Chương 14: Minh hôn

Vẻ mặt của tôi ngơ ngác không hiểu, nhưng Lão Tần đứng ở một bên lại nghe ra ý tứ trong đó, sắc mặt đại biến.

Nhưng không đợi hai người một lần nữa mở miệng, tôi đã mở miệng hỏi: “Sư phụ, con còn chưa có bạn gái, làm sao kết hôn! Hơn nữa, cho dù con kết hôn, có thể trốn thoát được vợ chồng quỷ đánh cá sao?”

Vẻ mặt của sư phụ không thay đổi, trở nên nghiêm túc hơn, lúc này đã gật đầu nói: “Đúng vậy, chỉ cần con kết hôn, là có thể trốn được kiếp nạn này. Huống chi, việc kết hôn này cũng không cần con có bạn gái!”

Tôi càng nghe càng mơ hồ, không cần bạn gái cũng có thể kết hôn?

Tôi càng nghe càng mơ hồ, không cần bạn gái cũng có thể kết hôn?

Tôi chưa kịp hỏi lại, Lão Tần đã kinh hãi lắp bắp nói với sư phụ tôi: “Ông sẽ không, ông sẽ không để Tiểu Phàm, Tiểu Phàm, kết Âm Hôn, đúng không?”

Vừa nghe hai chữ “Âm Hôn”, tôi càng mờ mịt.

Tôi cũng biết một chút về “Âm Hôn”, cái này có một tên gọi khác là Minh Hôn.

***Minh hôn hay còn được biết với tên là Âm hôn (đám cưới ma) là một hủ tục ghê rợn của người Trung Quốc thời cổ đại. Đám cưới này là sự kết duyên giữa hai người đã mất hoặc một người vừa mất và một người... còn sống.

Tóm lại là tìm vợ hoặc chồng cho thiếu nam thiếu nữ đã chết.

Người xưa tin rằng cuộc đời mỗi một người đều sẽ trải qua các giai đoạn của sinh lão bệnh tử, kết hôn và sinh con.

Nếu còn chưa có cưới gả đã chết non, liền cho rằng cuộc đời của người này còn chưa hoàn chỉnh.

Xuống không được địa phủ, cũng không được đi đầu thai, sẽ khiến cho gia trạch bất an.

Cho nên người xưa sẽ làm âm hôn cho những thiếu nam thiếu nữ đã chết đi, tìm kiếm nam nữ có độ tuổi xấp xỉ, tiến hành mai táng xương cốt chung với nhau, kết hôn giống như người sống, cũng có sính lễ và của hồi môn, thậm chí còn có cồng chiêng tang tóc và những điệu hò xa xưa giống như thời cổ đại.

Nhưng ở thời hiện đại, những việc này rất hiếm thấy.

Nhưng vấn đề là, đây là kết hôn cho nam nữ đã chết, còn tôi là một người còn sống, tôi có thể kết Âm Hôn sao?

Cho dù có thể kết Âm Hôn, không có nữ thi, tôi cũng không thể kết hôn a!

Nghĩ như vậy, ta liền mở miệng nói với sư phụ: “Sư phụ, không phải Âm Hôn chỉ dùng cho người chết sao? Con, con là người còn sống, có thể kết Âm Hôn sao? Lại nói, chỗ này không có nữ thi, con cũng không thể kết hôn nha!”

***nữ thi***: thi thể nữ

Thế nhưng sư phụ lại nặng nề gật đầu: “Có thể! Có nữ thi hay không cũng không sao, đi tới bãi tha ma liền có thể triệu hồi được một nữ quỷ. Chỉ cần kết Âm Hôn, liền có thể tìm quỷ chắn tai, bảo vệ mạng cho con! Đến lúc đó, con có thể sẽ tránh được kiếp nạn này.”

Thấy sư phụ nói như thế, tôi cũng không suy nghĩ nhiều, liền đồng ý ngay tại chỗ, nói: “Sư phụ, vậy đừng do dự, sư phụ kết Âm Hôn cho con đi! Con đồng ý.”

Kết quả tôi vừa dứt lời, Lão Tần bỗng nhiên mở miệng nói: “Tiểu Phàm, con có biết hậu quả của việc kết Âm Hôn không? Chỉ cần hơi sơ ý, có khả năng con sẽ chết rất thảm! Đang sống sờ sờ sẽ bị vợ quỷ chơi chết.”

“Đúng vậy đồ đệ, con phải suy nghĩ cho kỹ. Nếu kết Âm Hôn, đời này con sẽ không thể kết hôn sinh con giống như người bình thường.”

“Mỗi ngày mỗi đêm đều có khả năng bị một con quỷ quấn lấy! Mà người sống và quỷ có rất nhiều cấm kỵ không thể vượt qua. Chỉ cần đυ.ng vào, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Con cần phải suy nghĩ cho kỹ.” Sư phụ cũng rất nghiêm túc hỏi tôi, để tôi lựa chọn.

Vừa rồi tôi không nghĩ tới điểm này, lúc này nghe sư phụ nói như vậy, tôi trở nên trầm mặc.

Mỗi ngày mỗi đêm đều bị một con quỷ quấn lấy, người và quỷ không thể chung đường, sẽ không có tình cảm nam nữ. Cả đời đều không thể kết hôn sinh con, chỉ nghĩ đến điều đó thôi tôi đã cảm thấy hãi hùng.

Nhưng mà, bây giờ tôi còn có lựa chọn khác sao?

Nếu không làm như vậy, nhiều nhất là tới ngày mốt, tôi, sư phụ, Lão Tần, ba người chúng tôi đều sẽ gặp nguy hiểm đến tánh mạng, người xưa thường nói chết tử tế không bằng còn sống.

Nghĩ đến đây, tôi hung hăng nghiến răng nghiến lợi, mở miệng nói với sư phụ cùng Lão Tần gia: “Con nghĩ kỹ rồi, chỉ cần có thể còn sống, con không sợ!”