Chương 5: Đêm tân hôn

Truyền thông không thể đắc tội Hải Thụy, tuy rằng bọn họ cũng không biết vì sao Hải Thụy lại trợ giúp Đường Ninh.

Thậm chí ngay cả chị Long cũng không rõ tại sao kế hoạch của hai người lại thuận lợi như vậy. Vốn dĩ còn cho rằng phải dây dưa với Thiên Nghệ mấy ngày: “Đường Ninh, em nói cho chị, có phải có công ty khác đào em hay không?”

“Không phải.” Đường Ninh nhìn Mặc Đình ở bên cạnh rồi đáp: “Nhưng mà, đúng là có người ở sau lưng giúp em, còn là ai thì bây giờ em không tiện tiết lộ.”

“Ha ha ha…… Không sao, sau này nói sau, chị chỉ cần nghĩ đến gương mặt tức muốn hộc máu kia của Hàn Vũ Phàm thì liền cảm thấy đã ghiền!” Chị Long cho rằng, Đường Ninh lợi dụng bối cảnh gia đình mình.

Căn bản là không thể ngờ, Đường Ninh sẽ trở thành người vợ kết hôn nhanh chóng của ông vua giới giải trí – Mặc Đình.

“Cô muốn mượn chuyện lần này để rời khỏi Thiên Nghệ?” Mặc Đình tao nhã cắt miếng bò bít tết trong tay rồi dò hỏi Đường Ninh.

“Không…… Cứ rời đi như vậy thì quá hời cho hai người kia, tôi muốn cho bọn họ ngã xuống từ nơi cao nhất.” Đường Ninh bình tĩnh nói: “Hơn nữa, tôi đã dự định trở lại cái giới này một lần nữa, nhưng nhân khí của tôi đã không còn tốt như lúc trước, Thiên Nghệ vẫn còn có giá trị lợi dụng.”

“Bây giờ là bởi vì cô đang tức giận, nếu ngày nào đó, cô không còn căm hận……”

“Chuyện mà tôi đã quyết định thì sẽ không hối hận, càng không thể quay đầu lại.” Đường Ninh nói với Mặc Đình một cách kiên quyết. Lúc yêu một người thì cô có thể toàn tâm toàn ý, lúc hận một người thì cô có thể đích thân phá hủy anh ta.

Hơn nữa, chuyện thế thân bị bại lộ đã trôi qua mấy tiếng đồng hồ rồi, ngay cả một cuộc điện thoại an ủi mà Hàn Vũ Phàm cũng không gọi, nhưng lại đã phát bản thảo tin tức làm cô mất hết danh dự được, cô không thể tiếp tục để Hàn Vũ Phàm có thêm cơ hội làm tổn thương mình nữa.

Mặc Đình không nói gì, nhưng anh lại nảy sinh sự hứng thú với Đường Ninh.

Không phải Đường Ninh quá ngốc, mà là quá thông minh. Biết kết cục khi nói dối ở trước mặt anh cho nên dứt khoát không hề giữ lại gì, cho dù là ánh mặt trời hay là bóng tối, đây là một sự tín nhiệm.

“Tôi để trợ lý sắp xếp phòng ở khách sạn này. Đêm nay chúng ta ở đây, về nhà không có hứng thú gì cả……”

Tai Đường Ninh đỏ lên, nhưng vẫn khẽ gật đầu: “Nghe theo anh……”

Hàn Vũ Phàm vẫn đang bận đối phó với bên truyền thông và phía đối tác, hơn nữa còn biết Mặc Vũ Nhu mang thai. Bây giờ căn bản anh ta không nhớ nổi Đường Ninh là ai nữa, đương nhiên cũng không biết hành tung của Đường Ninh lúc này.

Sau bữa tối lãng mạn, Đường Ninh đi theo phía sau Mặc Đình. Hai người một trước một sau tiến vào phòng tổng thống, không chỉ có vậy, đó lại còn là một gian phòng tân hôn.



Kết hôn trong tình huống hấp tấp như vậy mà Mặc Đình còn có thể chú ý đến những chuyện này vì cô, trong lòng cô không khỏi cảm nhận được ấm áp từ sự chăm sóc của Mặc Đình. Mà những thứ này, một người khác, có nghĩ cũng không thể nào chuẩn bị cho cô.

Dường như Mặc Đình nhận thấy sự căng thẳng của Đường Ninh, cho nên liền cởi vest rồi quay đầu nói với Đường Ninh: “Tôi đi tắm trước, cho cô thời gian chuẩn bị, nếu cô còn kiêng dè gì …… đêm tân hôn, liền lùi lại vô thời hạn.”

Đường Ninh cảm kích sự quan tâm của anh, mắt thấy anh sắp vào phòng tắm, nhưng mà…… rõ ràng họ đã kết hôn, cô dựa vào cái gì mà muốn Mặc Đình nhân nhượng cho sự tùy hứng của cô chứ?

Nghĩ đến những việc này, Đường Ninh đẩy cửa đi vào phòng tắm. Trong ánh mắt kinh ngạc của Mặc Đình, cô duỗi tay ôm lấy thân hình to lớn cường tráng của anh: “Tôi không hối hận!”

“Cô nghĩ cho kỹ, một khi trở thành người của tôi thì sẽ không còn cơ hội vùng vẫy đâu.” Mặc Đình kiềm chế nói. Giọng nói trầm thấp gợi cảm giống như những nốt nhạc khıêυ khí©h lòng người, làm cho người ta vô cùng mê say.

“Tôi đã nghĩ rất rõ ràng.”

Lời vừa nói ra, Mặc Đình không cần phải kiềm chế nữa, một tay ôm lấy eo Đường Ninh rồi hôn môi cô, một tay vén chiếc váy đang dần ướt đẫm của cô lên.

Trong đầu Đường Ninh vang lên tiếng ong ong, bởi vì cô chưa bao giờ biết sẽ có một kiểu hôn như vậy, mang theo ma lực, làm cho cô gần như mất đi lý trí.

Dưới vòi hoa sen, Đường Ninh mê loạn nhìn gương mặt khôi ngô của Mặc Đình, nhìn nốt ruồi đen trên vành tai anh giống như viên kim cương óng ánh, nhìn ánh mắt nóng bỏng của anh, nhìn anh cắn nuốt cô từng chút từng chút một.

Nhưng mà, cho dù tới giây phút giao cho nhau, anh cũng không vội vã chiếm hữu cô mà dùng khăn tắm sạch bọc cô lại, sau đó ôm đến chỗ chiếc giường lớn trắng tinh phủ kín hoa hồng. Sau đó, dáng người cao lớn đè xuống, làm xong biện pháp tránh thai. Chỉ là khi anh thực sự tiến vào bên trong cô, lại cảm giác rõ ràng được sự ngăn cản……

Đường Ninh đau đến mức phát ra tiếng, rồi sau đó Mặc Đình lui ra, dùng khăn trải giường ôm lấy cô.

Anh cho rằng, Đường Ninh là người ở giới giải trí, lại ở bên Hàn Vũ Phàm, cô không thể vẫn là lần đầu tiên được. Nhưng mà…… cảm giác vừa rồi, không sai được, cô vốn dĩ chưa từng trải qua chuyện đó……

“Sao vậy?” Đường Ninh cảm giác được Mặc Đình ngừng lại, không nhịn được ngẩng đầu dò hỏi, hai má ửng đỏ vô cùng mê người.

“Lần sau đi.” Mặc Đình bởi vậy mà vừa kinh ngạc vừa vui mừng, đồng thời, cũng vì nghĩ sai cho Đường Ninh mà cảm giác xót xa ân hận.

“Tôi làm anh không hài lòng sao?”



“Nếu tôi đi vào giống như vừa rồi …… chắc chắn em sẽ bị thương.” Mặc Đình mặc áo tắm dài vào, lại về lại trên giường lớn, cố gắng bình ổn du͙© vọиɠ, anh không muốn làm Đường Ninh cảm giác lần đầu tiên hỏng bét: “Sao không nói cho tôi là em không có kinh nghiệm?”

“Loại chuyện này, sao tôi nói ra được chứ?” Đường Ninh ở phía dưới hõm vai Mặc Đình trả lời: “Đằng nào thì anh cũng biết.”

“Hơn nữa, vừa rồi có tính là gì đâu? Rốt cuộc chúng ta làm…rồi, hay là vẫn chưa làm?”

“Cho dù là làm hay chưa làm, em vẫn là bà Mặc, chạy không thoát đâu……” Nói xong, Mặc Đình đứng dậy, bế ngang Đường Ninh lên rồi tiến vào phòng tắm: “Để tôi nhìn xem có bị thương không.”

Đường Ninh nhìn dáng vẻ khẩn trương của anh, lập tức cười “phụt” một tiếng: “Anh vốn không giống như bên ngoài vẫn hình dung nhỉ.”

“Vậy em cho rằng tôi là cái dạng gì?” Mặc Đình đặt cô ở trong bồn tắm, lại bắt đầu xả nước.

“Vị vua nắm giữ sự sống chết của các nghệ sĩ, sát phạt quả quyết, không có tình người.”

“Đối người khác, tôi là như thế!” Mặc Đình nghiêm túc nói, “Nhưng là em…… nếu trở thành vợ của tôi, lại nguyện ý tin tưởng tôi, vậy…… tôi cũng dùng một mặt chân thật nhất của mình đối xử với em.”

“Nhưng Đường Ninh, tôi chỉ có một điều muốn cảnh cáo em.”

“Đối với tôi, một lần không trung thành, trăm lần không thể dung tha. Bất cứ việc lừa gạt phản bội gì cũng tuyệt đối không tha thứ.”

Đường Ninh thoải mái ngồi dậy, chóp mũi dường như đối diện với chóp mũi của Mặc Đình: “Thật trùng hợp, tôi cũng vậy.”

Một đêm này, thực chất quan hệ của hai người chỉ tới một nửa, nhưng trái tim lại nhanh chóng dựa vào nhau. Sáng sớm hôm sau, Đường Ninh tỉnh lại dưới ánh nắng mặt trời chói mắt, mà vị trí bên cạnh lại sớm đã lạnh.

Đường Ninh cho rằng Mặc Đình đã rời đi, nhưng…… anh lại xem tài liệu ở trong phòng khách với dáng vẻ tao nhã để chờ cô.

“Chuẩn bị quần áo mới cho em rồi, ở trong phòng tắm, thu dọn một chút rồi chúng ta đi.”

Đường Ninh gật đầu, xoay người đi về phía phòng tắm, nhưng đúng lúc này Hàn Vũ Phàm lại gọi điện thoại tới.

Đường Ninh có chút xấu hổ, nhưng Mặc Đình lại hơi nhướng mày một cách quyến rũ: “Em hy vọng tôi nghe máy sao?”