Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kẻ Thù Yêu Ta

Chương 25: Linh Lễ Sơn

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Ngươi, kiếm không nhanh bằng ta."

Nữ nhân đầu sói nói tiếng người, đôi mắt sói thỉnh thoảng lại liếc nhìn cổ Trường Ương.

Trường Ương cũng đang đánh giá đối phương.

Nàng ta chỉ mặc một bộ áo choàng màu xám vàng, đầu sói màu xám, trông chẳng khác gì yêu thú.

-- Yêu tu.

Nhớ đến những tu sĩ mang hình hài kỳ dị trên sân võ lúc nãy, trong đầu Trường Ương bất giác hiện lên hai chữ này, sau đó nàng rụt tay đang đặt trên chuôi kiếm, gật đầu với đối phương, tiếp tục dọn dẹp chăn đệm.

Nữ tu đầu sói một ngụm nuốt trọn quả trong tay, cả vỏ lẫn hột, nghiêng đầu nhìn nàng, giọng nói có chút ngượng ngùng: "Ngươi, không chào hỏi?"

Trường Ương vuốt phẳng góc chăn, nghiêng đầu nhướng mày.

Nữ tu đầu sói chỉ vào hai nữ tu khác trong phòng: "Hai người họ, nói tên, ngươi không nói."

Thực ra nhìn một cái đầu sói nói chuyện, quả thật rất kỳ quái, nhưng Trường Ương luôn có thể kiểm soát cảm xúc của mình, nàng đứng dậy, thản nhiên nói: "Trường Ương."

"Ta," Nữ tu đầu sói chỉ vào bản thân, "Bạch Mi."

Trường Ương theo bản năng nhìn hai điểm trắng trên hốc mắt của nữ tu đầu sói, cái tên quả thực rất phù hợp với ngoại hình.

Hai nữ tu còn lại trong phòng ngoại trừ lúc Trường Ương bước vào có liếc nhìn nàng một cái, sau đó cũng không ai chủ động chào hỏi.

Trường Ương cũng không bất ngờ.

Bốn nữ tu trong phòng này, chỉ có mình nàng là còn ở Trúc Cơ kỳ, Hợp Hoan Tông cũng sắp bị loại khỏi bảng xếp hạng ba nghìn tông môn của Linh Giới.

Nàng không có giá trị kết giao.

...

Bước vào Tinh Giới, đêm đầu tiên các tu sĩ ở hai tòa lầu Bắc Đẩu Các đều trải qua một đêm tương đối yên bình.

Ngày thứ hai, không có ai xuất hiện sắp xếp công việc, những tu sĩ Tinh Giới đã phát đạo bào và ngọc bài kia dường như biến mất không còn một ai.

Ngày thứ ba vẫn như vậy.

Đến ngày thứ tư, vẫn y nguyên như cũ.

Từ đó, các tu sĩ trong hai tòa lầu của hai phái bắt đầu chủ động liên lạc với nhau, mặc đạo bào do Tinh Giới phát, đi khắp nơi tìm hiểu.

Trường Ương cũng đi ra khỏi lầu gỗ, muốn làm quen với địa hình Tinh Giới, nhưng rất nhiều nơi mây mù bao phủ dường như có kết giới, nàng đi một vòng rồi lại quay trở về.

Ngày thứ mười, Tinh Giới vẫn không có ai quản lý, chỉ có những người nhập môn từ bốn giới đi lang thang khắp nơi, giọng nữ uy nghiêm đã từng nghe qua kia giống như lời nói mê sảng trong giấc mơ.

Những ngày này, nơi có thể tự do đi lại thực chất chỉ có sân võ và bốn tòa lầu ở phía nam và phía bắc.

Sau khi đi dạo một vòng vào ngày thứ tư, từ đó về sau, mỗi ngày Trường Ương đều đến sân võ vào sáng sớm.

Bởi vì từ giờ Mão trở đi, trên sân võ sẽ có trận pháp tụ linh khởi động, linh khí dày đặc, có thể dùng để tu luyện, nhưng đến giờ Ngọ sẽ dừng lại.

Cũng có không ít tu sĩ giống như nàng ngày nào cũng đến sân võ, may mắn là sân võ đủ rộng, mọi người đều bình an vô sự.

Nửa ngày còn lại, các tu sĩ bắt đầu làm quen với nhau, thường tụ tập thành từng nhóm nhỏ trò chuyện vui vẻ.

Với tu vi của Trường Ương, cơ bản không có ai để ý tới, hai nữ tu trong phòng thường xuyên ra ngoài, rất ít khi gặp mặt.

Còn nữ tu đầu sói ở giường phía đông, buổi sáng tu luyện ở sân võ, buổi chiều ăn uống xong lại ngủ một mạch đến sáng, từ đầu đến cuối đều không hóa thành hình người.

Ngày thứ mười một, Trường Ương ngồi xếp bằng ở một góc sân võ, nội thị linh phủ, nàng đã ở Trúc Cơ giai đoạn tột đỉnh một thời gian, trận pháp tụ linh ở đây tuy linh khí dồi dào, nhưng vẫn chưa đủ để nàng phá vỡ bình cảnh, chỉ có thể mở rộng phạm vi linh phủ.

Nếu như sân võ cả ngày đều khởi động trận pháp tụ linh, nàng ở đây hai tháng, có lẽ sẽ đột phá, kết thành Kim Đan.

Trường Ương mở mắt.

Đáng tiếc, đã đến giờ Ngọ.

Nàng có chút tiếc nuối đứng dậy, nghĩ đến việc buổi chiều sẽ luyện tập kiếm chiêu.

Ngày tiến vào cánh cổng giới diện, giọng nữ uy nghiêm kia đã từng nhắc đến khảo hạch, Trường Ương không dám lơ là, cảnh giới của nàng chậm chạp không tăng lên, lần khảo hạch tới có lẽ sẽ bị loại.

"Trường Ương đạo hữu! Trường Ương đạo hữu!"

Đang định rời đi, đá truyền âm bên hông Trường Ương đột nhiên sáng lên, nàng cầm lấy chạm nhẹ, bên trong liền truyền đến giọng nói hưng phấn của Bình Thanh Vân.

"Nhanh đến Linh Lễ Sơn! Ở đây có đại linh tuyền, đặc biệt thích hợp để tu luyện!"

"Linh Lễ Sơn?" Trường Ương không nhớ là mình đã từng đến nơi này.

Bên kia Bình Thanh Vân có chút ồn ào, hắn lớn tiếng nói: "Mây mù ở hướng Tây Nam đã tản ra một chút, mơ hồ lộ ra một ngọn núi, bên cạnh linh tuyền phía dưới có dựng một tấm bia đá, chính là ba chữ này."

Trường Ương chỉ nghe thấy một tiếng "ùm" vang lên, sau đó bên kia truyền đến tiếng thở dài thỏa mãn của Bình Thanh Vân: "Linh khí ở đây còn mạnh hơn cả sân võ nhiều."

Hắn lại nói: "Trường Ương đạo hữu, cô mau đến chiếm chỗ đi!"
« Chương TrướcChương Tiếp »