Chương 42: Cô có bệnh, ăn côn ŧᏂịŧ mà lại có cảm giác thỏa mãn

Cô dịch lên trên, nhưng tay chân đều đang ở trong chăn, bị Hứa cao cao tại thượng ngồi chặt lên. Anh cởi cúc quần trong, lôi dươиɠ ѵậŧ ra, vuốt vuốt vài cái, qυყ đầυ to bóng loáng lập tức chảy ra chất lỏng nửa trong suốt.

Chảy xuống cổ cô.

“Đại ca! Đại ca ——”

Cô há miệng kêu, Hứa Xế đẩy mông về phía trước, côn ŧᏂịŧ thô cứng trực tiếp chọc vào trong cái miệng rất nhỏ.

Cô nhóc ưm ưm vài tiếng, nhưng không dám cắn, liền nhìn thấy bụi cỏ lông đen xù xù, côn ŧᏂịŧ to nổi gân xanh, hướng lên trên là cơ bụng có trọng lượng của Hứa Xế, cuối cùng là ánh mắt trầm của anh.

“Khả Khả, em ngoan nhất.”

Anh sờ tóc cô, trên mặt hiện lên vẻ dục sắc khó nhịn và cả sự thương tiếc… à không, thương tiếc cái rắm. Nhà ai thương người mà lại cho cục cưng của mình ăn côn ŧᏂịŧ chứ. Cô nôn mấy lần nhưng không nhổ ra được, lại bị đồ vật nóng cháy chọc đến đầu lưỡi.

Hô hấp đứt quãng, ngay cả tư duy cũng chập mạch.

Hứa Xế, Hứa Xế, Hứa Xế!

Diệp Khả tức giận đến nỗi mặt nhăn lại.

Trong miệng có mùi rất man của đại ca. Cô có bệnh, ăn côn ŧᏂịŧ mà lại có cảm giác thỏa mãn, cuối cùng cô nhả côn ŧᏂịŧ của đại ca ra, đáng thương nhìn anh, “Khả Khả không muốn ăn đâu, thô lắm, đại ca tha em đi.”

Tên chó này!

“Ăn cũng ăn rồi, ăn thêm một lát đi, bé ngoan, không phải em thích mùi của đại ca sao?”

Anh cười.

Khi cười, nếp nhăn trên má rất sâu, rất gợi cảm.

Diệp Khả nấc một tiếng, mếu máo khóc, “Vậy bé ra ngoài giúp anh ăn được không, tay em bị đè đau quá.”

Hứa Xế vung tay lên, kéo chăn ra, Diệp Khả từ giữa giường lăn đến mép giường.

Nhìn thấy ánh mắt tối tăm của đối phương, Diệp Khả hẩy mông nhanh nhẹn quỳ xuống. Cô gái mảnh khảnh mặc Sari màu đỏ, hạ người thấp xuống, lưng tạo thành một đường cong mềm mại. Cô cầm lấy vật cứng của anh, vuốt ve vài cái, lôi hai quả trứng phía dưới ra, gạt lớp lông đen sang hai bên rồi liếʍ.

Hứa Xế chưa từng bị ai liếʍ trứng bao giờ.

Cơ thể run rẩy, khàn giọng gọi cô, “Candy, cô bé ngoan.”

Diệp Khả cầm trứng liếʍ, tay nhỏ xoa nắn côn ŧᏂịŧ. Tuy bị âm mao cứng chọc rất ngứa… nhưng có thể nhìn thấy vẻ mặt bây giờ của đại ca, cô thật sự rất lời. Anh mím môi, nhìn có vẻ rất thoải mái.

Phần thịt ở hai bên eo của Hứa Xế co rút lại, côn ŧᏂịŧ phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Bắn ra.

Bắn rất cao, bắn hết lên bộ Sari màu đỏ.

Diệp Khả há miệng, đang định cười thì bị Hứa Xế xách lên hôn.

Anh mơn trớn lưng cô, bóp cặp mông nhỏ của cô, còn cắm vào trong kẽ mông, tiếng nước òm ọp nhanh chóng truyền ra, vang lên trong phòng. Cô nhóc bị tay của đại ca bóp đến nỗi mềm nhũn, dứt khoát nằm trên vai anh, cơ thể liên tục chuyển động.

Đều sướиɠ.

Sướиɠ đến nỗi hồn bay ra ngoài.

“Đại ca, anh có thương em không?”

Nốt ruồi đỏ giữa lông mày cô rất sáng, giống chú dê con hiến tế cho thần linh. Hứa Xế giơ tay kéo chiếc quần đùi vải lỏng lẻo của thiếu nữ ra, đặt côn ŧᏂịŧ lên, chậm rãi cắm vào.

Anh khẽ mím bờ môi mỏng, cảm nhận từng nếp gấp chặt khít.

Nhỏ quá, kẹp chặt quá.

Bé ngoan nhỏ của anh, lần nào cũng khiến anh sung sướиɠ đến mức sa đọa.

Cơ thể căng chặt, cô mở nơi đó của mình ra đủ rộng cho côn ŧᏂịŧ của Hứa Xế cắm vào. Diệp Khả nghĩ, cảm giác khi bị anh hung hăng làm còn quen thuộc và mãnh liệt hơn bị anh chậm rãi làm.

Anh chỉ cắm vào, chỉ vừa cắm vào thôi, mà cô đã tiết rồi.

Nam sinh bị cô tưới lên rất sung sướиɠ.

Hôn lên tai cô, “Nhiều nước như vậy à?”

“Đại ca… cắm sâu quá… bé không nhịn được.”

“Thích bị anh làm?”

“Thích ạ.”

Thích chết mất, nếu không thì cũng không đến mức lần nào anh làm cô xong, mấy hôm sau cô toàn mơ thấy anh đè trên người mình cắm rút, điên cuồng khuấy.