Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kẹo Dẻo Gấu Thành Tinh Của Chủ Tịch Bá Đạo

Chương 27

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong bệnh viện, Khương Vũ căng thẳng như cá nằm trên chảo nóng, cam chịu sự tra tấn của lương tâm.

Nhìn phản ứng của bos thì hình như đồng minh đáng yêu của hắn còn chưa thông báo?

Phải chăng là do kế hoạch thất bại?

Khương Vũ nghĩ đến hộp nhạc cùng hộp quà nát tan thành từng mảnh, lương tâm lại run rẩy, chịu đựng tra tấn.

Hình như hắn đã phá hỏng kế hoạch của đồng minh nhỏ.

Cùng lúc đó, Tư Hàn Tước đã vệ sinh cá nhân xong và thay một bộ quần áo chỉnh tề. Trong lúc đó, ánh mắt anh bất giác mà liếc nhìn vật đang nằm ở góc bàn trà phản chiếu trong gương — kẹo dẻo gấu.

Đường Tiểu Đường ngoan ngoãn nằm trên bàn, duy trì tư thế ngẩng cao đầu, khóe mắt cũng thẳng tắp nhìn về phía chủ nhân.

Hôm nay chủ nhân thay quần áo chậm thế?

Kế hoạch ngả bài tối hôm qua thất bại, dũng khí trong lòng Đường Tiểu Đường lại xẹp xuống, loại chuyện này vốn là tinh thần đánh trống là phải làm luôn, nếu trì hoãn thì càng lúng túng mà thôi.

Nó phải nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời khác.

Nó còn có đồng minh, Đường Tiểu Đường vẫn còn nhớ rõ thảm trạng đầu nở hoa tối hôm qua của Khương Vũ, tấm lòng thiện lương của viên kẹo quyết định nó nên quan tâm đến đồng minh lớn của mình trước rồi sẽ cùng nhau nghĩ cách giải quyết sau.

Nó nhìn Tư Hàn Tước đang nghiêm túc mặc quần áo, rồi liếc sang túi kẹo lớn màu hồng vẫn còn trên bàn cà phê.

Nó nhớ đồng minh lớn rất thích loại kẹo này.

Sụttt.

Kẹo cũng thích.

Cuối cùng chủ nhân cũng rời khỏi chiếc gương có thể nhìn thấy kẹo dẻo gấu và tới một phòng khác, Đường Tiểu Đường lật người, cúi đầu, cái đầu to áp sát mặt bàn bằng đá cẩm thạch, chân nhỏ bước lên phía trước, toàn bộ viên kẹo giống như một con tằm nhỏ, trong nháy mắt đã di chuyển được một đoạn ngắn.

Bò bò, sột soạt, bò bò.

Đường Tiểu Đường thành công đến bên cạnh túi kẹo, nhanh chóng cầm lấy hai viên kẹo nhỏ nhét vào trong qυầи ɭóŧ sau đó bò trở lại vị trí ban đầu, nằm xuống giả chết.

Tư Hàn Tước còn chưa trở lại, điện thoại di động đặt ở một bên đột nhiên vang lên.

Nhạc chuông rất đặc biệt, một bản nhạc nó chưa từng nghe qua.

Đường Tiểu Đường ngưỡng mộ quay đầu lại, nhìn thấy trên màn hình điện thoại hiện lên dòng chữ “Bác sĩ Thôi”.

Hử, nhạc chuông đặc biệt dành cho một bác sĩ?

Không chờ Đường Tiểu Đường não bổ xong, Tư Hàn Tước vừa nghe thấy âm thanh đã vội vàng bước ra nghe điện thoại, biểu cảm lo lắng nghe người bên kia nói chuyện.

“Tư tổng, điện tâm đồ của Đường Đường tối hôm qua cho thấy tim đã ngừng đập gần ba giây, tình hình có lẽ không ổn lắm…”

Sắc mặt Tư Hàn Tước trầm xuống, “Đã biết, tôi qua ngay…”

Anh nhanh chóng thu xếp đồ đạc, đặt kẹo dẻo gấu vào hộp thuỷ tinh rồi vội vàng bước ra ngoài, đi xuống lầu, đặt hộp thuỷ tinh lên ghế phụ.

Giờ cao điểm sáng sớm kéo dài, trong lòng Tư Hàn Tước có vướng bận, ngón tay không kiên nhẫn gõ gõ vô lăng.

Đường Tiểu Đường nhạy bén nhận ra chủ nhân của mình thất thần, có phải là do cuộc gọi vào buổi sáng không?

Nó lắc người theo chiếc xe, bí mật di chuyển cái mông nhỏ của mình.

Từ một góc độ nào đó, ánh nắng chiếu vào từ cửa sổ ô tô xuyên qua người kẹo dẻo gấu, phản chiếu một tia sáng mờ mờ màu hồng gợn sóng như làn nước trên đùi Tư Hàn Tước, như thể bé con nghiêng người và rúc vào bên cạnh anh.

Màu sắc của nhóc gấu dẻo tựa như màu sắc trộn giữa hoa hồng phấn và màu mật ong, nó điểm xuyết trên nền ghế da màu đen được làm thủ công tạo nên sự tương phản diễm lệ đến kinh ngạc. Chiếc mũi mới được tạo ra, chóp mũi nhỏ nhắn đáng yêu được ánh sáng mặt trời chiếu vào lấp lánh như đang đính một ngôi sao nhỏ.

Nụ cười trên khóe miệng giống như vầng thái dương chói lọi nơi Giang Nam, ấm áp vào tận đáy lòng.

Tư Hàn Tước im lặng nhìn chằm chằm viên kẹo nhỏ của mình, nội tâm từ từ bình tĩnh lại.

Khi đến bệnh viện, Khương Vũ đi ra đón với một cái đầu xác ướp, lo lắng hỏi: “Nghe nói tối hôm qua Đường Đường ngừng tim?”

Tư Hàn Tước phớt lờ, đưa kẹo dẻo gấu cho hắn, “Tôi đi xem trước.”

Khương Vũ ôm kẹo dẻo gấu, ngơ ngác nhìn bóng lưng Tư Hàn Tước biến mất.

Kẹo dẻo gấu lắc tai, nhếch miệng không vui, “Aida, sao chủ nhân lại lo lắng như vậy?”

Khương Vũ nhún vai, quay người trở về phòng của mình, một người một kẹo ngầm thương lượng.

“Tối hôm qua có thành công không?”

“Không, tối hôm qua kẹo ngất đi.”

“Mày cũng có thể ngất xỉu sao??”

“Này… Kỳ quái lắm là? Ế, vòng cung kia thật đáng yêu!” Đường Tiểu Đường bị hấp dẫn ngay từ khi nó đến – băng gạc vòng quanh đầu Khương Vũ, cuối cùng buộc thành một chiếc nơ nhỏ màu trắng bên tai, rất nữ tính.

Khương Vũ lập tức đỏ mặt, sờ sờ băng gạc trên đầu, “Là bác sĩ Thôi… Nếu thế thì mày định làm sao bây giờ?”

Khoé miệng Đường Tiểu Đường cong thành một đường không vui, “Đành phải… suy nghĩ cách khác thôi.”

“Hay là!” Bóng đèn màu hồng vụt sáng trên đầu Đường Tiểu Đường, “Bù cho chủ nhân một sinh nhật đi!”

“Bù sinh nhật á…” Khương Vũ cảm thấy biện pháp này không ổn lắm, Boss của hắn chưa bao giờ tổ chức sinh nhật, hơn nữa… lại có chuyện xảy ra với Đường Đường. Lúc này, làm sao còn tâm trạng để tổ chức sinh nhật chứ.

Kẹo dẻo gấu liếc mắt lập tức thấy sự rối rắm trên mặt đồng minh lớn.

Hình như không được rồi.

Hai tai Đường Tiểu Đường cụp xuống trong nháy mắt…

Im lặng.jpg

Thế nhưng kẹo không dễ dàng nhận thua đâu!

Đường Tiểu Đường nắm chặt nắm tay tự cổ vũ cho chính mình, “Không được nản lòng! Chúng ta nhất định phải lấy lòng chủ nhân!”

Đầu to của Đường Tiểu Đường nhanh chóng vận hành, “Kẹo tới dỗ chủ nhân vui vẻ!”

Chủ nhân hôm nay tựa hồ là vì cuộc điện thoại của “Bác sĩ Thôi” mà không vui.

Đường Tiểu Đường ôm đầu to, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc nhìn Khương Vũ, “Anh có TV không? Tôi muốn học tập một chút.”

Kẹo phải học hỏi một chút, làm sao để dỗ người khác vui vẻ!

Khương Vũ há miệng thở dốc, lấy một cái máy tính bảng từ dưới gối ra, “Mày… mày muốn xem cái gì?”

Đường Tiểu Đường nghiêm túc đáp, “Tôi muốn xem một bộ phim tình cảm ngọt ngào!”

Một bộ phim máu cún không não ngọt ngào.

Khương Vũ thầm than.

Kẹo dẻo gấu quá nhỏ, đứng trước máy tính bảng giống như đang đứng trước một màn hình LED khổng lồ. Lông mày nó cau lại, kiễng chân, vươn hai bàn tay nhỏ ra, nhấn nhấn trên màn hình. Trên khung tìm kiếm xuất hiện: phương pháp dỗ dành bạn trai/ bạn gái dễ như một cái nhấp chuột. Bằng cách này, bạn trai/ bạn gái sẽ yêu bạn hơn…

Đường Tiểu Đường ngồi khoanh chân, giọng nói mềm mại tinh tế đọc từng câu từng chữ: Trước hết, một bữa nướng BBQ không có gì là không giải quyết được, nếu không thì hai bữa…

Không thích hợp.

Đường Tiểu Đường ghét bỏ.

Sau khi đọc kỹ một số hướng dẫn công lược tình yêu, dưới sự hỗ trợ của Khương Vũ, Đường Tiểu Đường mở phần mềm video và nghiêm túc xem các bộ phim tình cảm có gắn thẻ “ngọt” và “sủng”.

Dưới bộ lọc “ngọt”, nam nữ chính ngoại hình xuất sắc đang cười đùa vui vẻ, ngọt ngào, Khương Vũ nhìn qua, tặc lưỡi.

Hắn sắp cười như một con chó, bộ dáng viên kẹo xem bộ phim máu cún ngốc bạch ngọt vì muốn học cách lấy lòng chủ nhân trông giống như một học sinh trung học chăm chỉ ghi bài vậy.

Bộ dáng nỗ lực ấy khiến người ta vừa muốn cười vừa thấy xót xa.

Khương Vũ ôm ngực, tương lai hắn cũng sẽ có người yêu, người ta cũng sẽ chăm chỉ học cách lấy lòng hắn phải không?

Cún FA đang vô cùng mong chờ điều đó.

Bỗng nhìn thấy nam nữ chính hôn nhau, Đường Tiểu Đường “aida” một tiếng, vội vàng lấy tay che mắt lại.

Hai bàn tay nhỏ bé đan vào nhau, chắn gần hết tầm nhìn của đôi mắt, tuy nhiên để lại một khe hở nhỏ ở giữa, hai đôi mắt nhỏ vừa e thẹn vừa tò mò vẫn đang lén nhìn ra ngoài.

Đường Tiểu Đường đỏ mặt thầm nghĩ, chủ nhân… đã hôn nó rồi đấy…

Kẹo biết hương vị của môi chủ nhân là như thế nào nè!

~Hết chương 27~
« Chương TrướcChương Tiếp »