Chương 8: Chương 4.2

Yên lặng, cô gật đầu một cái.

Cố Tĩnh Trạch trầm giọng, lẳng lặng vẫy tay, để cho người ta lái xe đi.

Ký tên kết hôn hết sức nhanh chóng, hôn nhân không có tình yêu, tất cả đơn giản như hiệp ước vậy.

Bên ngoài, xe thương vụ Porsche màu đen, tài xế cung kính đi xuống, nhận lấy túi trong tay Lâm Triệt, nhiệt tình cúi đầu nói: “Bà chủ, mời lên xe."

Lâm Triệt gật đầu một cái, còn có chút không thích ứng bị người ta gọi bà chủ, mà ở một bên, người đàn ông kia từ đầu đến cuối vẫn không có biểu tình gì, lúc này vượt qua Lâm Triệt, đi tới bên cạnh chiếc xe.

Không thể nghi ngờ, ông xã của cô là một người đàn ông đẹp trai khiến cho người thần đều cảm thấy căm phẫn, gương mặt kia đủ để điên đảo chúng sinh, sống mũi cao ngất, ánh mắt thâm thúy lãnh đạm, dưới mái tóc đen tuyền, là gò má trắng nõn nhưng không hề có một chút cảm giác âm hiểm nào, thân hình cao lớn, mang theo mị lực hấp dẫn làm cho không người nào có thể kháng cự.

Cố Tĩnh Trạch quay đầu lại, nhìn Lâm Triệt, giọng nói tỉnh táo mà thanh đạm: “Tôi nói rõ ràng với người nhà, sẽ không cử hành hôn lễ."

"Vậy là tốt nhất, không phải nói kết hôn bí mật sao, tôi cũng không hy vọng chuyện này gây ầm ĩ quá lớn." Lâm Triệt nói.

Cố Tĩnh Trạch nghe xong, châm biếm: “Dẫu sao thì thủ đoạn cô dùng để kết hôn với tôi cũng không chính đáng, để cho người ngoài biết được, chỉ sợ càng khó coi hơn đi."

"Này, Cố Tĩnh Trạch! Tôi đã nói rồi, cái đó chẳng qua là không may thôi!" Trên mặt Lâm Triệt vốn đang bình tĩnh nháy mắt một cái đã đen xám, nhắc tới chuyện kia, lại cảm thấy chột dạ, bởi vì dù sao cũng là do cô sơ ý gây ra, nhưng mà, đó là hai người cùng sai, dựa vào cái gì chỉ đổ hết cho một mình cô.

Cố Tĩnh Trạch hít một hơi thật sâu, anh biết mình cũng hơi quá đáng, trước đó đã nói, chuyện kia, sẽ không nhắc lại nữa rồi.



"Thật xin lỗi." Anh nhìn gương mặt ửng đỏ của Lâm Triệt: “Tôi nói xin lỗi với cô, chúng ta đã ký thỏa thuận, sẽ không nhắc lại, mới vừa là tôi nhất thời xúc động, chẳng qua, cô phải biết, tôi kết hôn cũng không phải là tự nguyện, tôi có người phụ nữ mình yêu."

Lâm Triệt nghe giọng nói anh thành khẩn, ngẩng đầu lên, nhìn gò má của anh.

Thật ra thì anh ta cũng thật đáng thương, chỉ bởi vì sai lầm của cô, mà bị buộc phải kết hôn với một người xa lạ.

Nghĩ tới đây, cô cũng bình tĩnh lại: “Không có việc gì, tôi có thể hiểu được, chúng ta mới vừa kết hôn, sau này muốn sinh sống với nhau, không tránh được muốn phát sinh va chạm."

"Đúng vậy, tôi sẽ sớm thích ứng, cũng hy vọng cô có thể dựa theo những gì đã hẹn ước mà làm mọi chuyện cho tốt."

"Yên tâm, tôi là diễn viên chuyên nghiệp, tôi sẽ rất nghiêm túc làm đúng với những gì chúng ta đã cam kết, ở trước mặt người của Cố gia, sẽ thân thiết với anh, đóng tốt vai diễn của tôi, cũng hy vọng anh có thể tuân thủ, chúng ta chẳng qua chỉ là kết hôn giả, tôi không muốn thật sự có hành động tiếp xúc thân mật nào." Lâm Triệt ngẩng đầu lên nói.

"Dĩ nhiên, nhưng cô phải biết, để người nhà không nghi ngờ, chúng ta nhất định phải ở cùng một chỗ."

"Được, tôi đã nói sẽ phối hợp với anh, chỉ cần anh quấy rầy đến tôi là được."

"Yên tâm, đối với kiểu phụ nữ không có giáo dưỡng, không có lễ phép, lôi thôi luộm thuộm, tôi luôn luôn không có hứng thú." Cố Tĩnh Trạch nhìn thẳng vào cô nói.

"Được, vậy thì thật là tốt, đối với kiểu đàn ông tốt mã dẻ cùi, một chút kỹ thuật cũng không có, ở trên giường chỉ biết ra sức thô bạo, tôi đây cũng không có hứng thú gì." Lâm Triệt không cam lòng yếu thế nói.

"Cô..." Gò má anh tuấn của Cố Tĩnh Trạch tối sầm, con ngươi cháy lên lửa giận, trợn mắt nhìn Lâm Triệt, chuyện trên giường làm sao có thể tùy tiện lấy ra giễu cợt như vậy chứ.