Chương 21: Mạc bà bà

Nói xong, liền muốn nhào về phía chúng tôi.

Tất cả chúng tôi đều rất lo lắng, thậm chí sư phụ còn thở phì phò, muốn giơ kiếm gỗ đào nhào lên liều mạng.

Thế nhưng ở ngay lúc này, bên ngoài phòng lại truyền đến một thanh âm kỳ quái đông, đông, đông……

Theo sự xuất hiện của thanh âm này thì có một bóng đen xuất hiện ở cửa cùng với một luồng âm khí lạnh như băng.

Tất cả mọi người đều sững sờ, đồng loạt nhìn về phía cửa ra vào.

Đồng thời có một giọng nói già nua và khô quắt của một bà lão truyền vào: “Là ai! Lá gan đúng là rất lớn!”

Giọng nói kia làm người nghe da đầu tê dại, chỉ cảm thấy toàn thân đã nổi lên một tầng da gà.

Theo giọng nói này xuất hiện, chỗ cửa ra vào bỗng nhiên có một bà lão mặc áo liệm màu đen đi vào.

Trong tay bà lão cầm một cây gậy đầu rồng, từng bước từng bước đi đến.

Hiển nhiên, bà lão này cũng không phải là người sống, mà là một con quỷ.

Tôi nhìn chằm chằm bà lão, cảm thấy giọng nói này có chút quen tai, nhưng trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra.

Sư phụ cùng Lão Tần gia, đều dùng vẻ mặt quái dị nhìn chằm chằm bà lão, trong lúc nhất thời cũng không nói chuyện.

Nhưng để cho chúng tôi cảm thấy ngoài ý muốn chính là, vợ chồng quỷ đánh cá nhìn thấy bà lão này bước vào phòng. Sắc mặt lập tức thay đổi, lộ ra vẻ mặt đầy sợ hãi.

Không chỉ có như thế, hai con quỷ còn “Bịch” một tiếng quỳ rạp xuống mặt đất, toàn thân không ngừng run rẩy, thậm chí còn run rẩy mở miệng nói: “Mạc, Mạc, Mạc bà bà……”

Mạc bà bà? Chúng tôi đều lộ ra một tia nghi hoặc, không rõ ràng lắm trong hồ lô của hai con lệ quỷ này muốn làm cái gì.

Nhưng bà lão được gọi là Mạc bà bà, sắc mặt lại trầm xuống: “Hai người cũng dám đánh chủ ý lên cô gia, đúng là gan chó sống đủ rồi!”

Vừa dứt lời, vợ chồng quỷ đánh cá liền run rẩy không ngừng nhìn tôi, vẻ mặt kinh ngạc: “Tôi, vợ chồng chúng tôi không biết. Xin…. xin Mạc, Mạc bà bà tha mạng!”

Bà lão hừ lạnh một tiếng: “Cút trở về hồ nước đi, nếu để bà già này biết các ngươi còn muốn làm chuyện xấu xa, chớ trách bà già này tàn nhẫn!”

Nói xong, bà lão đột nhiên đập mạnh gậy đầu rồng trong tay.

Trực tiếp “Phanh” một tiếng trầm vang, rất có khí thế.

Mà vợ chồng quỷ đánh cá, càng bị dọa đến chết khϊếp.

Liên tục nói lời cảm ơn, vẻ mặt khϊếp sợ dựa vào cửa, sau đó xám xịt trốn ra miếu Thành Hoàng.

Ba người chúng tôi nhìn thấy một màn như vậy, trực tiếp ngây ngốc.

Vừa rồi vợ chồng quỷ đánh cá còn hung ác dị thường, lúc này sao lại nhát gan như vậy? Còn nhát gan đến mức không có khí phách?

Thả bọn họ rời đi như vậy, về sau bọn họ còn trở lại không?

Nhưng điều này không phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất chính là, bà lão này là ai?

Vì sao bà lão lại đến nơi này? Vì sao lại trợ giúp chúng tôi xua đuổi hai con lệ quỷ đáng sợ này?

Nghĩ đến đây, có một ý niệm bỗng nhiên xuất hiện ở trong đầu của tôi, Minh hôn.

Hiện tại có vẻ như đây là lời giải thích duy nhất.

Bà lão này chắc chắn là một con quỷ, bởi vì khi đi đường không có bóng ở hai chân.

Hơn nữa bà lão này, sớm không xuất hiện trễ không xuất hiện, cố tình sau khi tôi kết minh hôn xong mới xuất hiện.

Chỉ sợ bà lão này tám chín phần mười chính là đối tượng kết minh hôn của tôi, trong khoảnh khắc này, trong đầu tôi vang lên một tiếng sét đánh giữa trời quang.

Chẳng lẽ Đinh Phàm tôi lại xui xẻo như vậy? Cho dù không phải là một nữ quỷ xinh đẹp thì cũng không sao, là một nữ quỷ bình thường cũng được nha?

Tưởng tượng đến việc cả đời này của tôi có một người vợ là một bà lão, tôi chỉ cảm thấy mình giống như ăn phải chuột chết, trong lúc nhất thời sắc mặt xanh mét.

Đồng thời, bà lão kia bỗng nhiên nhìn về phía tôi, ngoài cười nhưng trong không cười, mở miệng nói chuyện với tôi: “Đinh Phàm! Lần đầu gặp mặt!”

Trong lúc nhất thời tôi không có mở miệng, còn khẩn trương đến mức nuốt nước miếng.

Vào lúc này sư phụ lại cọ cọ tôi một chút, kêu tôi trả lời.

Tôi khó chịu nói: “Cảm, cảm ơn ân cứu mạng của phu nhân. Không biết, không biết phu nhân tên gọi là gì!”

Thời điểm nói ra lời này, toàn thân của tôi đều đã tê rần, cảm thấy không được tự nhiên.

Thế nhưng bà lão lại sửng sốt một chút, ngay sau đó “Ha hả” cười nói: “Cô gia, già già này họ Mạc, cậu kêu tôi Mạc bà bà là được rồi. Hơn nữa người mà cậu nói, là tiểu thư của nhà tôi!”