Chương 11: Cậu phát hiện ra cái gì sao?

An Bạch bị kí©h thí©ɧ đến mức toàn thân run rẩy. Lửa nóng chạy dọc từ phía dưới thẳng một đường đến đại não làm hắn muốn phát điên.

Đầu lưỡi liếʍ láp qυყ đầυ vài lần. Tay nhỏ nắm côn th*t rút ra khỏi miệng, kéo một ít nước bọt theo đó. Khóe miệng cong lên câu mất tâm người khác. Nàng kiều mị hỏi: "Sướиɠ không?"

An Bạch không hé răng. Đôi mắt thâm thúy gắt gao nhìn nàng. Cái cằm kiêu ngạo căng cứng, hầu kết lăn lên lộn dưới.

Cố Phức Nhiên rất thích trêu chọc hắn, càng yêu thích bộ dáng hắn bị dục hỏa đốt người lại không bằng lòng mở miệng: "Còn muốn tôi ăn nó nữa không?"

Tay nhỏ khi có khi không vuốt ve trên dưới. Ngón trỏ đánh vòng trên mã mắt ướŧ áŧ đã sớm tê dại.

An Bạch từ bỏ việc giãy giụa với du͙© vọиɠ. Hắn dùng ánh mắt tràn ngập ham muốn nhìn bộ dáng mê người của nàng, âm thanh nghẹn ngào: "Ngậm nó vào đi."

Cố Phức Nhiên nháy mắt.

Đuôi mắt lập tức nhếch lên. Ánh mắt khóa chặt hắn. Miệng lại một lần nữa ngậm vào, dùng sức liếʍ mυ"ŧ vài lần.

"Ưʍ......" An Bạch không thể khống chế mà bật ra tiếng. Hơi thở càng lúc càng nặng. Môi mỏng khẽ mở ra thở dốc.

Miệng nhỏ màu đỏ rượu ngậm lấy cự vật màu hồng nhạt, liên tục liếʍ mυ"ŧ trên dưới, hoặc là phun ra nuốt vào. An Bạch nhìn động tác trúc trắc của người phụ nữ dưới thân, hắn hung hăng cuộn chặt tay, nhịn xuống xúc động muốn cắm vào miệng nàng.

Miệng Cố Phức Nhiên chua lên, nhả ra côn th*t càng lúc càng cứng rắn. Dưới thân bị kí©h thí©ɧ đến mức d*m thủy tràn lan. Ánh mắt nàng mê luyến đánh giá gương mặt ửng đỏ của An Bạch, không nhịn được nói: "Cậu thật nhạy cảm......"

Tham luyến hắn bởi vì nàng mà mất khống chế. Cố Phức Nhiên cam tâm tình nguyện cúi đầu, vì hắn mà tiếp tục khẩu giao.

Đầu lưỡi đỏ bừng từ dưới gốc côn th*t một đường liếʍ lên trên. Sau đó ngậm lấy qυყ đầυ liếʍ mυ"ŧ vài lần, nhả ra, rồi lại tiếp tục liếʍ từ trên xuống dưới gốc.

"Ya...... A......" An Bạch ý loạn tình mê, không khống chế được mà than nhẹ ra tiếng.

Nghe hắn gợϊ ȶìиᏂ rêи ɾỉ, Cố Phức Nhiên cảm giác tiểu huyệt một trận ngứa ngáy. d*m thủy không nhịn được mà chảy ra bên ngoài. Tay nhỏ xoa hai viên cầu no đủ, sau đó một phát ngậm vào hết.

"A......" An Bạch thoải mái kêu ra tiếng, cảm nhận đầu lưỡi nàng an ủi hai viên cầu.

Cố Phức Nhiên mở miệng ra, không nhịn được lẩm bẩm: "Thật là mỏi miệng."

Trái tim An Bạch mỗi lúc đập liền nhiều thêm một ít du͙© vọиɠ xao động, hắn cực lực ngăn nàng lại: "Đi lên đi."

"Không, tôi muốn không dừng lại." Cố Phức Nhiên giống hệt yêu tinh, há miệng to ngậm côn th*t vào. Bắt đầu phun ra nuốt vào với biên độ lớn. Đầu lưỡi mạnh mẽ hoạt động, phối hợp với một chút sốt ruột mà liếʍ mυ"ŧ nhanh hơn. Nước bọt trong suốt không kịp nuốt xuống, chảy từ trên thân gậy của hắn thẳng xuống bàn tay nhỏ đang mát xa hai viên cầu.

"Ưʍ...... A......" An Bạch vừa hưởng thụ vừa thống khổ. Khẩu giao trúc trắc làm cho hắn trầm mê nhưng lại không đạt được thỏa mãn.

Đúng ngay lúc này, đầu lưỡi nhỏ của Cố Phức Nhiên đột nhiên đảo trên đỉnh qυყ đầυ, rồi lại chui vào phía trong mã mắt của hắn, liên tục cố gắng đẩy đầu lưỡi vào sâu bên trong.

"A......" An Bạch bị nàng chơi đùa kí©h thí©ɧ đến mức run rẩy cả người. Eo tê dại, nhất thời không chịu được, trong nháy mắt liền thất thủ.

"A......" Cố Phức Nhiên cố hết sức nuốt vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt của hắn. Tay nhỏ không quên xoa nắn viên cầu để kéo dài kɧoáı ©ảʍ cho hắn.

An Bạch không nhìn được nàng vì mình mà làm việc này, gian nan vặn thân, duỗi cánh tay dài rút một tờ khăn giấy.

"Phun vào trong tay tôi đi." An Bạch duỗi tay đến trước mặt nàng.

Cố Phức Nhiên yêu mị nhìn hắn một cái, phun ra số dịch còn lại không thể nuốt hết.

Chờ hắn vo giấy ném xuống sàn, Cố Phức Nhiên đã cởi giày cao gót ra, ngồi lên cơ bụng của hắn: "Rất thích lúc cậu không thể bình tĩnh, gợi cảm đến mức làm tôi muốn một phát nuốt hết cậu vào bụng."

An Bạch nghe lời nàng nói, nhưng lại để ý đến một chỗ khác. Hắn chăm chăm nhìn chằm chằm vào phía dưới của nàng.

"Vừa rồi thoải mái không?" Cố Phức Nhiên cúi người xuống, để trong mắt hắn chỉ có chính mình.

"Có." An Bạch đáp lời, bụng không tránh khỏi phập phồng một chút.

"Cậu phát hiện ra cái gì sao?" Cố Phức Nhiên xoay mông mấy cái. Mắt đầy giảo hoạt, biết rõ còn cố ý hỏi.

Kỳ thật nàng vừa mới ngồi lên, An Bạch liền cảm nhận được một cái miệng nhỏ dính nhớp ướŧ áŧ đang dính sát vào bụng của hắn. Xúc cảm mềm mại giống như thịt sò co dãn, một hớp một hớp liếʍ mυ"ŧ hắn.

Hắn biết rõ đó là cái gì.

"Vì sao lại không nói lời nào?" Cố Phức Nhiên cố ý xoay mông qua trái qua phải.

Hai cánh hoa mềm xinh đẹp hoàn toàn bị tách ra. Miệng huyệt trực tiếp phun ra d*m thủy lên cái bụng rắn chắc của hắn.

Giống hệt một yêu tinh gợi cảm đến mức muốn mạng người, một hai phải câu mất hồn phách người dưới thân thì mới được.

Mặt An Bạch hồng lên, tiếng tim đập như sấm, từng tiếng đánh vào trong tai. Hắn muốn tóm chặt nàng rồi hung hăng phát tiết xúc động cùng với những du͙© vọиɠ vì cái miệng nhỏ đó mà đọng lại đã lâu.

Cố Phức Nhiên bắt đầu dịch hạ thân, nương theo d*m thủy ướŧ áŧ, ở trên cơ bụng hắn trượt lên trượt xuống. Âm đế đã sớm sưng to đến không chịu nổi lần lượt nghiền qua cơ bắp rắn chắc. Nàng hơi hơi ngửa đầu nhỏ giọng rêи ɾỉ: "A......"

Nàng dùng cơ bụng của hắn tự mình an ủi. Thịt huyệt vô cùng non mềm cùng với âm mao cong cong thay nhau xoa xoa thân thể của hắn, ngứa ngáy khó nhịn, cực kỳ dụ hoặc. An Bạch nắm chặt tay, hô hấp thô nặng khiến cho bộ ngực kịch liệt phập phồng.

Ánh mắt Cố Phức Nhiên mang vẻ khıêυ khí©h: "Tò mò phải không? Cậu có muốn xem thử không?"

Lại một bãi d*m thủy chảy xuống trên người hắn, An Bạch không nói chuyện, dùng ánh mát cực nóng trả lời.

Cố Phức Nhiên ngồi xổm lên, hai chân mở ra lớn nhất. Hạ thân treo trên trước ngực hắn, toàn bộ hoa huy*t hiện ra sát mặt hắn.

Qυầи ɭóŧ ren màu đen bị nàng tách ra, hai miếng vải màu đen kề sát môi âʍ ɦộ màu mỡ. d*m thủy làm ướt toàn bộ hoa cốc đỏ bừng. Âm đế sung huyết đỏ tươi bọc một tầng nước trong suốt. Tiểu huyệt phun đầy chất lỏng, đói khát co rút lại, sắc tình đến mức làm người ta hít thở không thông.

An Bạch nhìn đến đôi mắt khô ran, quên cả hô hấp, trừ bỏ hoa huy*t trước mắt thì còn sót lại chỉ có du͙© vọиɠ kêu gào trong cơ thể, làm hắn không nhịn được động đậy yết hầu.

Ánh mắt An Bạch làm Cố Phức Nhiên tưởng tượng rằng lông mi mảnh dài của hắn phảng phất đang chơi đùa hoa huy*t của nàng, càng lúc càng ngứa: "Cậu nằm đó có nhìn thấy nơi đó của tôi không......"

"Nếu có thì...... Đậu nhỏ thật là ngứa, giúp tôi xoa xoa nó đi." Hai chân Cố Phức Nhiên nhũn ra. Ánh mắt vô lực khẩn cầu An Bạch.

An Bạch run giọng hỏi: "Tôi có thể hôn nó được không?"

Nghe thấy âm thanh thiếu niên thường ngày thanh nhã sạch sẽ lại đi nói mấy lời ái muội sắc tình này, thân thể Cố Phức Nhiên không chịu được, bị kí©h thí©ɧ đến phát run.

Thật là mẫn cảm, mới hỏi một câu đã mẫn cảm đến phát run. An Bạch nhìn tận sâu bên trong, mang theo ý cười.

"Tôi...... Đã sớm muốn làm như vậy, chỉ sợ Nhiên Nhiên không thích thôi." An Bạch nói dứt lời, bàn tay to liền ôm hai cánh mông đầy thịt của nàng nâng lên đẩy tới phía trước, trực tiếp dán sát tiểu huyệt của nàng vào miệng mình.

Cố Phức Nhiên dường như bị giật mình, nhanh chóng dịch tiểu huyệt ra xa miệng hắn. Hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ gối ở hai bên sườn của hắn. Nàng chống người, tiểu huyệt cách môi hắn đúng một centimet, khiến nàng mẫn cảm đến run rẩy: "An An hôn tôi, vì sao lại không thích...... Bộ dáng gì của cậu, tôi đều thích cả...... Ưʍ......"

An Bạch mê muội nhìn tiểu huyệt mấp máy không ngừng, vươn đầu lưỡi liếʍ thử thăm dò, kí©h thí©ɧ môi nhỏ âʍ ɦộ vài lượt. Sau đó đầu lưỡi móc vài lần trong miệng huyệt rồi mới thu hồi lại, nếm nếm thử d*m thủy trong suốt, thật là ngọt. Hắn lại một lần nữa duỗi đầu lưỡi bắt đầu liếʍ láp âm đế, từng chút từng chút dò xét, vừa nghe tiếng rêи ɾỉ của nàng giống nhu mèo mẹ động dục.

Cố Phức Nhiên hạ giọng, say mê kêu ra: "An An liếʍ thật thoải mái...... A...... Nóng quá......"

An Bạch nhận lời khen của nàng, càng thêm nghiêm túc liếʍ láp tiểu huyệt béo múp. Từ dưới dẫn theo d*m thủy một đường liếʍ lên âm đế, sau đó dùng sức liếʍ mυ"ŧ một lượt, lặp đi lặp lại. Mặt lưỡi thô ráp mài tiểu huyệt đặc biệt thoải mái.

Dòng nước càng lúc càng nhiều, róc rách chảy xuống, An Bạch liền há miệng to mυ"ŧ một hơi.

Cố Phức Nhiên bị hắn dùng sức hút, thiếu chút nữa giữ không nổi thân mình: "Ya......"

An Bạch một bên liếʍ huyệt một bên vuốt ve mông thịt đầy đặn. Bàn tay to để lại từng vết lằn màu đỏ, càng làm cho nàng đắm chìm không muốn tỉnh. Tay An Bạch dùng sức trực tiếp đè hoa huy*t của nàng lên miệng mình.

Đầu lưỡi nhanh chóng liếʍ láp hoa huy*t, sau đó uốn lên rồi thọc vào bên trong miệng huyệt, đâm thọc mọi nơi.

"Không cần...... An Bạch...... A..... Sướиɠ quá... Không cần..." Cố Phức Nhiên bị lưỡi hắn chơi đến mức chảy nước mắt, khóc lóc nức nở lôi kéo xin tha.

Đầu lưỡi rút ra, bắt đầu chuyên tâm liếʍ mυ"ŧ đùa bỡn âm đế mẫn cảm, nhằm vào bên dưới âm đế mà ra vào.

"Không cần......" Cố Phức Nhiên chịu không nổi lắc lắc mông. Một bãi d*m thủy lớn chảy vào trong miệng An Bạch, lại từ khóe miệng chảy xuống cằm hắn.

Khẩu giao lại không đi sâu vào càng làm du͙© vọиɠ thiêu đốt càng lúc càng nóng, Cố Phức Nhiên giãy giụa bên người An Bạch. Cánh tay ôm An Bạch, mặt chôn ở trong cổ hắn nức nở, thân mình cũng nương theo dịch xuống.

An Bạch lần đầu tiên nhìn thấy nàng khóc, ngày thường làʍ t̠ìиɦ cùng lắm chỉ chảy nước mắt mà thôi. Bàn tay to vỗ về đầu nàng, nhẹ giọng hỏi: "Vì sao lại khóc?"

"Sướиɠ quá khóc." Cố Phức Nhiên rầu rĩ trả lời, ngữ khí thẹn thùng.

An Bạch vừa nghe thấy liền không nhịn được khẽ cười ra tiếng.

Cố Phức Nhiên cọ cọ cổ hắn: "Còn nữa chính là...... Tôi cảm giác An An đã trưởng thành."

An Bạch nghe xong nội tâm ê ẩm, lại vừa tràn đầy: "Là do tôi vừa rồi làm Nhiên Nhiên sợ hãi, Nhiên Nhiên không thích phải không?"

"Thích, An An là bé trai hay là đàn ông tôi đều thích." Cố Phức Nhiên ôm sát hắn: "Đột nhiên cảm thấy có thể bồi cậu lớn lên, trong lòng thấy cảm động quá."

An Bạch không quản du͙© vọиɠ lại tăng vọt bao nhiêu, giờ phút này trái tim nóng rẫy. Cánh tay hắn duỗi ra ôm trọn nàng vào trong ngực. Cố Phức Nhiên chính là một người phụ nữ kỳ quái như vậy. Trong lúc làʍ t̠ìиɦ, tình cảm mãnh liệt thế nào vẫn có thể đột nhiên dừng lại, rồi khiến người ta bồi nàng cùng nhau cảm khái tình ái. Mà hắn chính là mê luyến cảm giác có được Cố Phức Nhiên.

"Chúng ta làm cho xong đi, không thể để cho tiểu An nghẹn hỏng mất." Cố Phức Nhiên từ trong lòng hắn lùi ra, trực tiếp rút cái nơ con bướm ngay eo, dễ dàng cởi bỏ qυầи ɭóŧ ném qua một bên.

An Bạch cúi người xuống, đối phương ăn ý đặt chân dài ở hai bên eo của hắn. Tiểu huyệt đã bị hắn liếʍ láp đến mức cực kỳ mềm mại. côn th*t gẩy gẩy môi âʍ ɦộ lầy lội sau đó liền một phát thọc vào.

Hai người ôm nhau thật chặt. Miệng dính bên nhau triền miên hôn môi, côn th*t thọc vào rút ra âʍ ɦộ, thao đến cực nhanh.

dương v*t rúc sâu trong huyệt mềm mại của nàng, mà du͙© vọиɠ dường như cũng muốn vĩnh viễn bám vào thân thể của nàng. An Bạch híp mắt dùng sức thọc vào rút ra, càng trầm mê càng muốn độc chiếm: Tương lai, Nhiên Nhiên có thể tiếp nhận lòng tham không đáy của tôi hay không?

————————