Chương 10: Ngăn cản

Tay của nữ quỷ giống như đυ.ng vào tấm sắt đang được đốt cháy, trong nháy mắt đã bị phỏng.

Nữ quỷ ăn đau, trong miệng hét thảm một tiếng “A”, vội vàng rút tay về.

Nam quỷ đứng ở một bên nhìn thấy, sắc mặt đại biến, phẫn nộ nói: “Dám làm vợ của tao bị thương, tao muốn hút khô mày!”

Vừa nói vừa lao thẳng đến chỗ của tôi.

Lúc này tôi cũng không biết mình lấy đâu ra dũng khí, dường như bị khát vọng muốn sống thúc đẩy, tôi sợ hãi đem kiếng bát quái nhắm ngay tay của nam quỷ.

Trong miệng còn kích động nói: “Cút, cút ngay!”

Mặc dù nam quỷ rất hung ác, nhưng cũng không dám trực tiếp đối mặt với kiếng bát quái, vừa mới vươn tay cũng vội vàng rụt trở về.

Nhưng tôi không có cảm giác an toàn, giống như đã vớ được cọng rơm cứu mạng, tôi gắt gao ôm lấy kiếng bát quái, vô cùng khẩn trương nhìn chằm chằm hai con lệ quỷ ở bên ngoài.

Trong lòng không ngừng thì thầm, sư phụ, sư phụ, không phải sư phụ đang ở bên ngoài nhìn chằm chằm sao? Vì sao còn chưa tới cứu con, nếu sư phụ còn chưa chịu xuất hiện, đồ đệ của sư phụ là con sẽ nguy mất.

Nhưng hiện thực rất tàn khốc, nam quỷ thấy tôi trốn ở phía dưới quan tài, cũng không có biện pháp xuống tay với tôi, sau khi rút tay về, lại dùng tay xốc quan tài lên.

Chỉ nghe một tiếng “Loảng xoảng” vang lên, chiếc quan tài mỏng màu đen đã lập tức bị vỡ thành nhiều mảnh.

Lúc này tôi cũng bại lộ ở trước mặt hai con lệ quỷ, không còn cách nào tránh né, tôi muốn đứng dậy bỏ chạy.

Kết quả hai phương hướng đều bị hai con quỷ này chặn lại, đồng thời nữ quỷ bị thương càng lộ ra răng nanh dữ tợn: “Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, hiện tại tao sẽ lấy mạng của mày!”

Nói xong liền muốn vồ lấy tôi.

Mặt mũi của tôi tràn đầy hoảng sợ, liền muốn dùng kiếng bát quái đi ngăn cản, kết quả bị nam quỷ tát một cái lên mu bàn tay, kiếng bát quái ở trong tay đã thuận thế bay xa hai mét.

“Tao xem mày còn có thể ngăn cản như thế nào!” Nam quỷ hung tợn mở miệng.

Tôi chỉ cảm thấy cánh tay đau nhói, quần áo cũng bị cào xước, trên cánh tay còn xuất hiện một lỗ máu, máu tươi đang chảy ra ngoài.

Nhưng hiện tại tôi cũng không rảnh để lo cái khác, tôi ôm cánh tay của mình và di chuyển sang một bên, vẻ mặt đầy sợ hãi.

Mà hai con lệ quỷ, thấy vẻ mặt của tôi đầy sợ hãi, dường như rất hưng phấn.

Lệ quỷ trầm mặt, từng bước từng bước đi về phía tôi, ý nghĩa của việc này không cần nói cũng biết.

Tim tôi đập thình thịch, sợ hãi tới cực điểm; xong rồi, xong rồi, lần này coi như kết thúc.

Thời điểm tôi cho rằng mình không còn đường sống, bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến một tiếng quát khẽ: “Nghiệp chướng, còn không chịu ngừng tay!”

Giọng nói này vừa vang lên, trong lòng tôi tức khắc “Lộp bộp” một tiếng, hai con lệ quỷ cũng quay đầu nhìn lại.

Đột nhiên tôi nhìn thấy một ông già đang đứng ở cửa, hiển nhiên chính là sư phụ của tôi, Đinh Thân Thiện.

Sư phụ cầm kiếm gỗ đào trong tay, một bàn tay khác còn cầm hai khối lệnh bài, dường như là linh vị.

Trong lúc tôi đang nhìn vào thứ trong tay của sư phụ, sắc mặt của hai con lệ quỷ bỗng nhiên thay đổi.

Cùng lúc đó, nam quỷ đầy hung ác nói: “Ông già, buông linh vị của bọn tao ra, bằng không tao gϊếŧ mày!”

Giọng nói trầm thấp đầy sát khí.

Nhưng vẻ mặt của sư phụ cũng không thay đổi, muốn linh vị, liền tự mình tới lấy.

Nói xong, còn cố ý dùng linh vị trong tay gõ lên cửa phòng ở bên cạnh.

Nhìn thấy một màn này hai con lệ quỷ rất tức giận, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, hận không thể xé xác sư phụ ra từng mảnh.

“A!” Nam quỷ nhịn không được, nhắm ngay sư phụ liền xông tới.

Nữ quỷ cũng theo sát phía sau, trong miệng phát ra một trận gào rống chói tai, cũng giơ lên móng vuốt nhào về phía sư phụ.

Sư phụ nhìn thấy hai con quỷ đã xông lên, liền trừng mắt nhìn tôi lúc này vẫn còn ở trong nhà xác, sau đó xoay người liền chạy ra bên ngoài.

Rõ ràng là muốn dụ hai con quỷ này rời đi, sáng tạo ra một con đường cho tôi chạy trốn.

Chờ hai con lệ quỷ chạy theo sư phụ ra khỏi nhà xác, ta nhặt lên kiếng bát quái ở trên mặt đất, cũng nhanh chóng đứng dậy, muốn rời khỏi nơi này, tìm một chỗ trốn khác.

Thời điểm tôi chạy đến cửa thì phát hiện sư phụ căn bản đánh không lại hai con lệ quỷ này.

Hơn nữa phía sau lưng của sư phụ đã bị móng vuốt cào bị thương, máu tươi nhiễm đỏ đạo bào màu vàng.

Nhìn thấy như vậy, cả người tôi đều choáng váng.

Sư phụ nhận nuôi tôi từ lúc tôi còn rất nhỏ, lúc này bởi vì cứu tôi mà bị thương, hiện tại nếu tôi chỉ lo một mình chạy trốn, tôi còn là con người sao?

Nghĩ tới đây, không biết dũng khí từ đâu tới.

Trong miệng cắn răng một cái, nhìn thấy bên cạnh có một cái hũ đất lớn đựng tro hương, căn bản cũng không có nghĩ nhiều, liền cầm hũ đất lớn lao tới.

Trong miệng còn lớn tiếng hô: “Sư phụ, con tới giúp người……”

Vừa dứt lời, tôi liền vọt tới phía sau hai con quỷ, cũng bất chấp tất cả, cầm hũ đất lớn nện ở trên đầu nam quỷ hung ác.

Kết quả chỉ nghe một tiếng “Răng rắc”, hủ đất chia năm xẻ bảy.

Nếu là người bình thường bị nện như vậy, nhất định sẽ vỡ đầu, cho dù không chết cũng sẽ choáng váng đầu.

Nhưng đây là lệ quỷ, vật bình thường làm sao có thể đả thương bọn họ?

Kết quả nam quỷ không chỉ không có việc gì, đầu còn xoay 180°, nhìn thẳng vào tôi, trở nên càng thêm hung ác.

“Dám đánh tao, tao muốn mày chết!”

Nói xong, đột nhiên há miệng.

Không đợi tôi kịp tránh né, liền cắn về phía cổ của tôi……