Chương 19: Ngày chết đã tới

Đồng thời, Lão Tần gia còn thắp hai ngọn nến ở trong điện. Kêu tôi dâng hương cho Thành Hoàng lão gia, để ngài phù hộ cho tôi bình an vượt qua đêm nay.

Chờ làm xong mọi việc, bọn họ liền dựa vào trong miếu để nghỉ ngơi.

Thời gian cũng từng chút một trôi qua, trong nháy mắt đã hơn mười hai giờ đêm.

Dựa theo bản tính của vợ chồng quỷ đánh cá, thì cũng gần đến giờ rồi.

Tôi cảm thấy rất khẩn trương, đứng ngồi không yên.

Lão Tần gia cùng sư phụ đều là người từng trải qua sóng gió, có vẻ bình tĩnh hơn nhiều.

Dựa vào trên tường, khép hờ mắt nghỉ ngơi.

Bỗng nhiên có một trận gió lạnh ập đến cũng không có dấu hiệu báo trước, vốn dĩ bốn phía đang yên tĩnh cũng vang lên một trận “xèo xèo xèo” cọ xát của nhánh cây.

Vốn dĩ sư phụ cùng Lão Tần gia đang dựa vào trên tường nghỉ ngơi, đột nhiên mở mắt, “Tạch” một tiếng liền đứng lên.

Sư phụ nhíu mày quát khẽ, nói: “Chú ý, bọn họ tới!”

Nói xong, hai người liền vội vàng chạy đến cửa, thông qua khe hở của cửa gỗ mà nhìn ra bên ngoài.

Mà tôi cũng đi theo qua đó, nhìn thoáng qua, chỉ thấy ở bên ngoài miếu Thành Hoàng, đúng là có hai người đang đứng.

Mượn nhờ ánh trăng, có thể nhìn thấy rõ ràng.

Hai người này đều mặc quần áo trắng, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào bên trong miếu Thành Hoàng.

Không phải người nào khác, chính là vợ chồng đánh cá đã chết đuối ở đập chứa nước.

Vì tìm kẻ chết thay, hiện tại bọn họ tới đây để lấy mạng câu hồn.

Nhìn hai người này, tôi cảm thấy lạnh sống lưng, dựng tóc gáy toàn thân.

Sắc mặt của tôi có chút sợ hãi, hô hấp trở nên dồn dập, vô thức nắm chặt kiếm gỗ đào trong tay.

Sư phụ thấy tôi khẩn trương như vậy, bỗng nhiên mở miệng nói với tôi: “Đừng hoảng hốt, hai tên này không trực tiếp tiến vào, hẳn là miếu của Thành Hoàng lão gia vẫn có chút tác dụng. Hiện tại bọn họ chỉ đang dù dọa chúng ta mà thôi! Chú ý cảnh giác là được.”

Nghe sư phụ nói như vậy, tâm trạng lo lắng của tôi đã được cải thiện đôi chút.

Lại liếc mắt nhìn bọn họ một cái, phát hiện sắc mặt của hai tên này, đã trở nên có chút trầm thấp, thậm chí còn mang theo dữ tợn.

Tôi hít vào một ngụm khí lạnh, liền thối lui vào bên trong miếu, lại dâng lên một nén nhang cho Thành Hoàng lão gia.

Nhưng tôi còn chưa kịp đốt nhang, nhiệt độ trong phòng đột nhiên giảm xuống một chút.

Mà Lão Tần gia đang đứng canh chừng ở cửa, bỗng nhiên kinh hô một tiếng, nói: “Không tốt, bọn họ đã tiến vào sân nhỏ!”

Vừa dứt lời, tôi cùng sư phụ vội vàng chạy tới cửa.

Quả nhiên phát hiện vợ chồng quỷ đánh cá đã đi vào sân nhỏ, cách chúng tôi chỉ có mười mét, lúc này bọn họ đang đi đi lại lại trong sân nhỏ.

Cũng không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm chúng tôi ở bên trong nội điện.

Sư phụ cau mày, ngay sau đó mở miệng nói: “Lệ khí của đôi vợ chồng này quá nặng, xem ra bọn họ đã quyết tâm muốn để Tiểu Phàm làm kẻ chết thay cho bọn họ. Ngôi miếu này chắc chắn không thể giữ chân bọn họ được lâu. Lão Tần, lát nữa ông cùng tôi sẽ trốn ở cửa mai phục bọn họ. Tiểu Phàm, hiện tại con liền trốn ở phái sau tượng đá đi!”

Sư phụ nói xong, mọi người liền bắt đầu hành động.

Phía sau tượng đá rất ẩm ướt, lại có mùi mốc, nhưng tôi vẫn ngồi xổm xuống để ẩn mình.

Sau khi đợi thêm mười phút, một âm thanh kỳ lạ đột nhiên vang lên ở bên ngoài cửa.

“Chi chi chi”, dị thường chói tai, dường như chồng vợ quỷ đang dùng móng vuốt để cào cửa.

Loại âm thanh này có thể khiến người ta toàn thân run rẩy, thần kinh cả người căng thẳng đến cực điểm.

Nhưng cào một hồi lâu, thanh âm này lại biến mất.

Nhưng không đợi tới 30 giây, lá bùa màu vàng được dán trên cửa gỗ, dưới tình huống không hề có dấu hiệu nào đã “Oanh” một tiếng tự động bốc cháy.

Sư phụ cùng Lão Tần gia nhìn thấy lá bùa bốc cháy, đều lộ ra vẻ mặt căng thẳng.

Còn chưa kịp phản ứng, đã nghe thấy một tiếng “Phanh” trầm vang, cánh cửa gỗ cũ nát bị đá tung từ bên ngoài.

Ngay sau đó, có một trận âm phong lạnh băng thổi vào, nhấc lên một tảng lớn tro bụi cùng cỏ dại.

Cùng lúc đó, âm thanh khàn khàn của nữ quỷ đã vang lên ở trước cửa: “Thằng ranh con, ngày chết của mày đã tới!”