Chương 1: Câu dẫn

Bạch Như Tuyết từ nhỏ liền biết bản thân xinh đẹp yêu mị. Nàng cho rằng đây chính là trời ban cho nàng vũ khí dùng nhan sắc mỹ mạo đổi lấy bất cứ thứ gì nàng muốn.

Cha nàng Bạch Thân địa chủ số một trong trấn nhưng nàng dù là nữ nhi thân sinh lại mang thân phận thấp kém trong nhà chỉ là tỳ nữ rửa chân. Hơn nữa cha nàng lại có tính phong lưu, trong nhà có vô số thϊếp thất con cái . Nàng sinh ra lại lanh lợi mỹ mạo hơn người sợ đến tuổi cập kê cha liền mang nàng cho người khác làm tiểu thϊếp đổi lấy lợi ích. Nàng không muốn cuộc sống như vậy cho nên liền tìm cách câu dẫn người cha phong lưu thành tính kia.

Cha con lσạи ɭυâи có là gì trong mắt Bạch Như Tuyết căn bản chỉ cần đổi lấy cẩm y ngọc thực nàng hy sinh bản thân cũng đáng giá. Bạch Như Tuyết tự làm một phần điểm tâm, tự tay đút cho cha lại không cẩn thận làm rớt trên người hắn. Liền hoảng loạn dùng tay nhặt điểm tâm rơi vãi nhưng lại cố ý chạm vào nơi hơi phập phồng giữ hai chân hắn sờ tới sờ lui.

Bạch Thân lúc này đâu còn để ý đến điểm tâm rơi vãi , trực tiếp đêm Bạch Như Tuyết ôm tới giường, đem nàng vui vẻ ăn sạch sẽ.

Bạch Như Tuyết dung mạo xuất chúng, hơn nữa lúc này quấn áo cởi ra lộ da thịt trắng nõn như tuyết tinh tế kiều nộn, làm cha nàng yêu thích liền sờ mãi không buông. Không những thế nàng còn có bộ dạng phong tình yểu điệu eo thon chân dài lay động nơi riêng tư các đường nét thập phần quyến rũ. Giờ phút này nằm dưới thân Bạch Thân ngượng ngùng không chịu ngâng đầu càng làm hắn cảm thấy nàng yêu mị không thể tả.

Bạch Như Tuyết được nuôi trong hậu trạch, không thường xuyên lộ diện nhưng khuôn mặt nàng thật sự kinh diễm, Bạch Thân vừa gặp liền khó quên. Vốn dĩ đối với Bạch Như Tuyế trong lòng âm thầm có một loại tâm tư khách nhưng vẫn luôn ngại quan hệ cha con không dám vượt quá bối phận. Hiện giờ mỹ nhân trong ngực ngăn không được cảm giác cấm kỵ dụ hoặc này.

Nếm thử qua tư vị Bạch Như Tuyết, hắn dần dần đối với nữ nhân khác không còn hứng thú, đừng nói cho dù nữ nhân khác có mấy phần xinh đẹp nhưng không phải nữ nhi của hắn hoàn toàn không có tầng kɧoáı ©ảʍ cấm kỵ.

Hơn nữa hắn cùng Bạch Như Tuyết lại không thể danh chính ngôn thuận bên nhau thường nói thê không bằng thϊếp, thϊếp không bằng trộm, trộm không bằng không trộm không được. Bạch Như Tuyết căn bản chính là người đời này hắn không nên động vào, sớm muộn cũng phải gả không thể giữ lại nàng. Cho nên loại điên loan đảo phượng yêu đương vụиɠ ŧяộʍ càng khiến hắn kí©h thí©ɧ.

Đặc biệt đến buổi tối, hắn lén lút lặng im không tiếng động trộm đến phòng Bạch Như Tuyết.Tâm tình liền thống khoái so với lần đầu nếm thứ phong nguyệt còn hưng phấn hơn.

Tưởng tượng con gái nhỏ vì hắn chong đèn, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trên giường chờ hắn, nghĩ tới cô.n th.ịt Bạch Thân liền ngạnh đến phát đau.

Đương nhiên, thân là nam nhân Bạch Thân thích nhất là làm thế nào thao huyệt xữ nữ của Bạch Như Tuyết. Mỗi lần hắn mở hai chân nàng ra đều sẽ nhìn cho no chiếc bướm phấn nộn kia. Nhìn môi thịt hồng nhạt bướm nhỏ mấp máy hương về phía hắn không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ sền sệt. Bướm nhỏ mê người tràn ngập da^ʍ thùy mang cho hắn không ít mị hoặc khiến hắn trầm luân vô tận.

Hắn đem cái mũi thò lại gần ngửi ngửi sau đó đem ngón tay cắm vào:” Đ.ĩ nhỏ dâʍ đãиɠ, con là tiểu yêu tinh biến thành, bướm nhỏ thế nào sinh ra nứ.ng như vậy, thật khiến cha yêu chết con....”

Mà Bạch Như Tuyết cố ý khép hai chân dùng bướm nhỏ đầy dâʍ ŧᏂủy̠ kẹp hút ngón tay cha nàng kiều mị nói:” Cha xấu quá.... Tuyết Nhi hôm nay không nghĩ cha tới thao....Cha thật thô lỗ....Mỗi lần đều làm cho Tuyết Nhi đau quá...”

Bạch Thân nhẹ giọng cười nhạo không nói hai lời đem nàng đè ở dưới thân, duỗi tay bắt lấy vυ" nàng xoa bóp nhào nặn thành các loại hình dạng” Haha... con không phải thích cha như này sao...Mỗi lần đều bị cha làm cho tới quá sướиɠ mới ra...”