Chương 9

-9-

Khi lên tầng hai, tôi nhìn thấy Ấu Ấu đang ngơ ngác đứng ở đầu cầu thang, tôi giật mình vội vàng ôm lấy con bé.

Ấu Ấu ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn tôi: “Mẹ, mẹ cãi nhau với bố à?”

Tôi sững người một lúc rồi gật đầu.

"Đúng."

Ấu Ấu đã bốn tuổi rồi.

Tôi không muốn nói dối con bé.

Giây tiếp theo, con bé hôn lên mặt tôi, cười nói: “Vậy để Ấu Ấu hôn mẹ, mẹ đừng giận bố nhé.”

Nhìn khuôn mặt non nớt của con gái mà lòng tôi đau như thắt.

Tôi bế Ấu Ấu vào trong phòng ru con bé ngủ.

Nhưng có lẽ con bé thực sự sợ hãi nên cứ nắm chặt tay tôi không chịu ngủ.

Tôi vuốt nhẹ đầu con gái, sau đó nghẹn ngào nói: "Con yêu, nếu bố và mẹ phải xa nhau thì con muốn ở cùng ai?"

Tôi tưởng Ấu Ấu sẽ suy nghĩ về điều đó, nhưng con bé đã nhanh chóng trả lời tôi.

“Con ở với mẹ, bố đã có em trai rồi, bố không cần Ấu Ấu nữa —“

Sắc mặt của tôi lập tức trở nên cực kỳ nghiêm trọng, tôi nắm lấy tay con bé: "Là ai nói cho con biết chuyện này?"

Ấu Ấu giật mình, sau đó giải thích: “Một cô nào đó, lần trước ba đến đón con, có cô kia đã ngăn bố lại rồi nói với con rằng con sắp có một đứa em trai. Còn bảo con gọi cô đó là mẹ, nói rằng bố sắp có em trai rồi, sẽ không yêu con nữa.”

"Mẹ, lời cô ấy nói có phải là sự thật không? Bố có đứa trẻ khác thì sẽ không còn cần Ấu Ấu nữa…"

Ấu Ấu vừa nói, vừa rơi nước mắt.

Con bé tủi thân, bò vào trong vòng tay tôi. Cả cơ thể bé nhỏ run rẩy vì khóc.

Khi biết Trần Diên Chi nɠɵạı ŧìиɧ, tôi chỉ cảm thấy trong lòng mình nguội lạnh.

Nhưng lúc này, tôi ôm thân hình nhỏ bé mềm mại của con gái, trái tim tôi như muốn vỡ ra.

"Tất nhiên là không rồi.”

“Bố mẹ sẽ mãi mãi yêu thương Ấu Ấu, Ấu Ấu là con gái cưng của bố mẹ mà.”

Tôi nói đi nói lại với con gái cho đến khi con bé mệt mỏi vì khóc và chìm vào giấc ngủ sâu.

Tôi nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ đang đỏ bừng lên vì khóc, trong lòng dâng lên sự tức giận vô tận.

Tôi là một người mẹ.

Không một ai có thể làm tổn thương con gái tôi.

Nếu có.

Vậy thì tôi sẽ tự tay tiêu diệt cô ta.

Lúc này, kế hoạch trả thù trong lòng tôi dần trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.

Tôi gọi cho trợ lý của mình. "Đặt vé máy bay cho tôi, đi Đào Hoa Ổ."

(Còn tiếp...)