Sau khi Vu Lâm Khiếu chuyển đến căn hộ của Thẩm Quân , thời tiết mùa thu ngày càng trở nên khắc nghiệt hơn và nhiệt độ đã cũng hoàn toàn giảm xuống.
Lúc này, người đi đường bắt đầu mặc áo khoác dài tay, các quầy bán kẹo hạt dẻ, khoai lang nướng cũng bắt đầu mọc lên trên đường phố. Có rất nhiều tòa nhà cổ do người nước ngoài để lại ở thành phố H. Khi lá của cây sung khô héo rơi rụng xuống làm vàng cả một con phố cảm giác rất kì lạ và độc đáo .
Vu Lâm Khiếu cùng Thẩm Quân đã liều mạng ra nước ngoài giải cứu con tin, sau khi được tổ chức phê duyệt đã được khen thưởng hạng hai, hạng ba. Đồng thời để trấn áp dư luận về việc một người song tính đang mai thai bị đưa nhầm ra tiền tuyến quân khu Tây Nam đã bỏ ngoài tai sự nhúng tay của gia tộc Vu và để cho Thẩm Quân nghỉ thai sản một năm như một sự xoa dịu. Cả yêu cầu đi cùng của Vu Lâm Khiếu cùng là mắt nhắm mắt mở mà đồng ý.
Hai người lần lượt lên đường, cách nhau hơn một tháng, lúc này Thẩm Quân đại khái đã mang thai hơn hai tháng. Vì vậy, khi Vu Lâm Khiếu đứng trước cửa nhà Thẩm Quân, anh nhìn thấy Thẩm Quân mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình, bụng hơi lộ ra.
Vu Lâm Khiếu vội vàng rời đi, trên lưng chỉ mang theo một chiếc balo nên đã gõ cửa nhà Thẩm Quân, hắn mặc một chiếc áo nỉ màu xám, có phần cổ cao phía trên, nhưng quần vẫn là quần short denim mùa hè, cả bắp chân lộ ra gió, chỉ nhìn thôi cũng thấy lạnh.
Thẩm Quân hết cách với chàng trai trẻ chẳng có chút ý thức chăm sóc sức khỏe này, chỉ có thể đồng ý sau khi ăn tối xong, sẽ đưa hắn đến trung tâm mua sắm.
Chẳng khác gì một cặp vợ chồng mới cưới, mặc dù yêu xa hơn một tháng, nhưng nhu cầu thể xác vẫn được đáp ứng thông qua video WeChat trên màn hình điện thoại di động. Chỉ là nó vẫn không bằng niềm đam mê cháy bỏng khi thấy đối phương đứng trước mặt.
Ánh nắng chiếu lên mái tóc đã dài hơn một chút của Vu Lâm khiếu, mái tóc đen vốn ngắn gọn giờ đây do dài quá nên hơi rũ xuống một bên lông mày.
Vu Lâm Khiếu khi bước vào cửa còn chưa kịp bỏ balo trên vai xuống đã nhào đến ôm chặt Thẩm Quân, đầu cúi vào hõm cổ của người trước mặt, không hề ngó mặt đến con chó lớn đang ở bên cạnh gầm gừ cảnh báo hắn.
Nó sủa “ gâu gâu “ thầm nghĩ, sao tên bố lợn này của mình lại quay về rồi.
Thẩm Quân bị Vu Lâm Khiếu xoa đầu cười, anh nắm lấy cổ áo hắn:” được rồi được rồi, cậu là chó à?”
Vu Lâm Khiếu thản nhiên nói : ”Anh không nhớ tôi sao?” Nói xong lại hướng ánh mắt mong chờ về phía anh.
—-- Con chó lớn này lại có ý đồ xấu xa gì ??
Huấn luyện viên Thẩm, người yêu của tên chó lớn, lập tức đầu hàng thở dài : ” …Tất nhiên là nhớ rồi."
Thế là, hai con chó lớn, chó nhỏ đồng loạt kêu lên, chỉ khác là, con chó lớn là kêu lên tiếng reo hò đắc thẳng, sau đó là tiếng hét của chú chó nhỏ mà Thẩm Quân nuôi đang bị đá ra xa .
Chiếc áo khoác mặc nhà, dài tay bằng vải cotton mà Thẩm Quân mặc có tổng số bảy hoặc tám cúc, nhưng chỉ có ba hoặc hai cúc là được cài. Làm lộ ra bộ ngực ở phía trong, Vu Lâm khiếu vừa bước vào miệng đã khô khốc vì bị bộ ngực hở hang quyến rũ của anh.
Cậu hôn anh một cách háo hức, giống như một con sói đói đã nửa tháng không ăn - chờ đợi Thẩm Quân vượt qua giai đoạn nguy cấp trong ba tháng đầu, cộng với việc phải yêu xa một thời gian cũng đủ để khiến Vu Lâm Khiếu cảm thấy ngột ngạt không thôi.
Môi và lưỡi của hai người cuốn lấy nhau, môi chảy đầy nước bọt, hơi thở nóng bỏng của Vu Lâm Khiếu phả vào tai Thẩm Quân, khiến anh trở nên nao núng.
Mặc dù anh đã làʍ t̠ìиɦ với người trước mặt rất nhiều lần, dù muốn hay không nhưng đây là lần đầu tiên hai người nguyện ý làʍ t̠ìиɦ với nhau.
Vì vậy Thẩm Quân không khỏi cảm thấy có chút kỳ lạ.
Loại cảm giác kỳ quái này khiến anh gần như ngượng chín mặt , tựa như đây là lần đầu tiên anh gặp Vu Lâm Khiếu, cũng là lần đầu tiên cùng hắn tiếp xúc gần gũi đến đỏ mặt .