Chương 4

Kết quả màn hình livestream toàn là:

[Chỉ có vậy thôi sao…? Tôi còn tưởng có trò gì hay ho?]

[Anh trai này, mặc nhiều quần áo như vậy là có tâm sự gì hay sao*?]

*Là mấy câu fan hay trêu idol để họ cởi bớt quần áo ra cho mấy thím ngắm body.

[Đã đánh giá xong, có thể lôi đi rồi, người tiếp theo.]



Người đại diện ở dưới sân khấu gấp đến độ đi qua đi lại, nói với tôi qua tai nghe:

“Ai muốn xem mấy cái này của cậu, Châu Dã à, diễn chân thực một chút, cởi ra.”

Tôi chịu rồi…

Vậy nên phải chơi lớn.

Đầu tiên là cởϊ áσ, sau đó để lộ cơ bụng.

Cuối cùng màn hình cũng bị spam mlem mlem*.

*斯哈斯哈 (minh họa): meme/emo chảy nước miếng của mấy thím fangirl.

[ĐM, đếu ngờ được thân hình của anh trai này lại đẹp như vậy. Sắp chảy máu mũi rồi, mau, dựa vào lòng chị đây, để chị an ủi bé.]

[Anh gì ơi, cơ bụng của anh bị nghiêng rồi, để em đỡ giúp anh.]

[Chồng ơi, hun hun!]



Sau loạt động tác vừa rồi, cuối cùng độ nổi tiếng cũng tăng trở lại một chút.

Lúc này, Lục Trạm cùng Hoàng Yến - một anh khách mời đẹp trai khác đang ngồi trong phòng chờ.

Thể lệ của show này là một khách mời nam đi đầu biểu diễn, các khách mời nam còn lại làm khán giả, ngồi ở phòng chờ hùa theo.

Kết quả là MC còn chưa hỏi đã nghe tiếng Lục Trạm - nam diễn viên thường ngày ít nói, vẻ mặt u ám trầm giọng nói:

“Nông cạn.”

Đm…

Các nữ khách mời cũng nhìn đến chảy cả nước miếng, khiến tôi tưởng một màn vừa rồi có hy vọng.

Kết quả khi điền tên đối tượng mà bạn thấy ngưỡng mộ trong lòng thì tất cả đều điền tên Lục Trạm.

Tôi “héo mòn” trong nháy mắt.

Hoàng Yến cũng bị ra rìa.

Sau ngày ghi hình đầu tiên, cả hai chúng tôi rơi vào chung cảnh ngộ, bơ phờ ngồi ở phòng tập.

“Anh ta đường đường là một nam diễn viên điện ảnh xuất sắc, chạy tới đây cướp chén cơm của chúng ta để làm gì?”

Hoàng Yến có chút thất vọng hỏi.

“Thật là thiếu đạo đức.”

Tôi tức muốn chết.

“Đừng cử động, trên đầu cậu có gì nè.”

Có bông liễu* rơi xuống tóc cậu ấy.

*柳絮: Hạt của cây liễu có tơ, có thể bay theo gió.

Khác với Lục Trạm có vẻ ngoài đẹp trai lạnh lùng mê hoặc người ta, Hoàng Yến là một anh chàng chân dài, dáng vẻ nhẹ nhàng lịch sự, lúc cười lên trông như một chú cún ngọt ngào.

Ai mà biết được cảnh vừa rồi lại bị cái máy quay phim đáng ghét ghi lại.

Quay thì quay, cái góc nhìn lại còn mập mờ nữa.

Màn đạn càng bùng nổ.

[Ờ mây zìng! Gút chóp em! Thì ra show hẹn hò còn có thể chơi như vậy sao.]

[Cái cặp nam x nam này trông có vẻ dễ đu đấy, ánh mắt nảy lửa luôn rồi, có gì đó mờ ám đúng không?]

[Hai người này nhìn mới giống như đang thực sự hẹn hò nè!]



Tôi?