Chương 16: Giải cứu (2)

Lần này, Lộ Viễn Minh chứng kiến rõ ràng quá trình những hạt sáng màu trắng hòa vào cơ thể mình. Hắn càng tin chắc rằng linh hồn của mình trở nên mạnh mẽ hơn là nhờ những hạt sáng màu trắng này.

Chỉ là không biết vì sao chỉ có một phần mười được hắn hấp thụ, là do khoảng cách quá xa, không thu thập được, hay là do một quy tắc kỳ lạ nào đó khiến hắn chỉ có thể hấp thụ một phần mười?

Với lại…

Lộ Viễn Minh nhìn người đàn ông béo phì, hai đứa trẻ hoảng sợ và người đàn ông cao gầy đang đứng giữa cầu thang, bọn họ hình như không nhìn thấy những hạt sáng màu trắng này. Chẳng lẽ chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy và hấp thụ thứ này?

Lộ Viễn Minh có quá nhiều nghi vấn trong đầu, nhưng rõ ràng đây không phải là lúc để suy nghĩ kỹ về những điều này. Việc hắn bắn chết một con quái vật lập tức đã chọc giận con quái vật còn lại. Nó bỏ qua đống thịt đang gặm nhấm và bắt đầu điên cuồng vọt về phía Lộ Viễn Minh.

Lộ Viễn Minh lập tức nhắm vào con quái vật. Dù gì hắn cũng là người đến từ thế giới hòa bình, khi con quái vật cách hắn ít nhất hai mươi mét, hắn đã bóp cò. Vẫn là một quả cầu ánh sáng trắng bay thẳng ra, nhưng lại bắn vào bức tường bên cạnh con quái vật, lập tức tạo ra một lỗ lớn trên bức tường. Bụi bay mù mịt, con quái vật lao ra từ trong bụi, tốc độ nhanh, lực mạnh, cát bay đá chạy, con quái vật đã đến cách Lộ Viễn Minh chỉ còn khoảng mười mét.

“Trúng!”

Lộ Viễn Minh càng thêm lo lắng, trong lúc bối rối, hắn liên tục bóp cò hai lần. Hai quả cầu ánh sáng trắng bắn ra liên tiếp, một quả bắn vào cánh tay trái của con quái vật, một quả bắn vào một bên đầu của con quái vật. Lần này, cuối cùng hắn cũng bắn trúng con quái vật, bả vai của nó trực tiếp bị nghiền nát, còn cái đầu thì bị nổ nát phân nửa. Cuối cùng, con quái vật ngã sõng soài trên mặt đất, trượt đi vài mét, gần như trượt đến dưới chân Lộ Viễn Minh.

Đến lúc này, Lộ Viễn Minh mới cảm thấy tim mình đập thình thịch. Trong tầm mắt của hắn, có rất nhiều hạt sáng màu trắng bay lên từ cái xác con quái vật, mà cũng vẫn chỉ có một phần mười bay về phía hắn, sau đó hòa vào cơ thể hắn. Những hạt sáng màu trắng còn lại đều tan biến không dấu vết.

“Xem ra không liên quan đến khoảng cách, sau này nếu có cơ hội, mình phải thử dùng tay bắt lấy những hạt sáng trắng này… Chỉ có điều, mình phải luyện tập lòng dũng cảm, nếu được thì cũng phải luyện kỹ năng bắn súng, vừa nãy rõ ràng mình chỉ cần một viên là đã có thể gϊếŧ chết con quái vật rồi, vậy mà lại dùng đến ba viên…”

Lộ Viễn Minh chỉ còn lại một viên đạn được tạo ra từ hạt sáng vô sắc trong khẩu súng lục, mà quái vật thì vẫn còn một con ở bên ngoài toà nhà. Hắn phải dùng viên đạn cuối cùng này để bắn chết con quái vật, bằng không, người chết chỉ có thể là hắn.

Trong lúc đó, người đàn ông cao gầy đã chạy xuống dưới cầu thang, gã ta lớn tiếng hoảng hốt: “Chúa ơi, chúa ơi, người anh em, anh là mật vụ của chính phủ sao? Hay là người đến từ Khu vực 51? Hay là Hội Tam Điểm? Đây là vũ khí năng lượng sao?”

Lộ Viễn Minh không nói gì, tên đàn ông cao gầy vẫn lải nhải không ngừng, còn người đàn ông béo phì thì dỗ dành hai đứa trẻ đang khóc. Lúc này, mọi người đột nhiên nghe thấy tiếng gầm rú thảm thiết của con quái vật bên ngoài tòa nhà. Âm thanh đó không giống như tiếng gầm rú khi bọn chúng săn mồi trước đây. Lộ Viễn Minh cảm thấy có điều không ổn, hắn lập tức chạy đến cửa chính tầng một. Khi đến nơi, hắn không nhìn thấy con quái vật, chỉ thấy một vũng máu thịt không thể phân biệt được hình người.

Người đàn ông cao gầy cũng đi theo sau Lộ Viễn Minh, gã ta nhìn ra ngoài cửa và vui mừng reo lên: “Con quái vật đã bị dọa chạy, quá tốt rồi, con quái vật đã bị dọa chạy rồi!”

“Không…”

Lộ Viễn Minh cau mày, hắn nghĩ đến một khả năng. Lúc này, người đàn ông béo phì cũng chạy đến và nói: “Không phải vậy đâu, con quái vật đi gọi đồng bọn rồi. Tôi và cha tôi đã từng đi săn, những con sói cũng sẽ làm như vậy. Nếu có đàn sói, những con sói trinh sát sẽ đi gọi đàn sói!!”

Lộ Viễn Minh cũng nghĩ như vậy, hắn nhớ lại lần gϊếŧ chết chó mặt người trước đây, lúc đó có hơn mười con chó mặt người xuất hiện, nhưng ở đây chỉ có ba con. Tiếng rít chói tai của con chó mặt người vừa rồi rất có thể là để gọi đồng bọn!!

“Đi, đi ngay! Các anh có nơi nào đề xuất không? Dễ thủ khó công, hầm trú ẩn hoặc có cửa sắt, hoặc là nơi có kiến trúc kiên cố!!” Lộ Viễn Minh vội vàng hét lên với người đàn ông cao gầy và người đàn ông béo phì.

Hai người nhìn nhau, người đàn ông cao gầy lập tức nói: “Ga tàu điện ngầm!”

Người đàn ông béo phì nói: “Ngân hàng!”

Hai người nhìn nhau, nhưng đều im lặng. Lộ Viễn Minh bế đứa bé trai lên, đồng thời nói với người đàn ông béo phì: “Anh bế một đứa, này, người gầy, anh dẫn đường, dù là ga tàu điện ngầm hay ngân hàng, chạy đến nơi gần chúng ta nhất, mau lên!!”

Lúc này hai người cũng không dám chần chừ, mặc dù bị Lộ Viễn Minh ra lệnh, nhưng mới nãy hắn vừa gϊếŧ chết hai con quái vật, trên tay hắn càng có thứ vũ khí công nghệ cao không thể tin nổi, hai người đều vô thức nghe theo lời Lộ Viễn Minh. Người đàn ông béo phì bế đứa bé gái, còn người đàn ông cao gầy dẫn đường chạy phía trước.

Lộ Viễn Minh cùng hai người lao ra khỏi tòa nhà.

Ngay khi ba người lớn và hai đứa trẻ vừa chạy ra khỏi tòa nhà, họ đã nghe thấy tiếng gầm rú vang lên từ xa, có hơn mười tiếng gầm rú vang lên, đều là tiếng gầm rú của lũ chó mặt người. Lúc này, sắc mặt ba người đều tái nhợt, hai đứa trẻ cũng đồng thời khóc lên.

Đàn quái vật...

Đang truy đuổi tới!