Chương 1439

Mặc dù không nói ra, nhưng ánh mắt và lời nói đôi với Đường Ninh lại đầy sự lạnh nhạt.

Ba ngày đầu, Đường Ninh có chút khó khăn, mặc dù tiêng Anh của cô lưu loát, nhưng rất nhiều từ vựng chuyên ngành rât khó, việc học cũng không có chỗ nào vượt trội hơn người.

Ba ngày sau có một học sinh chuyển trường từ Thịnh Kinh tới.

Người này cũng đên từ Thịnh Kinh, đương nhiên, cũng chính là người tìm đủ trăm phương ngàn kế đến bên cạnh Đường Ninh- Hàn Tu Triệt.

Hàn Tu Triệt tự cho rằng, ở nước ngoài gặp được đồng hương sẽ càng dễ tiếp cận Đường Ninh, vì vậy nhân lúc tan học, anh ta cô ý tìm Đường Ninh hỏi đường: “Kira, tôi vừa mới chuyên trường, tôi muốn biết gần đây.

chỗ nào có thê giải quyết ván đề no ám?”

“Đi thẳng về trước, rẽ phải có nguyên một con đường.”

Nói xong Đường Ninh quay người đi, nhưng Hàn Tu Triệt lại một lân nữa cản đường:: “Chúng ta đều đến từ Thịnh Kính, có phải nên chăm sóc lẫn nhau không?”

Cả nhà tải app truyện hola nhé! “Tôi có thể tự chăm sóc bản thân.”

Đường Ninh mỉm cười nói xong lại bước đi, lần này Hàn Tu Triệt không tiếp tục cản đường nữa, bởi vì anh ta biết, như vậy chỉ càng khiến cho Đường Ninh cảm thây phản cảm.

Đường Ninh mặc dù không tiếp xúc quá nhiêu với Hàn Tu Triệt, nhưng không có nghĩa cô là con ngồc.

Càng huống hò, đối với Mặc tổng mà nói, bắt cứ người nào tiếp cận Đường Ninh, anh ây đều tìm hiệu trước ý đô của, đối phương, vì thế, Hàn Tu Triệt muốn chiêm thiện cảm từ Đường Ninh hầu như là không thê.

Sau khi về đến nhà, Đường Ninh đem chuyện của Hàn Tu Triệt kê cho Mặc Đình, Mặc Đình nghe xong trực tiếp.

nói với Đường Ninh: “Đây là ng hệ sĩ biếm họa mới của Cự Tỉnh…



“Cũng chính là nghệ sĩ thích biếm họa khoa học viên tưởng mà lúc trước Lâm Vỹ Sâm giới thiệu cho anh làm quen.”

“Anh trai cậu ta cũng là người phụ trách một công ty giải trí.”

“Em không cần để ý quá, có lẽ là sự trùng hợp mà thôi.”

Đường Ninh gật gật đầu, sau đó tiếp tục tập trung tinh thân vào việc học của cô. Mấy ngày sau, mọi thứ đều khá thuận lợi, nhưng giáo sư ra bài tập, yêu câu làm theo nhóm, Đường Ninh và Hàn Tu Triệt bị phân vào cùng một nhóm, nhưng Đường Ninh đã trực tiếp nói với giáo sư: “Em có thể làm một mình.”

“Sản xuất một bộ phim điện ảnh không chỉ là thành quả của một người, còn cân sự đâu tư từ những người khác, vì vậy tôi từ chối lời đề nghị của em.”

Hàn Tu Triệt ngồi cách đó không xa, nhìn Đường Ninh cười cười.

Sau khi tan học, anh ta trực tiệp đến trước mặt Đường Ninh, nói với Đường Ninh: “Cô hình như rất cô độc, không giông với cô ở Thịnh Kinh.”

“Tôi chỉ muốn yên ồn học tập.”

“Tôi biết, bất luận trước kia cô có thân phận gì, địa vị như thế nào thì ở ngôi trường này cũng chỉ là một học sinh, nhưng mà… cô cũng. cần bạn bè và sự hợp tác, không cân từ chối tôi nhanh như vậy, nói không chừng, tôi sẽ trở thành người bạn đáng tin của An co.

Đường Ninh thu dọn tài liệu, ngắng đầu nhìn Hàn Tu Triệt: “Từ ánh mắt của anh, thứ mà tôi nhìn thấy, không phải là sự nhiệt tình đối với việc học.”

Hàn Tu Triệt nghe xong những lời này, vô cùng tò mò vệ Đường Ninh: “Bên ngoài từng đồn là cô biết đọc suy nghĩ của người khác, không lẽ đó là sự thật?”

“Không cân biết là tôi biệt hay không, tôi không phải là người mà anh có thể tiếp cận. Tôi nghĩ tôt hơn hết là chúng ta nên giữ khoảng cách.” Đường Ninh trả lời: “Đôi với những người vô duyên, tôi không thê tỏ thiện ý, cho nên, tôi hy vọng anh Hàn có thê giữ khoảng cách với tôi.”

“Cô thật khó gần.”