất hiện câu hỏi mới, ba ngày trước là ai đã để lại thông tin ở nhà tang lễ?

Suy nghĩ đến điều này, trong lòng tôi lại “Lộp bộp” một tiếng.

Nhìn thi thể ở trước mặt, trong lòng tôi dâng lên một loại cảm giác rất kỳ quái.

Đặc biệt là Lý Quang Vinh chết không nhắm mắt, đầu lưỡi hơi duỗi xuống, tôi cảm giác phía sau lưng phát lạnh.

Mà sư phụ cùng Lão Tần gia lại vây quanh thi thể, dạo qua một vòng, cũng không có đặt thi thể đang treo cổ của Lý Quang Vinh xuống đất.

Sau đó lại kiểm tra mọi thứ ở trong phòng, cũng không có phát hiện ra đồ vật hữu dụng.

Chỉ nghe thấy sư phụ nói với tôi: “Tiểu Phàm, báo cảnh sát đi! Không có gì để điều tra cả.”

Chuyện đã đến nước này, cũng không còn gì để nói, tôi chỉ có thể dựa theo lời dặn của sư phụ nhấc điện thoại gọi cảnh sát.

Không bao lâu cảnh sát ở trên trấn đã tới, người dẫn đầu chính là cảnh sát Tôn.

Rất ít người trong thị trấn không biết anh ta, anh ta bước vào nhà, liếc nhìn thi thể của Lý Quang Vinh, sau đó đã hỏi chúng tôi vài câu.

Lão Tần gia đã suy nghĩ kỹ về lý do thoái thác, nói là nhà tang lễ muốn hỏi thăm, lễ cúng bảy ngày đầu của vợ chồng đánh cá sắp tới rồi, muốn tới đây nhắc nhở một số điều cấm kỵ, vân vân.

Cảnh sát Tôn cũng biết Lão Tần gia cùng sư phụ của tôi làm nghề gì, cho nên hắn cũng không hỏi nhiều.

Hơn nữa thanh danh của Lý Quang Vinh đặc biệt xấu, cho dù chết cũng không ai quản.

Vì vậy, bọn họ đã kêu chúng tôi lập biên bản và cho chúng tôi trở về.

Nhưng trên đường trở về, sư phụ lại nói với tôi cùng Lão Tần gia: “Lão Tần, Tiểu Phàm, chuyện này càng ngày càng kỳ quặc. Về sau chúng ta cần phải cẩn thận một chút!”

Lão Tần gia cau mày, trực tiếp hỏi: “Ông cảm thấy thế nào?”

Sư phụ quay đầu nhìn thoáng qua ngôi nhà mà Lý Quang Vinh treo cổ: “Lý Quang Vinh đã chết chừng năm ngày, nhưng ba ngày trước lại có người giả mạo Lý Quang Vinh tới lấy tro cốt của hai vợ chồng đánh cá ……”

Sau đó, sư phụ liền nói ra suy nghĩ cùng một ít suy đoán của ông.

Ông nói người lấy tro cốt, hẳn đã sớm biết Lý Quang Vinh đã chết.

Về phần người đó có gϊếŧ người hay không, hiện tại khó có thể nói, nhưng có một nửa khả năng, Lý Quang Vinh là bị người gϊếŧ.

Hơn nữa, hai vợ chồng đánh cá, dường như cũng không có con cái cũng không có người thân nào khác, ngoại trừ đứa em trai là Lý Quang Vinh.

Việc này nói rõ người hạ táng cho bọn hắn, nhất định là người đã lấy đi hũ tro cốt.

Người này lấy tro cốt của hai vợ chồng đánh cá, làm thành một ngôi mộ hóa sát.

Nhưng vô cớ hãm hại tôi và Lý Lão Tam, trong việc này sư phụ có hai suy đoán.

Một là kẻ thù của Lão Tần gia tới cửa, hoặc là kẻ thù của sư phụ tới cửa.

Hai, chính là không có mục đích. Ngẫu nhiên gϊếŧ người, nhưng loại khả năng này tương đối nhỏ.

Cho nên, loại thứ nhất là kẻ thù tới cửa, khả năng này rất lớn.

Hiện tại đối thủ hết lần này đến lần khác không thể xuống tay với tôi được, bước tiếp theo rất có thể sẽ trực tiếp xuống tay với sư phụ cùng Lão Tần gia, hoặc là sử dụng thủ đoạn càng cao minh càng lợi hại hơn.

Lão Tần gia nghe xong, cũng sửng sốt một hồi lâu, sau đó nói rằng ông ấy cả đời đều ở trong lò hỏa táng đốt xác giúp mọi người, ông ấy cũng không đắc tội với bất kỳ ai.

Ông ấy hỏi lại người đó có phải là kẻ thù của sư phụ không, kết quả sư phụ cũng lắc đầu

Sư phụ nói lúc ông còn trẻ tuy rằng đã vào nam ra bắc, nhưng đều làm chuyện tốt không làm chuyện xấu.

Huống chi ông đã ở trên trấn hơn hai mươi năm, cũng không có kết thù với ai.

Ngược lại ông đã làm rất nhiều chuyện tốt như siêu độ vong hồn, nhưng cuối cùng sư phụ cũng cảm thấy mơ hờ.

Nhưng việc duy nhất có thể khẳng định chính là, chỉ cần người này vẫn còn ở đây, nhất định sẽ còn tới cửa.

Đồng thời vì vấn đề an toàn, sư phụ yêu cầu Lão Tần gia trong khoảng thời gian này phải tới nhà của chúng tôi ở.

Làm như vậy, chúng tôi có thể chiếu ứng lẫn nhau, hơn nữa gặp chuyện cũng dễ giải quyết.

Lão Tần gia cùng sư phụ quen biết hơn hai mươi năm, giao tình vô cùng tốt, không nói hai lời đã trực tiếp đồng ý rồi.

Buổi tối, Lão Tần gia mang theo hành lý của mình dọn tới nhà tôi.

Mấy ngày nay thần kinh của tôi tương đối căng thẳng, nếu là ngày xưa có khả năng tôi sẽ không làm ra phản ứng quá lớn.

Nhưng bây giờ thì khác, tôi mới vừa nghe thấy thanh âm này, hai mắt đột nhiên mở ra.