Chương 24: Đất hóa sát

Càng nghĩ càng cảm thấy sợ, xem ra cô vợ quỷ này của mình cũng không phải người dễ chọc.

Không chỉ không thể nói cô ấy xấu, cô ấy còn đặc biệt ghét bỏ những người bạn có giới tính nữ của tôi.

Nghĩ đến phần đời còn lại của mình phải ở cùng một đám đàn ông, tôi cảm thấy con đường phía trước thật u ám.

Nhưng điều may mắn duy nhất chính là, tôi còn sống, không có giống như Lý lão tam, bị lệ quỷ làm cho chết đuối ở trong lu nước.

Ngồi ở bên ngoài phòng một hồi, sư phụ cũng đi ra, thấy tôi đã rời giường. Liền kêu tôi chuẩn bị dụng cụ đầy đủ, nói một lát liền đi tới nghĩa trang để đào mộ của vợ chồng quỷ đánh cá.

Tôi “Vâng” một tiếng, cũng không nói những gì đã xảy ra với tôi đêm qua.

Thay vào đó tôi đã chuẩn bị xẻng và các công cụ khác, sau khi sư phụ rửa mặt xong, liền trực tiếp đi cùng tôi ra cửa.

Ý tứ của sư phụ là, những việc này phải chuẩn bị sớm, chậm sợ xuất hiện biến cố.

Vợ chồng quỷ đánh cá là người ở trên trấn, nam tên Lý Quang Điền, nữ tên Vương Quế Hoa.

Sau khi thi thể được thiêu trong lò hỏa táng, tro cốt đã được gia đình mang về chôn ở sườn núi sau nhà.

Người nhà của vợ chồng quỷ đánh cá, cho rằng vợ chồng quỷ đánh cá gϊếŧ địa long ( rồng đất ), đã đắc tội Thủy Long Vương, cho nên gặp báo ứng.

Cho nên sau khi hai vợ chồng đánh cá chết cũng không có đại táng, chỉ xử lý qua loa coi như xong rồi.

Chờ chúng tôi tìm được mộ của hai vợ chồng đánh cá ở sau núi thì phát hiện mộ rất đơn sơ và hoang tàn.

Bởi vì mộ của hai người này chỉ là một đống đất, phía trên đè lên một tảng đá xanh lớn.

Ngay cả bia mộ đàng hoàng cũng không có, chỉ có một tấm biển gỗ viết tên của hai người này, rõ ràng đây là mộ hợp táng. ( mộ chung )

Sư phụ thấy thế, liền nhíu mày ngay tại chỗ, trong miệng thì mắng to nói: “Mẹ nó, hiện tại lão tử đã biết vì sao vợ chồng đánh cá lại có lệ khí nặng như vậy, nguyên lai là do chuyện này!”

“Sư phụ, ý của sư phụ là?” Tôi nghi hoặc mở miệng.

“Nơi đó không phải là nơi có phong thuỷ để lập mộ, rõ ràng chính là một nơi gϊếŧ người!”

“Chẳng lẽ nơi này có vấn đề cùng môn đạo?” Tôi tiếp tục hỏi.

Sư phụ hừ lạnh một tiếng: “Vậy thì cũng không phải, người Lý gia chôn người ở nơi đó, rõ ràng chính là đang tìm đường chết! Con nhìn vị trí của ngôi mộ này, phía trước không có nước, phía sau không có chỗ tựa lưng, gió thổi từ trái sang phải, gió thổi lên xuống, ở đây làm gì có khí tượng của bảo huyệt? Nơi này căn bản không thích hợp làm mộ địa.”

“Việc làm người ta giận nhất là gì? Con nhìn cây xanh to lớn ở bên cạnh ngôi mộ, có thể chôn người ở bên cạnh loại cây này sao? Sát mà ra ác quỷ, hai vợ chồng này vốn dĩ bị chết đuối, bị chết rất kỳ quặc, sát khí nặng. Mộ địa lại bị chỉnh lung tung như vậy, sát càng thêm sát, khó trách hai lệ quỷ này khó đối phó như thế.”

Sư phụ nói đến nước bọt bắn tung toé, làm một đạo sĩ chính thống, sư phụ nhìn thấy loại huyệt vị này, thì rất tức giận.

Cái này không chỉ chôn người, mà còn đang hại người.

Nó không chỉ làm hại người chết mà còn làm hại những người vô tội.

Thực rõ ràng, tôi cùng Lý lão tam, hai người đi nhặt xác, liền trở thành vật hi sinh.

“Sư phụ, vậy hiện tại nên chỉnh lại như thế nào? Có cần dời mộ cho bọn họ không?” Tôi dò hỏi sư phụ.

Thế nhưng sư phụ lại thở dài: “Hiện tại không còn kịp rồi, chỉ có thể đền bù một chút. Đi chặt cây xanh lớn này trước, không thể giữ lại cây này được!”

Sư phụ đã nói như vậy, tôi tự nhiên cũng không dám chậm trễ.

Từ trong bao công cụ lấy ra “Phách thi đao”, đây là một loại đao đặc thù ở trong nghề của chúng tôi, bề ngoài giống như đao bổ củi nhưng lại mang theo móc, phía trên có khắc hoa văn bảy ngôi sao.

Cây xanh này thô to bằng đùi của người trưởng thành, cành lá tốt tươi, một mảnh xanh tươi.

Lúc này tôi cầm thi đao liền chặt xuống, chỉ nghe “Phanh” một tiếng trầm vang, trực tiếp chém vào trên thân của cây xanh này.

Nhưng điều mà tôi và sư phụ trăm triệu không nghĩ tới chính là, sau khi tôi chặt xuống một đao, miệng vết cắt do thi đao chặt xuống, thế nhưng tràn ra chất lỏng màu đỏ, chảy ra ngoài dọc theo vết cắt.

Nhìn thấy một màn như vậy, sắc mặt “Bá” một tiếng liền thay đổi, da đầu một trận tê dại.

Tôi kinh hãi, lui về phía sau một bước: “Sư, sư phụ, máu, máu, cây xanh này chảy máu!”

Sư phụ trầm mặt: “Mẹ nó, lúc này mới có mấy ngày. Hai con lệ quỷ này đã dính vào trên thân cây rồi, không cần lo lắng, tiếp tục chặt. Hiện tại là ban ngày ban mặt, lão tử cũng không tin còn có thể xảy ra chuyện xấu gì!”