Chương 21: Anh không nên tức giận tôi

Mạc Huệ Linh cho rằng, một ngày nào đó, mình có thể ở bên Cố Tĩnh Trạch, dù sao thì, Cố Tĩnh Trạch cố chấp như vậy, cố chấp, nhưng mà, lại không nghĩ rằng, có một ngày, lại bỗng dưng nhảy ra một người phụ nữ như vậy.

"Thật xin lỗi, Huệ Linh, nếu như từ đây em có hạnh phúc khác, anh cũng sẽ không trách em."

"Làm sao em có thể rời đi được... Tĩnh Trạch, em và anh ở bên nhau đã nhiều năm như vậy, rời khỏi anh, em cũng không biết mình làm sao sống nổi, từ lúc em còn rất nhỏ, lý tưởng trong lòng chính là có một ngày có thể gả cho anh."

Trong lòng Cố Tĩnh Trạch mềm nhũn, nhìn cô: “Được rồi, Huệ Linh, chẳng qua là anh không hy vọng em bị ủy khuất mà thôi."

Lúc này Mạc Huệ Linh mới cười một tiếng: “Em tin tưởng anh nhất định sẽ ly hôn với cô ta!"

*

Người giúp việc thấy Lâm Triệt ngồi ở chỗ đó, sắc mặt không tốt, cho là cô đang tức giận, đi tới thận trọng nói: “Mợ chủ, cậu chủ và Mạc tiểu thư từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã, cho nên cảm tình rất tốt, nhưng, hai người trong sạch, không có gì đâu."

"A?" Lâm Triệt biết người giúp việc hiểu lầm, vội vàng xua tay nói: “Tôi không có ý này, bọn họ cảm tình thật tốt... Nhưng, bọn họ đã biết nhau từ rất lâu rồi sao?"

Người giúp việc nói: “Đúng vậy, hai người từ khi ra đời đã quen biết nhau."

Lâu như vậy, Lâm Triệt nghĩ.

"Tình cảm của bọn họ nhất định rất tốt." Lâm Triệt nói.

Người làm nói: “Đúng vậy, Mạc tiểu thư có rất nhiều lúc nổi nóng, nhưng, cậu chủ cũng sẽ dung túng, từ nhỏ chính là như vậy, nhưng, tôi cảm thấy, cái này cũng không khác tình cảm anh em là mấy, mợ chủ, cô không nên tức giận mới phải. Dù sao thì, cô biết đấy… cậu chủ..."



Sinh bệnh lạ, không chạm được vào bất kỳ người phụ nữ nào.

Lâm Triệt tự nhiên biết.

Trong lòng càng cảm thấy Cố Tĩnh Trạch cũng đáng thương.

Người phụ nữ mình yêu ở ngay bên cạnh, nhưng lại không chạm được vào, nhiều năm như vậy, cũng không biết làm sao anh ta nhịn được.

Lâm Triệt cũng không có tức giận, chỉ là có chút tò mò mà thôi.

Cô nói với người giúp việc: “Được rồi, tôi không tức giận, tôi chỉ là muốn hỏi, tôi có thể hiểu được Cố Tĩnh Trạch, sẽ không tức giận."

Người giúp việc thấy Lâm Triệt như vậy, trong lòng càng tăng thêm mấy phần hảo cảm đối với cô, cười nói: “Mợ chủ, cô là người phụ nữ xinh đẹp nhất tôi đã thấy, tính cách lại tốt như vậy, cô và cậu chủ hợp nhau như vậy, sau này nhất định sẽ rất hạnh phúc."

Lâm Triệt thật sự không tức giận, vốn ban đầu đã nói rõ, đây là hôn nhân hợp đồng, ban đầu anh cũng rất thẳng thắn, cho nên cũng không thấy tức giận.

Lâm Triệt nói: “Nhưng mà, cậu chủ các người và Mạc tiểu thư có quan hệ tốt như vậy, tại sao hai người lại không được gia đình đồng ý chứ?"

Người làm nói: “Mạc tiểu thư là thiên kim Mạc thị, nhưng, bởi vì Mạc gia và lão gia tử không hợp, lão gia tử vốn cũng không quá yêu thích Mạc tiểu thư, nhưng cũng không hẳn là phản đối, chẳng qua, cậu chủ bỗng nhiên bị bệnh, cả nhà luôn hy vọng, cậu chủ có thể tìm một người phụ nữ có thể sinh con, đáng tiếc cậu chủ rất cố chấp, chỉ khăng khăng yêu thích một mình Mạc tiểu thư không rời không bỏ, mà Mạc tiểu thư cũng một mực náo loạn, không hy vọng cậu chủ có người phụ nữ khác, cho nên mới làm căng."

Thấy Lâm Triệt lắng nghe, người giúp việc cười nói: “Bây giờ tốt rồi, cậu chủ và mợ chủ thật rất xứng đôi, bà chủ thật xinh đẹp, cậu chủ cũng anh tuấn như vậy, tương lai cô sinh ra cậu chủ nhỏ, nhất định là cũng xinh đẹp nhất."

Lâm Triệt thật thiếu chút nữa phun ra.