Lúc học trung học, Chu An Nhiên đã làm chuyện lớn mật thứ hai, chính là vào ngày Trần Lạc Bạch trông có vẻ rất không vui, cô lại len lén nhét hai viên kẹo chanh soda vào bàn học của anh.
Khi đó anh là con của trời được mọi người sủng ái.
Cô là bạn học bình thường mà ngay cả tên anh cũng không nhớ được.
Sau đó ở trường đại học gặp lại, Chu An Nhiên liều mạng mới có thi vào được trường đại học hàng đầu, xen lẫn giữa các học bá vẫn không quá nổi bật, mà Trần Lạc Bạch vừa vào trường lại liền trong nháy mắt trở thành nhân vật làm mưa làm gió.
Chu An Nhiên vốn cho rằng cô và anh ấy sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa, nhưng trong một tiết học tự chọn nào đó, Trần Lạc Bạch lại đặt hai viên kẹo chanh soda giống hệt nhau vào bàn học của cô.
"Cậu đã từng ăn loại kẹo này chưa?" anh như là thuận miệng hỏi.
Chu An Nhiên trong lòng nhảy dựng, cô cúi đầu, lặng im không nói.
Trần Lạc Bạch lại nói: "Tôi biết viên kẹo này, bởi vì hồi trung học có người lén nhét hai viên vào trong bàn học của tôi, người khác đều nhét thư tình vào trong bàn học của tôi, cậu ấy cũng chỉ nhét hai viên kẹo vào trong bàn học của tôi, có điều..."
Anh dừng lại.
Chu An Nhiên nhịn không được nghiêng đầu nhìn anh, tầm nhìn trong nháy mắt rơi vào đôi mắt lộ ra ý cười của nam sinh, anh nhìn cô, như là cố ý ám chỉ.
"Lại còn rất ngọt."
Sau đó, đêm lần đầu tiên anh hôn cô , cũng nói một câu tương tự.
Những gì bạn mong đợi một ngày nào đó sẽ trở thành sự thật.