Lâm Triệt cho là mình nghe lầm, nửa ngày cũng không phản ứng kịp.
Cô được chọn? Đây cũng là ngoài ý muốn.
Vốn là không ôm hy vọng gì, nhưng, lúc này lại khiến cho cô thật giống như trúng thưởng vậy.
"Cám ơn chị Mẫn Mẫn, tôi nhất định trở về chuẩn bị thật tốt."
Du Mẫn Mẫn lại sâu sắc nhìn cô, cười cười nói: “Được, trở về chuẩn bị thật tốt."
Lần này, quả thật không nghĩ tới cô sẽ được chọn trúng, nhân vật này rất có sức nặng, người cạnh tranh rất nhiều, dù sao thì cô cũng chỉ là người mới.
Tâm tình Lâm Triệt rất tốt, vui vẻ trở về nhà.
Nhưng mà, mới vừa vào nhà, lại chợt thấy, bên trong, trên chiếc ghế salon ngày xưa Cố Tĩnh Trạch ngồi, đang có một người phụ nữ.
Mạc Huệ Linh lại tới.
Trong lòng Lâm Triệt suy nghĩ, mặc dù cô là đám cưới giả, nhưng, gặp mặt cô ta vẫn cảm thấy có chút kỳ quái.
Hy vọng sau này địa điểm anh ước hẹn có thể chọn chỗ khác, như này quá lúng túng rồi.
Nhưng, cô nhìn Mạc Huệ Linh ngồi ở chỗ đó, vẫn cười lên tiếng chào nói: “Chào, cô tới à, tôi đi vào trước, các người cứ làm việc của các người."
Mạc Huệ Linh đứng lên, hừ lạnh một tiếng, nhìn Lâm Triệt: “Cô chạy cái gì, trốn tránh tôi làm gì, sớm muộn cũng vẫn phải gặp."
Hả?
Lâm Triệt không phản ứng kịp, nhưng, rất nhanh từ trong ánh mắt của cô ta, bắt được chút lạnh lẽo, rõ ràng như vậy.
Mạc Huệ Linh nhìn Lâm Triệt, nói: “Ngày hôm qua mặc dù Tính Trạch đã nói với tôi, chẳng qua là bị gia đình cưỡng ép kết hôn, tôi không biết cô dùng cách gì, khiến cho Cố gia đồng ý để cho cô kết hôn với anh ấy, nhưng, tôi hy vọng có thể nói cho cô, tôi và Tĩnh Trạch từ nhỏ đã ở bên nhau, thanh mai trúc mã, chúng tôi rất yêu nhau, không phải cô tùy tiện dùng mánh khóe là có thể khiến cho chúng tôi tách ra, tôi hy vọng cô có thể biết vị trí của mình, tôi biết, Tĩnh Trạch rất tốt, nhưng, anh ấy có thân phận, có địa vị, còn cô không thể với cao, tốt nhất cô hãy biết rõ điều này!"
Nhất thời, toàn bộ ấn tượng tốt về cô ta, đã biến mất hầu như không còn.
Nhìn người phụ nữ trước mắt ưu nhã hào phóng, Lâm Triệt cười lạnh, nói: “Mạc tiểu thư nếu đã nói cô rất tin tưởng anh ấy, vậy thì cũng không cần phải tới đây nói những chuyện này với tôi, Mạc tiểu thư yên tâm, thật ra thì tôi cũng không muốn gả cho anh ta, hôn sự này chẳng qua là bất ngờ ngoài ý muốn thôi, tôi sẽ không phá hư hai người cái gì, nếu cô nói, hai người tin tưởng lẫn nhau, vậy thì mời cô tiếp tục tin tưởng anh ta."
Nhìn dáng vẻ Lâm Triệt không thèm để ý chút nào, trên mặt Mạc Huệ Linh tối sầm lại: “Đúng vậy, tôi tin tưởng anh ấy, nhưng, cũng không thể khinh thường, anh ấy quá ưu tú, phụ nữ muốn ngã vào lòng anh, cũng không phải một hai người, cô không phải là thứ nhất, cũng sẽ không là người cuối cùng, Lâm tiểu thư, nếu cô có ý định dám dùng thủ đoạn gì với anh ấy, tôi khuyên cô vẫn nên cẩn thận thì hơn, Tĩnh Trạch chỉ thích tôi, anh ấy sẽ không động tâm với bất kỳ người phụ nữ nào, nói cho cô biết, cô không duy trì được bao lâu nữa đâu."
Lâm Triệt cười một tiếng.