Chương 11: Hoàn toàn văn

11,

Từ ngày đầu tiên tôi sống lại.

Tôi đã lên kế hoạch tìm cớ để ba mẹ rời đi.

Họ trở về quê.

Về hưu sớm, cuộc sống cơ bản là thoải mái.

Họ không biết gì về cuộc hôn nhân của tôi, tôi cũng chưa dám nói.

Trong dịp tết nguyên đán, Giang Kiệt đã mang rất nhiều quà đến nhà tôi để chúc tết và cầu hôn.

Tháng 3, chúng tôi cuối cùng cũng tổ chức đám cưới.

Sống 2 đời, đây là lần đầu tiên tôi mặc váy cưới.

Cha mẹ Giang Kiệt đều đã mất, anh không có người thân từ nhỏ.

Anh ấy cúi đầu dâng trà, khi cất tiếng gọi “Ba, mẹ”, tôi thấy mắt anh ươn ướt.

Tôi nghĩ về kiếp trước của mình.

Khi tôi mất, Giang Kiệt đã gần 40 tuổi, nhưng anh ấy chỉ có một mình.

Cũng không bao giờ nghe được bất kì tin đồn nào về anh.

Thanh tâm quả dục:)

“Nếu anh không kết hôn với em, anh sẽ tìm người vợ như thế nào?”

Đêm đó, tôi không thể không hỏi Giang Kiệt.

“Không biết.” Giang Kiệt trầm ngâm một lát, “Anh sẽ không tìm, anh một mình quen rồi.”

“Vậy tại sao anh lại đồng ý lời cầu hôn của em?”

Nghe vậy, Giang Kiệt dường như đang hồi tưởng lại gì đó.

Như nghĩ đến điều gì đó, anh cong môi.

Anh nói: “Lúc đó anh chỉ cảm thấy có thêm một người cũng tốt. Hơn nữa, em lại rất xinh đẹp.”

Tôi mở to mắt, “Cho nên, anh là thấy sắc nảy lòng tham?”

“Có lẽ là không, có lẽ là vì cả tiền của em nữa.”

Giang Kiệt nín cười, “Anh thấy tiền cũng nảy lòng tham.”

Thấy tôi bĩu môi, Giang Kiệt hôn lên trán tôi, “Cảm ơn phu nhân đã cho anh một mái nhà.”

KHÔNG.

Tôi nên cảm ơn Giang Kiệt.

Sống 2 kiếp, cuối cùng tôi cũng gặp được tình yêu thật sự.

- Hoàn toàn văn-