Nghe đồn Thịnh Tư tính cách thô bạo, vừa lưu manh vừa điên khùng, mỗi một cô gái có toan tính dùng thủ đoạn để tiếp cận anh đều bị tuyên bố là đã bay màu. Cho đến khi Tô Âm xuất hiện. Cô gái nọ ép anh …
Nghe đồn Thịnh Tư tính cách thô bạo, vừa lưu manh vừa điên khùng, mỗi một cô gái có toan tính dùng thủ đoạn để tiếp cận anh đều bị tuyên bố là đã bay màu.
Cho đến khi Tô Âm xuất hiện.
Cô gái nọ ép anh vào tường, tóc mai rủ xuống xương quai xanh, khẽ nói:
"Mùi trên người anh thơm ghê."
Trái tim Thịnh Tư hẫng đi một nhịp: "Đồ đàn bà không biết liêm sỉ, tránh xa tôi ra! Có tin tôi gọi người đánh gãy chân cô không?"
Mấy tháng sau.
Người đàn ông trước nay không coi ai ra gì ấy giờ giống như một kẻ bám đuôi đi theo sau lưng cô gái, nói:
"TÔ! ÂM! Em thử chạy nữa tôi xem! Thả thính tôi xong lại không chịu trách nhiệm, ai cho em cái gan đó hả!?"
"Xin lỗi nhé, tạm thời tôi không muốn yêu đương."
Đường nét xương hàm của Thịnh Tư căng ra, ánh mắt hung ác: "Con mọe nó em đúng là đỉnh thật, xem ông đây là lốp dự phòng đấy à?"
Quần chúng thấy vậy, toàn bộ đều có chút hả hê: Thịnh gia nổi điên rồi, Tô Âm lần này chết chắc rồi.
Nào ngờ giây tiếp theo, bọn họ lại nghe thấy cô gái kia không sợ chết đáp lại:
"Ừ, vậy anh có bằng lòng làm lốp dự phòng của tôi không?"
Thịnh Tư: "Bằng lòng."
Quần chúng: .....
Meo meo meo, đây đúng là Thịnh gia, người mà luôn giữ thái độ "chúng sinh bình đẳng, tao thượng đẳng" của bọn họ sao?
hóng chương mới!