Chương 12: Trở thành kĩ nữ của cả nhà (đám lao công NP)

Hai bên ngực của mình bị nhiều lao công thô bỉ xoa bóp bừa bãi. đầṳ ѵú mẫn cảm kiều nộn bị bọn họ bóp, ninh, nắm, tiểu huyệt lại bị cự bổng thô dài nóng bỏng tắc bên trong, không ngừng đảo nhập. Tha tác đơn giản nhưng kịch liệt, mang đến cho nàng cảm giác không biết là vui sướиɠ hay đau đớn, hoàn toàn vượt qua phạm vi thừa nhận của thân thể nàng.Lực độ, Hắc Hổ thao nàng càng lúc càng lớn, càng lúc càng nhanh. Khi cự căn kia lần nữa chọc vào vách tử ©υиɠ của nàng, cảm giác kí©h thí©ɧ mãnh liệt từ tử ©υиɠ bên trong lập tức truyền khắp toàn thân. Trong đầu nàng nổ tung, rước mắt lại một mảnh mơ hồ, Bạch Như Tuyết thét chói tai, cơ thể run rẩy, cao trào.

Đây không phải lần đầu tiên Hắc Hổ thao nữ nhân như vậy. Hắn có thân thể khoẻ mạnh, mõi lần thao nữ nhân nhà thổ không xuống được giường. Nhưng phản ứng của Bạch Như Tuyết vẫn vượt qua khả năng tưởng tượng của hắn. Toàn bộ hoa huyệt đều liều mạng co lại, cung khẩu hung hăng cắn qυყ đầυ. Mị thịt bên trong huyệt xoắn chặt, ngay sau đó, một lượng dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra từ trong tử ©υиɠ, khiến hắn sướиɠ như tiên.

Hắn múa may đôi tay, đẩy mọi người chung quanh ra, sau đó đôi tay hung hăng bắt lấy đôi nộn nhũ trắng như tuyết cầu của Bạch Như Tuyết, không như muốn niết mạnh, xoa tới xoa lui, thì thầm bên tai nàng: "Mẹ nó... Ta gặp yêu tinh sao... Lần đầu tiên nhìn thấy một tiểu âʍ ɦộ vừa phun hồng thủy như vậy..."

Nói xong, đôi tay từ nhũ nhi lướt xuống eo, sau đó hắn bóp eo thon của nàng, nâng nàng lên thả ra. Tiểu huyệt của Bạch Như Tuyết trở thành một cái thịt bao tiếp tục vuốt ve côn ŧᏂịŧ của hắn.

“A a…… Ân ân…… Ô ô……” Theo động tác của Hắc Hổ, Bạch Như Tuyết vừa mới cao trào lại nhanh chóng ngập tràn kɧoáı ©ảʍ. Nàng cảm thấy mình như bị trúng độc. Âm đọa và Tử ©υиɠ bị Hắc Hổ cọ xát, kɧoáı ©ảʍ không ngừng ăn mòn đại não. Nàng chìm đắm trong mùi vị của tìиɧ ɖu͙©, không có cách nào tỉnh lại, chỉ có thể giương miệng nhỏ tựa như một con thư thú giống nhau không ngừng kêu to.

Bộ dáng nàng bị tha đến mất hồn mất vía lại tao mị tận xương, khiến Bạch Thân trong một góc vẫn luôn rình vừa ghét vừa hận, hận không thể lập tức đẩy Hắc Hổ ra, đem địa điểu của chính mình cắm vào trong tiểu huyệt đang chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ròng ròng của Bạch Như Tuyết.

Nhưng mấy huynh đệ Bạch gia xung quanh kéo hắn lại, bảo hắn phải hành sự theo đúng kế hoạch ban đầu.

Vì thế thời điểm hắn nhìn thấy Hắc Hổ ôm thân thể của Bạch Như Tuyết, gầm nhẹ đem côn ŧᏂịŧ đỉnh đến bên trong tử ©υиɠ nàng, hung hăng bóp eo liễu của nàng, giống như muốn cắt đứt cảm giác muốn bắn tinh bên trong nàng. Hắn cắn răng, cũng nhanh chóng loát côn ŧᏂịŧ chính mình, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ở trên tường.

Sau đó, hắn nhìn thấy Hắc Hổ ôm Bạch Như Tuyết đứng dậy, rút côn thủy dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ ra, coi Bạch Như Tuyết như búp bê vải rách nát đẩy trên mặt đất, nói với đám xung quanh: "Tiểu bức của thao hóa này thật cmnr sướиɠ.. Các người tùy tiện chơi…… Nhưng là chú ý…… Đừng cho đùa chết……"

Vì thế Bạch Thân nuốt nuốt nước miếng, mắt thấy Bạch Như Tuyết giống như một con cɧó ©áϊ, ngã trên mặt đất. Cái mông cao cao đầy đặn tuyết trắng nhếch lên, bên trên toàn vết gặm nhấm của nam nhân, hoàn toàn rộng mở với đám lao công xung quanh. Bên trong bắp đùi dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, mà cúc huyệt đằng sau giống như bị rửa tội bằng dâʍ ŧᏂủy̠, sáng lấp lánh hơi hơi mở ra.

Mà hộ khẩu tuyệt huyệt đỏ thắm sung huyết no đủ nhô lên, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy đầy ra ngoài, vừa hồng vừa sưng, không khép lại được. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nùng bạch chảy ra từ bên trong, tích đầy mặt đất.

Mà cái miệng tiểu huyệt kia như cái miệng nhỏ ham ăn, tựa hồ thực luyến tiếc kia tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra, hoa môi mấp máy, phun một ngụm lại co rúm lại một chút, phảng phất như muốn ngậm lấy chỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ kia. Nhưng bất đắc dĩ, những cái đó tϊиɧ ɖϊ©h͙ thật sự quá nhiều, tiểu huyệt hứng không được.