Chương 14

Từ ngày đó, Bạch Như Tuyết nghe lời Bạch Thân, hắn bảo nàng tham gia cái tiệc rượu nào nàng cũng không từ chối. Bạch Thân có thể ném nàng cho một đám lao công thì, cũng có thể ném nàng cho đám ăn mày bẩn thỉu, càng có thể bán nàng vào nhà thổ đối mặt với đủ loại người đê tiện, đủ khách lang chơi biếи ŧɦái.

Dù sao đều bị nam nhân đùa bỡn, vì sao không tìm người quyền cao chức trọng?

Mà Bạch Thân nhìn thấy sự thay đổi của Bạch Như Tuyết, cho rằng chiêu này có tác dụng. Sau khi dạy dỗ một lần, cô gái nhỏ ngoan hơn không ít.

Hắn bảo nàng đi hướng đông nàng cũng không đi hướng tây, hắn bảo nàng ca hát nàng sẽ không diễn kịch.

Dần dần, danh tiếng của Bạch Như Tuyết lan rộng trong đám người giàu. Ai cũng biết Bạch gia có cô nương ngực bự, nhiều nước, huyệt chặt lại dâʍ đãиɠ, chỉ cần có cơ hội gặp mặt Bạch gia sẽ được chơi nàng.

Thời gian dài, này một truyền mười, mười truyền trăm, cư nhiên cả cục cảnh sát cùng người trong quân đội tới không ít.

Đúng lúc này, người Oa Quốc đánh tới, xâm lấn lãnh thổ của Hoa Quốc. Mà Bạch Thân lại gió chiều nào theo chiều ấy, nịnh bợ người Oa Quốc, cho nên mỗi lần Bạch gia tổ chức gia yến đều có bóng dáng của Oa Quốc.

Mà cũng chính là thông qua cơ hội này, Bạch Như Tuyết kết bạn quan quân Oa Quốc Sơn Khẩu Thác. Sơn Khẩu Thác đã 60 nhưng trông rất phong độ nhẹ nhàng, vốn dĩ tham gia Bạch gia yến hội cũng chỉ muốn gϊếŧ thời gian.

Mà Sơn Khẩu Thác tiến vào, đã thấy trong sảnh có theo một mĩ nhân tuyệt sắc.

Bạch Như Tuyết da thịt mềm mại, thân mình quyến rũ như xà. Một đoạn dây thừng rũ xuống, vòng qua từ nách nàng, sau đó giao nhau ở trước ngực. Hai chân nàng bị kéo ra đằng sau, từ đầu gối đến mắt cá chân đều bị dây đỏ thít chặt, không chỉ giúp nàng cân bằng, càng làm hai bên ngực no đủ dựng thẳng trước mặt mọi người. Hoa huyệt bí ẩn hoàn toàn rộng mở trước mặt mọi người.

Dây thừng màu đỏ và da thịt trắng như tuyết của nữ nhân tương phản, phương pháp buộc chặt da^ʍ diễm sắc tình khiến người ta khó thở, hận không thể lập tức đi qua ôm lấy mỹ nhân kia hung hăng thao lộng một phen.

Tô điểm thêm chính là đôi mắt của mỹ nhân bị miếng vải đen che lại, cũng coi như chỉ là lộ ra nửa khuôn mặt nhỏ, không chỉ tôn thêm cái mũi nhỏ xíu và đôi môi thoạt nhìn càng thêm mê người, càng khiến nam nhân muốn lăng nhục.

Cho nên, sự chú ý của người Oa Quốc không còn tập trung ở bàn rượu nữa, ăn một chút, ý nghĩ dừng lại bên người Bạch Như Tuyết.

Vì thế Bạch Như Tuyết lại bị mười mấy bàn tay to cùng vuốt thân mình, tiểu huyệt nghênh đón căn côn ŧᏂịŧ đầu tiên.

Tuy nàng không nhìn thấy gì nhưng cảm giác được côn ŧᏂịŧ kia vừa thô vừa dài, gần như lập tức liền thao tới cung khẩu của nàng. Nam nhân thay đổi các góc độ thao nàng, chọc lung tung khắp nơi, liều mạng nghiền nát hoa tâm của nàng, nhìn thấy nàng rêи ɾỉ yêu kiều, hết sức thao nàng như mưa rền gió dữ, không ngừng cắm nàng.

Mà Cái miệng nhỏ của nàng với vừa hé ra, ngay lập tức có một cây côn ŧᏂịŧ cắm vào, mấy cây côn ŧᏂịŧ khác chọc chọc núʍ ѵú của nàng, hoặc là đánh cơ thể của nàng.

Có rất nhiều người chỉ có thể cầm côn ŧᏂịŧ cọ khắp người nàng cho đỡ thèm, nhìn nàng bị người nào đó thao khí thế, loát côn ŧᏂịŧ, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy cơ thể nàng.

Nam nhân đầu tiên thao nàng rất lâu, thao đến mức Bạch Như Tuyết dục tiên dục tử, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vào bên trong, chậm rãi lùi ra. Sau khi nói vài lời Oa Quốc mà nàng không hiểu, các nam nhân khác bắt đầu thay nhau chơi đùa nàng.

Bạch Như Tuyết đã bị Bạch Thân dạy dỗ thành không phải nam nhân nào cũng dễ dàng thỏa mãn được nàng, cho nên côn ŧᏂịŧ thường thường của các quan quân Oa Quốc phía sau cắm vài cái đã bắn ra, giống như gãi không đúng chỗ ngứa, không hề có cảm giác được vui sướиɠ tràn trề như người đầu tiên.

Cho đến khi một cây thô cứng đại dươиɠ ѵậŧ thọc tiến vào, Bạch Như Tuyết lập tức hưng phấn kẹp chặt tiểu bức, thở hổn hển, vặn vẹo mông.