Chương 5
Ngày hôm sau khi đi làm về, Trử Y Y liền phát hiện trong phòng không chỉ có chiếc sô pha giường mới, liền ngay cả chiếc giường đôi cũng bị đổi thành đồ mới, còn có tủ lạnh, tivi, tủ quần áo, nên thêm nên đổi tất cả đều bị đổi rớt.
Trên thực tế khi vừa mở cửa ra, trong nháy mắt cô còn tưởng rằng chính mình đi nhầm nhà, lập tức lui ra về phía sau đi ra ngoài, ngẩng đầu xác nhận dãy số phòng dán bên cạnh cửa, ngạc nhiên phát hiện chính mình cũng không đi nhầm nhà đâu.
Đi vào trong phòng, đóng cửa lại, cô xem lại căn phòng được trang hoàng rất nổi bật, thật sự có một loại cảm giác dở khóc dở cười.
Tuy sớm biết rằng đem chìa khóa giao cho anh, ngoài việc giúp cô đổi chiếc sô pha ra, Xa Chinh Huân nhất định sẽ làm thêm chút gì đó, nhưng là trong một ngày liền làm nhiều như vậy, cũng quá xả đi?
Anh hôm nay rốt cuộc có tới công ty đi làm không nha?
Tối hôm qua sau khi anh rời khỏi, cô cùng con hàn huyên rất nhiều, biết từ sau khi cô chuyển đi, Xa Chinh Huân mỗi ngày đều đã về nhà ăn tối cùng con, có đôi khi không kịp, cũng sẽ ở về nhà trước khi con lên giường đi ngủ.
Bất quá con cũng thành thật cùng cô thừa nhận, con thích mẹ ở nhà cùng nó hơn là ba ba, gặp con nó vẫn hỏi cô khi nào thì về nhà? Làm cho cô nghe xong có điểm chua xót trong lòng.
Chuyện của người lớn, không nên để ảnh hưởng đến con nhỏ, đạo lý này mọi người đều biết, nhưng làm được mới là khó. Cho nên cô cũng chỉ có thể nói dối thiện ý mà trả lời con.
「 rất nhanh, chờ mẹ công tác ổn định sau.」 cô nói.
「 vậy mẹ công tác khi nào thì ổn định?」 đứa nhỏ thực ngây thơ hỏi.
「 này…… Mẹ cũng không biết nha.」 Người lớn chính là như vậy ti bỉ. Ai!
Lắc đầu, cô bỏ qua sự chua xót trong lòng khi nhìn con lúc ấy thất vọng bộ dáng, liền xoay người đi đến trước tủ quần áo, đem cửa tủ mở ra, định lấy ra bộ đồ mới.
Tất cả quần áo của cô đều ở bên trong, nhưng làm cô há hốc mồm, sau đó nhịn không được phá ra cười một tiếng đó là! Trong tủ quần áo trừ bỏ quần áo của cô ra, lại có treo một ít quần áo của con cùng lão công ?!
Anh đây là định làm gì? Muốn cùng con chuyển qua đây đồng cô sống chung sao? Rất buồn cười !
Nở nụ cười trong chốc lát, Trử Y Y đem tủ quần áo đóng lại, lại đi tới xem tủ lạnh mới của cô.
Cửa tủ vừa mở ra, chỉ thấy trong tủ lạnh toàn là thức ăn, hơn nữa trong đó có một nửa là đồ ăn ưa thích của con cùng lão công.
Vì thế, cô biết con cũng có tham dự một chút vào chuyện này, bởi vì những đồ ăn trong tủ này, khi mua nhất định là nó cũng tham gia ý kiến nha.
Cho nên, hai phụ tử này rốt cuộc muốn làm sao? Chẳng lẽ muốn đến đây cùng cô ở chung trong gian phòng bé xíu hơn 10m2 này sao?
Nhìn không gian nhỏ bé trước mắt liếc mắt một cái là thấy hết, Trử Y Y bỗng nhiên lắc đầu, thì thào tự nói nói:「 không có khả năng đi?」
Mở tivi mới chơi điều khiển từ xa, sau đó đem tivi chuyển tới kênh tin tức, cô bắt đầu tháo trang sức chuẩn bị tắm rửa. Bởi vì tắm rửa sạch sẽ sau cô mới có thể lên giường, thử xem cái giương kia thoạt nhìn thật thoải mái, thật thoải mái nha.
Nói thực ra, cô đã có chút khẩn cấp.
Giường mới thật sự rất thoải mái, hơn nữa nệm cảm giác cùng nệm trong nhà giống nhau, làm cho Trử Y Y nhịn không được nhảy xuống giường đem khăn phủ giường xốc lên xác nhận. Quả nhiên đúng vậy, tấm nệm này cùng loại nệm xa xỉ dùng trong nhà nàng thật giống nhau, đều là cực phẩm, chào giá hơn mười vạn.
Cô là thực vui vẻ sau này mỗi buổi tối đều có thể ngủ thật sự thoải mái, nhưng là lão công không phải điên rồi sao? Chẳng lẽ anh không biết là khi cô trở về nhà, những đồ dùng này không mang về được sao?
Tân sô pha, tân tủ áo, còn có nệm xa xỉ này….. Chủ cho thuê cái nhà này sẽ kiếm được khối nha.
May mắn lúc trước khi cô thuê căn phòng này, tivi cùng tủ lạnh đều là sắp hỏng rồi, chủ cho thuê nhà đã giảm giá thuê cho cô ba tháng tiền nhà là để cô đi mua đồ dùng mới, thế nhưng lúc đó cô thực sự không cần, cũng không có thời gian đi mua, cho nên chậm chạp mà vẫn chưa mua.
Hiện tại Xa Chinh Huân nhưng thật ra thay cô giải quyết hết thảy, chính là những đồ vật này chủ nhà phải miễn thu của cô nửa năm tiền nhà mới tính hết nha.
Không tự chủ được, Trử Y Y thở dài một hơi, tổng cảm thấy cô lúc này căn bản là không phải ra ngoài đi làm kiếm tiền, mà là đi lãng phí tiền, ai!
Đột nhiên, cô đột nhiên nín thở, bởi vì nghe thấy trên cửa truyền đến có người đang dùng chìa khóa tra vào ổ.
Kaka, khóa cửa bị mở ra. Cô yên tâm đem ngụm khí kia đang ngừng lại liền thở ra, bởi vì có thể thuận lợi mà mở cửa trừ cô ra cũng chỉ có Xa Chinh Huân mới có được chiếc chìa khóa thứ hai.
Cô đi tới phía trước giúp anh mở cửa, bởi vì trên cửa còn có mặt khác lưỡng đạo khóa, cho nên khi cô ở nhà, cho dù anh có chìa khóa cũng vào không được. Chính là cô thật sự không nghĩ ra, anh như thế nào lại chạy tới đây? Là tới đưa cô chìa khóa sao?
Mang theo nghi hoặc, Trử Y Y đem cửa mở ra, sau đó ngây người, bởi vì ngoài cửa không chỉ có lão công mà thôi, còn có con trai a.
「 bảo bối, con như thế nào cũng đến đây?」 cô kinh ngạc hỏi con.
「 mẹ thầm nghĩ muốn ba ba đến, không cần con tới sao?」
「 Di?」 không dự đoán được con sẽ nói ra những lời kinh người như vậy, cô thực sự ngốc sửng sốt một chút.
「 mặt mẹ đỏ.」
「 cái gì?」
「 lừa mẹ đó! Con muốn nhìn tân sô pha.」
Con nhanh như chớp liền theo khe hở bên người cô tiến vào trong phòng, làm cho cô hoàn toàn không kịp phản ứng không biết hiện tại rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
「 Con nói muốn đến xem tân sô pha giường, cho nên anh liền cùng con đến.」 một bên Xa Chinh Huân đột nhiên mở miệng giải thích.
Cô nhìn anh, sau đó nhướng cao đôi mi thanh tú hỏi:「 Đồ mới mua chỉ có sô pha giường sao?」
「 còn có giường, tủ áo, tivi cùng tủ lạnh.」 khi nhìn ánh mắt của cô, anh liền thẳng thắn thừa nhận bộ dáng như 「 ta đầu hàng 」.
「 Anh sao lại làm như vậy?」
「 bởi vì muốn cho lão bà ở thoải mái một chút.」 Anh không chuyển mắt nhìn cô.
「 muốn thoải mái, em sẽ về nhà.」
「 nhưng em không trở về nhà nha, cho nên anh cũng chỉ có thể hảo nghĩ biện pháp đem nơi này biến thoải mái chút.」 Anh đương nhiên nói, một chút sau, lại nhíu mày hỏi cô,「 Em tính muốn cùng anh về nhà sao?」
「 Quần áo trong tủ là như thế nào?」 Cô làm như không có nghe đến câu hỏi của anh, trực tiếp đổi đề tài.
「 quần áo có vấn đề gì sao? Anh hẳn là đều có treo tốt rồi mới đúng nha. Không có sao?」 Anh vẻ mặt hồi tưởng thật sự nói.
「 Những quần áo này đều là anh tự tay treo lên sao? Tự tay?」 mặc dù có nghĩ tới khả năng này, nhưng cô vẫn là thực kinh ngạc. Anh hôm nay rốt cuộc bỏ ra bao nhiêu thời gian giúp cô làm tất cả việc này nha?
Thời gian của anh là quý giá như vậy, mỗi ngày đều làm việc đến không có thời gian ngủ, mà hiện tại anh lại đem thời gian giúp cô làm những việc râu ria nhỏ nhặt này….. Nói thực ra, nói cô không cảm động tuyệt đối là gạt người.
「 đương nhiên.」 Xa Chinh Huân nhanh chóng trả lời,「 Anh không muốn để cho người khác thấy nội y của lão bà anh nha. Đúng rồi, có một chiếc áo ngủ màu đỏ sa mỏng như thế nào anh chưa từng thấy em mặc qua?」
「 cái gì áo ngủ màu đỏ sa mỏng? Em đâu có cái nào như vậy!」 Cô ngốc nghếch kêu lên, một giây trước khi nghe anh nhắc tới nội y mà cảm thấy xấu hổ cảm giác đã muốn bay lên chin tầng mây.
「 làm sao lại không có? Em theo anh lại đây.」Anh nắm tay cô, đem cô kéo vào trong phòng, còn không quên đóng cửa lại.
Trử Y Y rất muốn làm rõ ràng việc chiếc áo ngủ sa mỏng như anh nói, muốn chứng minh trong tủ áo tuyệt đối không có cái loại này áo ngủ, cho nên không chút nào chống cự đi theo anh.
Anh lập tức kéo cô đến trước tủ áo, đem cửa tủ mở ra, lại từ trong ngăn kéo láy ra một loạt những áo ngủ màu hồng, màu đỏ linh tinh.
Khi cửa tủ mở ra, cô nhìn thấy Xa Chinh Huân cầm một loạt những chiếc áo ngủ hồng đỏ kia, nhất loạt đều hoàn toàn trong suốt, cổ chữ V sâu gợi cảm, sau lưng khoét sâu.
Mặt Trử Y Y toàn bộ đỏ hồng, đây căn bản không phải của cô, cũng không phải do cô mua. Ngược lại, khi mới kết hôn trong khoảng hai năm đầu, người thường mua những loại váy ngủ gợi cảm này chính là anh. Mà anh đang cầm trên tay những áo ngủ này, cô dám đánh cá, tuyệt đối là kiệt tác của anh.
「 ngươi này sắc lang!」 Cô không cẩn thận đem lời trong lòng nói ra.
「 nhưng chỉ đối lão bà của anh sắc.」 Xa Chinh Huân mi phi sắc vũ gần sát lỗ tai cô nói nhỏ, gián tiếp chứng thật suy đoán của cô – trong tủ quần áo của cô có loại áo ngủ này, quả nhiên là kiệt tác của anh.
Trử Y Y thật không biết là nên khóc hay nên cười.
「 Anh rốt cuộc suy nghĩ cái gì nha?」 con ở bên cạnh, cô đành phải đè thấp âm lượng hỏi anh, bị anh chọc cho vừa bực mình vừa buồn cười.
「 Nghĩ xem khi em mặc sẽ là bộ dáng thế nào.」 đưa tay mang chiếc áo ngủ gợi cảm ướm lên người cô, Xa Chinh Huân khàn khàn nói.
Cô đỏ mặt đem chiếc áo ngủ kí©h thí©ɧ kia bỏ xuống, nhanh chóng bỏ vào ngăn kéo, ngẩng đầu lên trừng mắt liếc xéo anh một cái, lại đổ gáo nước lạnh vào anh.
「 Đừng để em phải nhắc anh, chúng ta là đang ở riêng.」 Cô lạnh lùng nói.
「 nếu em nguyện ý, đêm nay là có thể chấm dứt tình trạng ở riêng.」 Anh ngữ mang khiêu tình nói, trong mắt tính ám chỉ tương đương rõ ràng.
「 thật có lỗi, em không muốn.」
Đột nhiên, anh vòng tay ôm lấy thắt lưng cô, nháy mắt đem cô kéo đến bên người, người cô dính sát vào người anh từ đùi đến ngực không lộ ra chút khe hở nào, làm cho cô có thể cảm nhận được nhiệt độ phát ra trên người anh, cùng với nơi nào đó đang cứng cáp đứng lên.
「 Em xác định?」 Anh nhẹ giọng hỏi, đồng thời nhẹ nhàng mà cọ xát người cô.
Trử Y Y hít sâu một hơi, sắc mặt ửng hồng tà nghễ liếc mắt một cái, hạ giọng ngăn anh lại,「 đừng náo loạn, con ở trong này.」
Anh ánh mắt vừa chuyển, đem tầm mắt chuyển hướng đến phòng tắm.
「 đừng nghĩ tới nơi đó!」 cưỡng chế trụ tiếng rêи ɾỉ thiếu chút từ trong cổ họng phát ra, Trử Y Y thân thủ thúc vào anh một cái.
「 ai, không nên dẫn con cùng nhau đến.」 người nào đó nản lòng nói.
Nghe vậy cô lại thúc vào hông anh một cái.「 con không có tới anh cũng đừng nghĩ có thể tiến vào.」 nói đến việc này, cô lập tức thân thủ hướng anh đòi lại đồ, 「chìa khóa đưa em mau.」
「 nhanh như vậy liền qua sông đoạn cầu ?」
「 đúng vậy.」 Ánh mắt cô mị hoặc thu hút tình, vẻ mặt tiểu gian tiểu ác.
Bộ dáng này của cô làm cho người ta nhìn đến nghiến răng cũng ngứa tâm, Xa Chinh Huân rốt cục ngăn chặn không được cúi đầu hôn cô, giống trừng phạt lại càng giống kìm lòng không đậu, hôn đến khi hai người cuối cùng đều bị tìиɧ ɖu͙© quấn thân, thiếu chút nữa sẽ không dừng lại được.
「 Tiểu Kiệt……」 Trử Y Y thở dốc nói nhỏ nhắc nhở. Làm mẹ luôn có vẻ để ý đứa nhỏ.
Xa Chinh Huân cả người cứng đờ, vùi đầu vào gáy cô, phát ra tiếng than nhẹ thống khổ. Con không phải tới để giúp anh sao? Như thế nào hiện tại ngược lại biến thành lực cản ?
「Anh trước đem con đuổi về nhà rồi lại đến được không?」 Anh khàn khàn nói.
Trử Y Y trong cơ thể du͙© vọиɠ thẳng trầm trồ khen ngợi, lý trí cũng không nghĩ như vậy. Cô đối với anh luôn không có nhiều lắm sức chống cự, lúc này càng không có, nói không chừng lần tới anh kêu cô về nhà, cô cũng sẽ không từ chối cũng nên. Như vậy, cô ở riêng còn chưa được một thời gian, cái gì cũng không có thay đổi sao?
「 Anh ngày mai còn phải đi làm, Tiểu Kiệt cũng phải đến trường, hai bố con anh tốt nhất vẫn là sớm một chút về nhà nghỉ ngơi đi.」 Cô nhẹ nhàng mà đẩy anh.
Anh không nhúc nhích, sau một lúc lâu sau mới truyền đến thanh âm nửa đùa nửa uy hϊếp.
「 lão bà, em hảo ngoan a, không sợ lão công vì bất mãn, ra ngoài tìm người khác sao?」 Anh nói.
「 nếu anh thật muốn làm như vậy, em cũng không có biện pháp ngăn cản, dù sao anh vừa có tài lực cùng quyền lực đều rộng lớn hơn em. Bất quá trước đó, phiền anh trước ký vào đơn ly hôn cho em, cám ơn.」
Lời nói vừa xong, Trử Y Y đã bị anh hung hăng lặc bế lên một chút, thắt lưng lưng thiếu chút nữa bị anh bẻ gẫy.
「 uy, anh muốn bẻ gãy em à?」 Cô vừa cười vừa kháng nghị.
「 Là em tuyệt tình nha, lão bà.」Anh nghiến răng nghiến lợi nói.
「 Đây không phải là tuyệt tình, là lý tính. Nếu anh yêu người khác, em lại chết cũng không buông tay vừa khóc vừa nháo đòi thắt cổ, anh sẽ không bị phiền chết sao?」
「 trừ bỏ em ra, anh tuyệt đối sẽ không yêu người khác.」 Anh ngẩng đầu lên, kiên định nói.
「 lời này mỗi người đều đã nói, nhưng làm được đến lại có mấy người?」
「 lão bà, em hiện tại muốn chọc giận chết anh sao?」lời nói kia làm anh nghe được nhịn không được nghiến răng nghiến lợi.
「 Em chỉ là luận sự mà thôi.」 cô vẻ mặt vô tội.
「 anh nhất định sẽ làm được, nếu anh không làm được, liền phạt anh bạn bè xa lánh, công ty đóng cửa, trôi giạt khắp nơi, không thể chết già.」 anh nghiêm trang nói.
「 anh cũng không cần phải như vậy thề độc đi?」 Trử Y Y dở khóc dở cười, không nghĩ nói cho anh, kỳ thật thề độc mỗi người đều có thể nói ra, trên cơ bản cô cũng không tin tưởng những lời thề độc.
「 Y Y, em nên biết anh rất yêu em? Trừ em ra, đời này anh chưa từng thích nữ nhân khác.」 anh thâm tình chân thành nói với cô.
「『 còn chưa có 』 ý tứ chính là về sau mới có thể biết–」
「 Em thật sự muốn chọc tức chết anh sao?」 phút chốc đánh gãy lời của cô, Xa Chinh Huân càng nghĩ càng hỏa, nhịn không được lại nâng lên khuôn mặt của cô, hung hăng hôn nàng.
「 haizz ~ hai người rốt cuộc muốn hôn miệng tới khi nào nha?」
Con bất mãn thanh âm đột nhiên vang lên, vợ chồng đột nhiên giống bị điện giật đột nhiên tách ra.
Xa Chinh Huân nhìn về phía con, chỉ thấy hắn đứng ở trước sô pha, lấy vẻ mặt chịu không nổi kiêm có chút không kiên nhẫn biểu tình, hai tay ôm ngực dựa vào trên vách tường nhìn bọn họ.
「 con muốn làm chi?」 anh hỏi con. Không có lý do chính đáng, quấy rầy anh cùng lão bà thân thiết, cẩn thận bị đánh đòn!
「 sô pha này như thế nào biến thành giường a?」 Tiểu Kiệt đô miệng hỏi.
Bé nghiên cứu đã lâu nhưng không được, muốn gọi ba mẹ làm cho bé xem, hai người bọn họ thế nhưng vẫn ở bên kia hôn môi, thực chịu không nổi.
Xa Chinh Huân bất đắc dĩ thở dài, buông lão bà đang ôm bên hông ra, đi hướng con.
「 xuống dưới.」 Anh nói với con đang đứng ở trên sô pha.
Tiểu Kiệt lập tức từ sô pha nhảy xuống đến một bên giường, mở to một đôi tò mò, nhìn không chuyển mắt nhìn ba ba như thế nào đem một cái ghế biến thành giường.
Chờ xem ba ba đem sô pha biến thành giường sau, bé lập tức nhảy đến trên giường sô pha, hưng phấn tuyên bố,「 con muốn ngủ nơi này! Ba ba, người cùng mẹ ngủ, không thể cùng thưởng sofa với con.」
「 cám ơn con, ba ba cầu còn không được.」 Xa Chinh Huân còn thật sự nói.
Đứng ở một bên Trử Y Y nghe xong, quả thực là dở khóc dở cười.
「 bảo bối, con không phải nói là đến xem sô pha giường sao? Hiện tại thấy rồi có phải hay không nên trở về nhà ? Ngày mai còn phải đi học.」Cô nói với con, bởi vì đã sắp 9 giờ rưỡi.
「 nhưng là con hôm nay buổi tối muốn ở nơi này nha.」 Tiểu Kiệt lại như vậy nói.
「 ở nơi này?」 Cô có chút kinh ngạc trừng mắt nhìn.「 nhưng là, con ngày mai còn phải đi học, cặp sách……」
「 cặp sách đã ở trên xe ba ba.」 Tiểu Kiệt nhanh chóng tiếp lời,「 còn có quần áo, ba ba nói nơi này có.」
Trử Y Y nhìn về phía lão công, chỉ thấy hắn vẻ mặt vô tội nhún vai, nói:「 Anh chỉ là phòng ngừa chu đáo mà thôi.」
「 mới là lạ.」 Cô trực tiếp phun ra.
「 Em không muốn để con lưu lại sao?」 anh nhíu mày nói.
「 mẹ, con không thể lưu lại sao?」 Tiểu Kiệt lập tức phát ra tiếng cầu xin đáng thương.
「 đương nhiên có thể.」 trừng mắt nhìn lão công liếc mắt một cái, cô ôn nhu đối con nói.
「 con muốn ngủ nơi này, ba ba cùng mẹ ngủ!」
「 ba ba phải về nhà.」 Cô đối con nói.
「 vì sao? Nơi này đủ ngủ nha, con ngủ nơi này, ba ba cùng mẹ ngủ nơi đó.」 Tiểu Kiệt chỉ vào một bên giường lớn.
「 ba ba còn có công việc chưa làm xong, cho nên phải về nhà làm việc!」
「 Anh không có việc gì phải về nhà làm.」 Xa Chinh Huân bỗng nhiên ngắt lời nói.
「 ba ba nói không có việc gì.」 vừa nghe đến ba ba ra tiếng, Tiểu Kiệt lập tức lên tiếng ủng hộ, sau đó chờ mong nhìn mẹ,「 cho nên ba ba cũng có thể lưu lại đúng hay không, mẹ?」
「con vì sao muốn ba ba cũng lưu lại?」 cô trầm mặc một chút, hỏi con.
「 bởi vì chúng ta là người một nhà nha, đương nhiên phải ở cùng một chỗ không phải sao?」 con tự nhiên mà vậy đáp, làm cho Trử Y Y nhất thời có loại bị đả bại cảm giác.
Vì thế, được con hỗ trợ, Xa Chinh Huân rốt cục thành công ở cùng lão bà một phòng.
Sau một lúc, con đã ngủ say, hai vợ chồng một người bởi vì bị du͙© vọиɠ tra tấn mà không có ngủ , một người lại bởi vì có lời trong bụng muốn nói, cho nên cũng không ngủ.
「 là anh dạy con nói như vậy đúng hay không?」 Trử Y Y ngẩng đầu lên đến xem xem con, xác định con đã ngủ, rốt cục nhịn không được nhỏ giọng mở miệng nói.
Cô biết anh cũng còn chưa ngủ, hữu lực nhất căn cứ chính xác là, mặc kệ cô như thế nào di động thân thể tránh sự va chạm của anh, anh đều có biện pháp một giây sau lại tiếp xúc với cô.
「 nói cái gì?」 anh thấp giọng hỏi, trong giọng nói có vẻ vô tội.
「 người một nhà đương nhiên phải ở cùng một chỗ những lời này.」
「 lời này có cái gì vấn đề sao?」 tiếp tục giả vô tội.
「 đây là mưu kế của anh đúng hay không, lợi dụng con tiến trụ đến nơi đây?」 không để ý tới anh giả ngu, cô gọn gàng dứt khoát vạch trần anh.
「 đúng.」 nếu cô đã đoán được, Xa Chinh Huân liền rõ ràng mà thừa nhận.
「 Anh sao có thể làm như vậy?」 Cô xoay người đối mặt anh chất vấn.
「 Anh vì sao không thể làm như vậy?」anh hỏi lại,「 dù sao con cũng hy vọng chúng ta người một nhà có thể ở cùng một chỗ. Huống hồ, chúng ta cũng không phải bởi vì không còn yêu thương nhau nữa nên mới ở riêng, mà là bởi vì em muốn đi làm, không muốn làm cho người ta phát hiện em kỳ thật có được thân phận phu nhân thế này mới chuyển ra ngoài ở, không phải sao? Như bây giờ cũng không có làm hỏng kế hoạch của em. Anh có nói sai sao?」
Cô trầm mặc nhìn anh trong chốc lát, lúc này mới thong thả mở miệng nói:「nguyên nhân chúng ta ở riêng cũng không có đơn giản như vậy.」
「 Anh biết. Là do anh công việc quá bận rộn, sơ sẩy, vắng vẻ em cùng con mới là nguyên nhân chính đúng hay không? Anh đã hiểu ra, hiện tại đang cố gắng hối cải để làm người khác, em không phát hiện sao?」
Có, cô có phát hiện, nhưng là –
「 có lẽ rất nhanh sẽ chứng nào tật nấy.」 cô nhìn anh nói.
「 đừng có không tin tưởng anh như vậy, lão bà.」
「 Anh có biết có một câu, kêu trâu dắt đến Bắc Kinh thì vẫn là trâu.」
「 vấn đề là anh cho tới bây giờ sẽ không là một đầu ngưu, mà là một người, một nam nhân thực yêu lão bà, một phụ thân thực hối hận thời gian qua đã không nhiều chú ý đến con.」 ánh mắt của anh nhìn cô thật sự nói.
Trử Y Y trầm mặc không nói.
「 nhân phi thánh hiền, thục có thể vô quá? Lão bà, em sẽ không thể tha thứ ngay cho anh, nhưng hãy cho anh cơ hội được một lần trở thành hảo lão công, hảo ba ba của tiểu Kiệt đi!」 chưa nghe thấy câu trả lời của cô, Xa Chinh Huân tiến thêm một bước cầu nói:「 anh cam đoan lúc này đây tuyệt đối sẽ không làm cho em thất vọng.」
Cô như trước vẫn trầm mặc không nói nhìn anh.
「 lão bà, em đang sợ cái gì?」 anh ôn nhu hỏi nàng.
「 Anh muốn biết?」
「 đương nhiên, như vậy anh mới có thể đúng bệnh hốt thuốc.」
Cô hít sâu một hơi, thế này mới thong thả trả lời,「 em sợ anh sẽ lại làm em thất vọng, lại một lần nữa thất vọng với em mà nói chính là tuyệt vọng. Em không muốn nếm trải tư vị tuyệt vọng này, điều này làm em sợ」
「 Em chỉ cần tin tưởng anh là đủ rồi, anh tuyệt đối sẽ không lại làm cho em thất vọng.」 thân thủ nhẹ nhàng mà vỗ về mặt cô, anh ôn nhu nói.
「 khi yêu một người, lại có cảm giác tuyệt vọng với người đó, em thật sự cảm thấy đau lòng, cảm thấy thở không nổi, em không biết nếu nó thật sự đã xảy ra, chính mình thừa không thừa nhận được đi.」 Cô nhìn không chuyển mắt chăm chú nhìn anh, thấp giọng nói.
「 Em không nên suy nghĩ bậy bạ, chỉ cần tin tưởng anh là tốt rồi.」 đem cô kéo vào trong lòng, anh cực lực trấn an cô.
「 Em cũng từng như vậy nói với chính mình, nhưng, em vẫn còn sợ.」 cô đem mặt vùi vào trong lòng anh, thân thủ hồi ôm anh.
「 em rất nhàn rỗi mới có thể miên man suy nghĩ, có lẽ anh nên tìm chút việc gì đó cho em làm.」
「 em cũng vậy nghĩ như vậy, cho nên mới muốn đi làm.」 cô đồng ý nói, sau đó cảm giác được tay anh đột nhiên tiến vào trong áo cô.「 lão công, anh đang làm cái gì vậy?」
「 nghĩ biện pháp làm cho em không rảnh miên man suy nghĩ.」
Trừ bỏ tay anh, cái miệng của anh cũng bắt đầu hôn môi cô, hôn lên bả vai lõα ɭồ ở áo ngủ, gáy bộ, sau đó chuyển đến lỗ tai, hai má, mỗi một tấc da trên người cô anh đều không buông tha, bao gồm cả khi cô hít thở khó khăn đôi môi trở nên đỏ mọng.
「 con ở bên cạnh.」 Trử Y Y giãy dụa nói, nhưng hai tay đã bắt đầu cởi bỏ quần áo trên người anh.
「 con đang ngủ.」 anh vừa hôn cô vừa nói.
「 chúng ta sẽ đánh thức con mất……」 lý trí còn tại giãy dụa, nhưng thân thể cô lại như có ý thức, giúp đỡ anh cởi bỏ quần áo của hai người
「 chỉ cần em đừng kêu quá lớn sẽ không đâu.」anh cắn lỗ tai cô khàn khàn nói.
「 anh — a!」 vừa mới muốn phản bác, tay anh đột nhiên hoạt tiến vào trong cơ thể cô, làm cô ngăn chặn không được khẽ gọi ra tiếng.
「 nhỏ giọng chút, đừng quên con ở bên cạnh.」 anh cười nhắc nhở cô, ngón tay lại càng tham lam hơn.
「 anh — đừng như vậy……」 cô nhịn không được than nhẹ ra tiếng.
「 như thế nào? Như vậy sao?」anh bắt đầu thân mật âu yếm cô , đùa với cô, làm cho hô hấp của cô càng đến dồn dập, để thân thể anh càng lúc càng buộc chặt vặn vẹo.
「 Huân — dừng lại –」mười ngón tay tinh tế kháp tiến bờ vai của anh, cô tê dại mà kêu lên.
「 em để cho anh chờ lâu lắm cũng nhẫn lâu lắm rồi, anh dừng không được nữa.」 anh tiếng nói thô dát, bỗng nhiên rút ngón tay ra, điều chỉnh tư thế, sửa lấy vật cứng rắn của chính mình đút thẳng tràn ngập trong cô.
「 a!」 anh đột nhiên xâm nhập làm cho cô nhịn không được cũng kêu lên.
「 hư, đánh thức con nha.」 nói xong những lời này, anh bắt đầu ở trong cơ thể cô ra vào, một lần rồi lại một lần xâm nhập, một lần so với một lần dùng sức, tốc độ cũng càng lúc càng mau.
「 ân…… Ân –」 tiếng rêи ɾỉ không cẩn thận từ trong miệng cô dật ra, cô thân thủ gắt gao ôm lấy anh, đem miệng gắt gao đặt ở trên vai anh, ngăn cản chính mình yêu kiều thanh âm lại lần nữa dật xuất khẩu. Nhưng là, kí©ɧ ŧìиɧ càng lúc càng thịnh, cô bắt đầu ở dưới thân anh vặn vẹo, ngâm đề thanh rốt cục nhịn không được đi theo dật đi ra, rốt cuộc khống chế không được.
Vợ chồng nhiệt tình hoan ái, trừ bỏ trong lòng người mình yêu, bọn họ đã quên hết thảy, bao gồm cả đứa con đang ngủ say trên giường sofa ở khoảng cách ngay gần bọn họ.
Sau, hai vợ chồng tình trạng kiệt sức cùng nhau chìm vào trong giấc ngủ mơ. Mà con trai bọn họ cũng không nhúc nhích, thủy chung ở một bên ngủ say.