Chương 13

-13-

Ban đầu, không có nhiều cư dân mạng tin vào điều đó.

Nhưng với việc tung ra các bức ảnh và video, độ tin cậy của sự việc ngày càng cao hơn.

Và đòn đánh quyết định là —

Hình ảnh cảnh sát đã bắt giữ Trần Diên Chi vì nghi ngờ có liên quan đến vụ việc tấn công tìиɧ ɖu͙©.

Mặc dù Trần Diên Chi đã sớm trở về nhà nhưng sự việc vẫn được lan truyền rộng rãi.

Tôi thấy Trần Diên Chi điên cuồng bấm điện thoại nhưng tất cả những gì anh ta nhận được là thông báo không thể liên lạc được từ tổng đài.

Anh ta không biết.

Mạnh Minh Tuệ đã rời khỏi đất nước ngay sau khi hợp tác điều tra. Là tôi đã đưa cô ta đi.

Mạnh Minh Tuệ biết Trần Diên Chi là người như thế nào và cũng biết Trần Diên Chi sẽ không bao giờ tha cho cô ta sau khi anh ra tù.

Vì thế sau khi trút giận xong, cô ta hoảng sợ bỏ chạy.

Với toàn bộ số tiền mà Trần Diên Chi cho cô ta.

Trần Diên Chi vì muốn cứu vãn tình hình nên chỉ có thể đến gặp tôi.

Anh ta van nài cầu xin tôi hoãn việc ly hôn và cùng đưa ra văn bản giải thích mọi việc với anh ta.

Giả vờ là một cặp đôi yêu nhau.

Tôi nhìn anh, khẽ mỉm cười: “Tất nhiên tôi có thể đưa ra lời tuyên bố cùng anh nhưng tôi có một điều kiện.”

"Tôi muốn quyền nuôi con."

"Không thể nào!"

Anh ta tức giận nói: "Ấu Ấu là con gái của tôi!"

Tôi không ngạc nhiên, tôi đứng dậy và muốn rời đi "Vậy thì đừng nói chuyện đó nữa."

Trần Diên Chi ngăn tôi lại, hít một hơi thật sâu và nói: "Hạ Nhiễm, tập đoàn Trần thị cũng là đứa con tinh thần của em, em định để cổ phiếu của nó rớt giá và chịu đựng tai tiếng như vậy à?"

Tôi ngước mắt nhìn anh, ánh mắt trở nên lạnh lùng: “Trần Diên Chi, anh phải gánh chịu tất cả những lỗi lầm mà mình gây ra.”

Lời vừa thốt ra.

Cả căn phòng chìm vào im lặng.

Chúng tôi nhìn nhau, quen nhau hơn 30 năm, hiểu rõ nhau hơn ai hết, không ai chịu nhượng bộ.

Tuy nhiên, tôi không phải là người nóng vội.

Cuối cùng Trần Diên Chi thở dài: "Được, anh hứa với em."

Tôi không ngạc nhiên trước lựa chọn của anh ta.

So với sự nghiệp lẫy lừng mà anh đã tạo dựng được qua hàng chục năm phấn đấu, chỉ đánh đổi bằng Ấu Ấu thôi thì chưa đủ.

"Vậy thì ký đi.”

"Tôi sẽ đưa ra lời tuyên bố."

Sau khi nhìn anh ta ký xong, tôi rút lại bản thỏa thuận ly hôn với vẻ mặt bình tĩnh đến lạ lùng.

Đây là lần đầu tiên biết đến nỗi đau bị người thân phản bội nhưng giờ nghĩ lại, tôi thấy chuyện đó như đã xảy ra từ kiếp trước.

Tại thời điểm này, tôi chắc chắn.

Tôi thực sự không còn yêu Trần Diên Chi nữa.

Thậm chí trong lòng tôi còn cảm thấy một niềm vui khó tả khi nhìn thấy vẻ mặt chán nản và thất bại của người đàn ông trước mặt.

Một kẻ phản bội làm sao có thể có được một kết thúc tốt đẹp?

Tôi quay người bỏ đi.

Khoảnh khắc bước ra khỏi công ty, cảm nhận ánh nắng chiếu vào người tôi thật ấm áp.

Tôi nhìn lên, mặt trời giữa trưa đã lên cao.

Dù có chuyện gì xảy ra hay là ai đi chăng nữa cũng không đủ sức ảnh hưởng đến hơi ấm của nó.

Một lần nữa, tôi mỉm cười.

Một cách chân thành.

Giờ phút này, tôi cảm thấy rất hạnh phúc.

(Còn tiếp...)