Dịch giả: Đinh Đinh
Con hẻm sau chật chội với những tòa nhà tồi tàn, và ánh nắng không chiếu tới được, kể cả vào ban ngày cũng âm y. Gió không thổi qua và không khí tù đọng.
Tiketo đi vào con hẻm như vậy, lẩm bẩm.
“Tên đó có vẻ biết gì đấy.”
Quỷ ám chỉ toàn nhằm vào người nghèo. Quý tộc không thể giải quyết được. Ayagi đã nói như thế.
“Đáng để lưu ý đây.”
Juntan sóng bước bên Tiketo gật đầu.
“Vâng. Tôi cũng rất tò mò. Ngài Tiketo nghĩ sao về tôi ạ?”
“… Hử? Wa!”
Juntan quay lại, đẩy Tiketo sát tường.
“Ngài Tiketo không ghét hắn đúng không ạ? Vậy còn tôi, tôi thì sao?”
Nội dung của hai sự “quan tâm” này hoàn toàn khác nhau.Tiketo đỏ mặt quay đi.
“Nói, nói cái gì thế hả? Chuyện đó bây giờ sao chẳng được.”
Juntan tóm gọn Tiketo đang muốn trốn chạy trong vòng tay, chặn đường tẩu thoát của cậu.
“Hoàn toàn không được. Là chuyện cực kỳ hệ trọng đấy ạ. Ngài Tiketo nghĩ sao về tôi? Ngài chưa từng nói cho tôi nghe mà.”
Mặt Juntan tiếp sát hơn.
“Ngài ghét tôi ạ?”
“Ta… Ta sẽ không chọn kẻ ta ghét làm vệ sỹ đâu.”
“Vậy… Thích?”
Tiketo cố gắng đẩy Juntan đang cố ép sát ra.
“Gần, gần quá rồi! Tránh ra!”
Ngay lúc đó, cậu nghe được tiếng kêu thảm. Tiketo nhìn sâu trong con hẻm.
Một người phụ nữ đang gục ngã. Chân tay run rẩy, rên rĩ.
Tiketo đẩy Juntan ra và ngay lập tức chạy tới chỗ cô gái.
“Cô không sao chứ?”
Cô ta không hồi đáp, chỉ rêи ɾỉ đau đớn. Chỉ có tiếng chuông lanh lảnh từ đâu truyền lại.
Tiketo và Juntan giật mình phản ứng.
“Hửm? Gì vậy?”
“Âm thanh vừa rồi –”
Người phụ nữ ngã gục thình lình bật dậy, gào thét nhào tới Tiketo:
“AAAA…… AAAA……!”
“–!”
Tiketo không phản ứng được trước tình huống bất ngờ, bất động. Tuy nhiên, người phụ nữ đã không chạm được tới Tiketo, cô ta bị Juntan đá văng vào tường. Mặc dù tiếng động phát ra lớn đến nỗi có thể hình dung được một vài chiếc xương bị gãy. Nhưng cô gái vẫn đứng dậy như không có gì xảy ra.
Tiketo hít một hơi.
“Đó…!”
Người phụ nữ có đôi mắt đẫm máu, đảo mắt tìm kiếm con mồi. Tóc rối bời, mạch máu nổi lên như lưới nhện trên da, máu chảy ra từ những vết trầy xước trên khắp cơ thể, nhưng cô không quan tâm kể cả có đau đớn. Hàm răng lộ hẳn, nước dãi chảy ra từ miệng.
Nó phù hợp với các đặc điểm quỷ ám mà Tiketo đã đọc trên báo và nghe từ lời khai.
“Xuất hiện rồi, quỷ ám!”
Tiketo hét lên sung sướиɠ, kéo cánh tay Juntan.
“Nhìn đi Juntan! Như ta nói đấy. Không phải là có ác quỷ hay sao!”
“Đúng là người ta gọi đó là quỷ ám, nhưng thế vẫn chưa đủ để xác minh xem ác ma có thật hay không.”
Lại thêm một tiếng gầm gừ khác, một người từ góc tối xuất hiện, thêm một trường hợp quỷ ám nữa. Hắn chao đảo, lắc lư như một thây ma.
Tiketo cười tươi không chút sợ hãi, đối diện với quỷ ám.
“Fufufu… Ta đã đọc và tìm hiểu những cuốn sách về các loại hiện tượng huyền bí, từ cổ chí kim đến đông tây, truyền thuyết khắp thế giới, truyện kỳ
quái, truyện ma, và phép thuật chỉ để đợi ngày hôm nay. Đã đến lúc thể hiện sức mạnh của mình!”
Cậu tung chiếc áo choàng đen, vẽ một vòng tròn ma thuật trong không khí. Rồi giơ hai tay lên trời và cất giọng.
“Hỡi tên quỷ đi lạc. Đây không phải là nơi ngươi nên ở. Hãy quỳ gối trước sức mạnh của ta và trở về với bóng tối!”
Tiketo tung áo choàng, tạo dáng.
“Phư… Quyết định rồi…!”
Juntan ngạc nhiên hỏi Tiketo đang rất thỏa mãn.
“Ngài Tiketo, mới nãy là!?”
“Là thuật trục xuất quỷ. Đó là thuật mạnh nhất mà ta đã tạo ra sau nhiều lần nghiên cứu, nghiên cứu. Với cái này có thể trục xuất, thanh trừ lũ quỷ rồi!”
Uuu… Tiếng gầm gừ từ những người bị quỷ ám lại vang lên lần nữa, họ nhe răng và tiến lại gần trong khi rền rỉ. Dường như không bị bất kỳ một tổn hại nào.
“Hửm? Lạ ghê. Thử lại một lần nữa vậy. Trở về với bóng tối của các ngươi đi.”
Tên quỷ ám ở hàng đầu ngã ra sau như bị đánh trúng. Tiketo lấp lánh.
“Được rồi! Chú văn của mình có hiệu… Hửm?”
Nhìn sang bên liền thấy Juntan ném viêm đá rơi xuống vào người tên quỷ ám.
Nhưng những kẻ bị ngã ngay lập tức đứng lên.
“Ngài Tiketo, đừng rời khỏi tôi.”
Juntan đứng chắn trước mặt Tiketo, hướng tới đám người quỷ ám, chuẩn bị chiến đấu. Tiketo trông thấy con dao được rút ra, vội vàng ra lệnh.
“Chunta, không được gϊếŧ. Họ nguyên bản là con người đấy.”
“Đã rõ.”
Juntan cất con dao, ngênh chiến với đám người. Hất tung xuống đống gỗ ven đường, đập vào thùng nước bên cạnh, khéo léo tận dụng những thứ xung quanh để chống trả. Hắn dừng động tác khi kề dao vào cổ một người bị quỷ ám.
Nhưng đám người đó nhanh chóng đứng dậy.
“Thật kỳ lạ. Rõ ràng là sẽ không thể cử động trong một thời gian mà… Những người bị quỷ ám không còn cảm giác đau sao?”
Juntan nghiêng đầu suy nghĩ, Tiketo kiêu hãnh bình phẩm:
“Sức lực của những người bị quỷ chiếm hữu rất mạnh đấy.”
Thêm một tiếng chuông khác. Như thể lấy đó làm tín hiệu, những kẻ bị quỷ ám dần dần xuất hiện từ hẻm tối.
“… Rốt cuộc có bao nhiêu người vậy?”
Tiketo đang vui mừng cũng phải lạnh mặt. như thể họ đã lạc vào hang quỷ vậy.
“Tệ rồi đây. Không có cái gì tốt sao? Cái gì đó…!”
Tiketo lục lọi túi, tìm kiếm thứ hữu dụng. Nước thánh, bùa hộ mệnh, tỏi, đạn bạc… Cậu sốt ruột vì không biết nên dùng gì, Juntan lên tiếng:
“Xin lỗi, ngài Tiketo.”
“Hử?… Ư WAA!”
Juntan nhấc bổng Tiketo bằng hai tai và chạy khỏi hiện trường, né tránh nanh vuốt của những kẻ quỷ ám đang lao tới tấn công.
Chúng đuổi theo, nhưng không thể đuổi kịp một Juntan chạy như gió. Ring… Một tên quỷ ám khác xuất hiện từ con đường phía trước. Juntan dừng lại ngay góc đường. Đó là một ngõ cụt. Những bức tường gạch bên trái và bên phải, và một bức tường gỗ phía trước vượt quá chiều cao. Không có lối thoát. Bọn quỷ ám chạy từ phía sau đuổi kịp hai người, lao vào tấn công. Juntan ôm chặt lấy Tiketo.
“Ngài Tiketo. Xin hãy giữ chắc.”
“Hửm? WA!?”
Juntan dậm đá vào hai bên tường trong khi vẫn ôm Tiketo để nhảy lên trên.
Tiketo ôm choàng lấy cổ Juntan để không bị xóc.
Juntanu nhảy qua bức tường rào như thể đang bay trên không, hạ cánh một cách nhẹ nhàng.
(Tên này tuyệt thật…..!)
Juntan mỉm cười hạnh phúc khi Tiketo hướng ánh mắt nóng bỏng nhìn hắn.
“Gì, gì thế?”
“Tôi đang rất phấn khích khi được ngài Tiketo ôm.”
Tiketo nhận ra cậu đang bám chặt lấy cơ thể Juntan liền vội vàng buông tay.
“Cái… Bỏ ta xuống.”
“Ơ ~ ngài không ôm nữa ạ?”
ẦM!
Hàng rào rít lên. Một phần của bức tường cũ bị phá hủy, đám người quỷ ám nhìn qua. Chúng nhìn Tiketo với đôi mắt đẫm máu và bắt đầu lao đến bức tường một cách thô bạo.
Tiketo há hốc mồm ngạc nhiên.
“… Đùa à.”
Đám quỷ ám phá bỏ bức tường và không do dự nhắm đến Juntan với Tiketo.
“Vụ quỷ ám này rõ ràng khác với những vụ việc từ trước đến nay.”
Juntan gật đầu với nhận xét của Tiketo.
“Có vẻ như họ đang bị chỉ dẫn. Có ai đó đang ra lệnh cho họ.”
Các sự cố do quỷ ám về cơ bản đều độc lập. Tại mỗi địa điểm, chỉ một quỷ ám gϊếŧ người, nhưng quỷ ám trước mặt rõ ràng đang nhắm vào hai người họ.
Tiketo nắm chặt tay và nhấn mạnh.
“Có lãnh đạo. Vậy hiển nhiên là quỷ.”
“Chúng ta sẽ thảo luận về việc đó sau. Ngài Tiketo, chúng tới đấy.”
Bức tường đã bị hủy hoàn toàn, không còn gì để ngăn cách, những con quỷ gầm rú, chạy lại. Chính lúc đó, một giọng nói vang lên từ phía sau đám quỷ ám.
“Bình tĩnh lại đi, hỡi những kẻ bị ám…!”
Chuyển động của chúng dừng lại một cách hoàn hảo.
Một người đàn ông xuất hiện. Anh ta có làn da nâu gợi nhớ đến một con báo đen, chiếc áo choàng màu xám và một cây thánh giá trên ngực.
Gã hất ngược mái tóc bạch kim ngắn như mặt trăng, dùng ánh mắt sắc bén, quỷ dị cất tiếng.
“Yên lặng đi, ác quỷ… Bình tĩnh nào, những con rối bị giam cầm… Hãy quỳ phục dưới chân ta!”
Và rồi, những kẻ bị ám ngã gục như những con rối đứt dây.
“Đây… Đây là…?”
Tiketo ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đã làm dịu tình hình. Người đàn ông tóc bạc hỏi Tiketo.
“Đúng thật là nguy hiểm. Ngài có bị thương không?”
Gã không cao bằng Juntan nhưng dù sao cũng rất cao ráo và đẹp đẽ trong chiếc áo choàng dài màu xám.
Tiketo nhìn gã, run giọng:
“Anh… anh là…?”
“Tôi là nhà trừ quỷ Uriel.”
Đôi mắt Tiketo sáng lên. Như bước ra từ những câu chuyện mà cậu đã đọc từ khi còn nhỏ.
Thầy trừ tà mà cậu đã hình dung.
“Có thật… Là thật… Pháp sư trừ tà…!”
Đôi mắt của Tiketo dính chặt vào nhà trừ tà.