Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kế Thê

Chương 363: Cấm đoạn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mùa thu năm Thái Xương thứ mười một, trưởng tử Vinh quận vương đại hôn, cưới chi nữ của Tần Chương người từng tham gia loạn tam vương, cháu gái Trung Thư xá Tần đại nhân.

Rất nhiều người nói Tần gia gặp đại vận, trong gia tộc có loạn thần tặc tử, nữ nhi lại có thể vào tông thất, được kiệu lớn tám người khiên vào cửa, ghi tên lên ngọc điệp tông phụ hoàng gia.

Không sai, là tông phụ, ngày đó khi trưởng tử Vinh quận vương thành thân, Thái Xương đế hạ chiếu, ngự phong hắn làm thế tử, nhận tước vị thừa kế từ Vinh quận vương.

Tức phụ Tần Lại Sư vừa vào cửa, cũng nhảy lên làm thế tử phi.

Sau tiệc cưới, mọi người âm thầm bàn tán, phủ Vinh quận vương vinh sủng hơn mười năm không giảm, bây giờ lại được thừa kế tập tước, sau này dù thế nào, chỉ cần Vinh quận vương an phận, sẽ có thể tồn tại đời đời. Ân sủng của đương kim thánh thượng có thể nói là vô cùng sâu nặng.

Nhưng cũng có người nói thầm, vì sao Vinh quận vương có được thánh tâm, đến nay vẫn không được bệ hạ cất nhắc vị trí thân vương?

Người hiểu thấu triệt thì phản bác: "Phong thân vương, có thể có mấy người được bệ hạ tin tưởng? Huống chi, từ khi bệ hạ đăng cơ đến nay, chưa từng đưa ra bốn chữ『 thừa kế tập tước 』, người sáng suốt đều nhìn ra, bệ hạ không thích quý tộc thế gia có quyền thế quá lớn, cho nên luôn tận sức bãi bõ binh quyền. Có thể khiến bệ hạ đối đãi như thế này, Vinh quận vương là người thứ nhất ở Đại Ngụy chúng ta."

Lập tức có người bắt đầu phân tích tình cảm huynh đệ giữa Thái Xương đế cùng Vinh quận vương, khi tiên đế còn tại vị, sau đó Thái Xương đế đến Yến Bắc, Vinh quận vương bị cấm túc trong ngõ hẻm Trung Quan, Thái Xương đế trở về, Vinh quận vương có thể rời khỏi giam cầm sở... Mỗi một chuyện, mọi người liên tưởng rất phong phú rồi sâu chuỗi tất cả việc liên quan tới hai người, nói đây là câu chuyện về tình huynh đệ vui buồn lẫn lộn.

Đương nhiên, trong sử sách sau này, có người đề cập đến đoạn tình cảm quân thần huynh đệ lừng lẫy trong lịch sử, có người mở rộng câu chuyện lấy đó viết văn, thăng hoa lên thành “Tình yêu”.

Dưới sức tưởng tượng của các tác giả, đoạn tình cảm bị ngăn cấm của Thái Xương đế cùng Võ Vinh thân vương thật sự có bằng chứng rất cụ thể.

Tỷ như, Thái Xương đế vẫn trì hoãn không phong Vinh quận vương làm thân vương, là vì lo lắng nâng đệ đệ lên quá cao, sẽ có người không vui. Trước khi Thái Xương đế băng hà, ngự phong đệ đệ làm Vinh thân vương, hưởng thụ tôn vinh cả đời, đồng ý sau khi Vinh thân vương qua đời sẽ hậu táng cạnh đế lăng, muốn đệ đệ ngủ yên bên cạnh quân vương.

Còn nữa, vương thọ của Vinh thân vương, Dự An đế thân là chất tử đã lấy ra chiếu chỉ có thụy hào mà khi Thái Xương đế còn sống đặt cho Vinh thân vương, là chữ “Võ”, vừa vặn hợp lại chữ “Văn” của Thái Xương đế lại càng tăng thêm sức mạnh.

Lại như, trên sử sách Thái Xương đế có tiếng là hoàng đế tốt "Không gần nữ sắc", số lượng nữ nhân tại vị, quả thực khiến người ta giận sôi; còn Vinh thân vương dù cưới hai lần, nhưng có một mối hôn sự giữ kín như bưng trên sách sử, không có ghi lại rõ ràng, mối hôn sự sau này, Vinh thân vương chỉ có một thê. Thế nhân bình luận, Vinh thân vương chính là người si tình có tiếng trong lịch sử, nhưng ở trong mắt người ta, chuyện này trở thành minh chứng tốt nhất cho đoạn tình cảm bị ngăn cấm của quân thần huynh đệ, sự “Si tình” của Vinh thân vương đối với vương phi chỉ là thủ thuật che mắt mà thôi.

Có một đoạn thời gian, hậu thế xôn xao rằng, thậm chí có người khắc nên hình tượng Thường Nhuận Chi là nữ nhân xuyên qua từ hiện đại, làm cho nàng trở thành ngôi sao thịnh thế ở Đại Ngụy, theo kinh nghiệm bản thân, xem một đoạn tình yêu tươi đẹp này.

Đương nhiên, hiện tại Thường Nhuận Chi sẽ không biết chuyện tương lai, hôm nay nàng dậy sớm, chờ uống trà con dâu.

Đứa con dâu này nàng rất vừa lòng, mùa đông năm trước hai người định hôn, hoàng hậu rất quan tâm nên phái ma ma trong cung đến Tần phủ, dạy Tần Lại Sư một ít thường thức cung đình, coi như tỏ lòng coi trọng mối hôn sự này.

Năng lực học tập và lễ nghi của Tần Lại Sư được ma ma giáo dưỡng khen ngợi không dứt.

Bây giờ con dâu vào cửa, Thường Nhuận Chi cảm thấy xương cốt mình nới lỏng, uống xong trà con dâu, chờ con dâu trở về, liền khẩn trương đem nội vụ trong phủ giao cho nàng, để nàng gánh vác.

Tần Lại Sư thấy không yên, tuy biết tính bà bà hiền hòa dịu dàng, nhưng mà nàng cũng không dám vội vàng tiếp nhận, vạn nhất bà bà đang thăm dò nàng thì sao đây?

Nàng cự tuyệt, có điều Thường Nhuận Chi kiên trì muốn nàng quản, lấy lí do bây giờ nàng đã là thế tử phi, là tông phụ, hiện tại bỏ mặc tới khi nào mới quản?

Thường Nhuận Chi rất kiên quyết, Tần Lại Sư chỉ có thể kinh sợ tiếp nhận quyền to trong tay bà bà.

Lúc bắt đầu nàng vẫn nơm nớp lo sợ, sợ mình quản sai. Nhưng suy cho cùng nàng cũng là một lão thủ, ở Tần gia nhân số ít, nhưng thân thích rất nhiều, giao tiếp mỗi ngày nàng đã thành thạo, với nhân số ở vương phủ, thì không nhiều như tộc nhân Tần gia, nàng quản càng thuận buồm xuôi gió, dường như là không có phạm sai lầm, chỉ là có chút quan hệ nhân tình còn cần Thường Nhuận Chi đề điểm một hai.

Thấy nàng đủ quyết đoán, Thường Nhuận Chi liền yên tâm thoải mái giao quyền lực và chìa khóa khố phòng cho nàng.

Chờ giao xong quyền lực, Thường Nhuận Chi bỗng cảm thấy cả người thật thoải mái.

Năng lực của Tần Lại Sư không tệ, trong quá trình giao quyền, trong phủ không hề xảy ra chút nhiễu loạn nào.

Quý thái phi trêu ghẹo Thường Nhuận Chi: "Ngươi cưới con dâu về để hưởng thanh nhàn, vậy thì phải thổi phòng Dương Dương nhiều vào, do mắt hắn tốt, nếu không ngươi sẽ không dễ dàng cưới được một người con dâu toàn năng về."

Thường Nhuận Chi cười vui vẻ, vừa bóc vỏ quất cho quý thái phi vừa nói: "Nếu không phải người làm nương như con không trọng thành kiến, hắn muốn cưới, con không đồng ý, hắn có thể cưới về sao? Nói đến cùng, hắn còn phải cảm tạ con, thành toàn mối tình đầu của hắn đấy. Ngài cũng đừng quên, mùa đông năm trước hắn đi thổ lộ với cô nương người ta trở thành chuyện cười, nếu xử lý không tốt, người mất mặt không chỉ phủ chúng ta cùng Tần gia. May mà hai nhà kết làm thân gia, chuyện khi đó, liền thành giai thoại. Bằng không, chính là gièm pha."

Quý thái phi cười nói: "Người trẻ tuổi mà, sẽ bị ép buộc... Dương Dương không kinh nghiệm, nếu hắn có kinh nghiệm, cũng không đến nỗi đem chuyện thổ lộ đẹp đẽ như vậy biến thành trò cười của người ta, đến bây giờ khi nhắc tới chuyện đó, hắn vẫn còn đỏ mặt."

Nhắc tới việc năm trước nhi tử kéo theo Nhạc Nhạc đi thổ lộ với Tần Lại Sư, Thường Nhuận Chi lại muốn cười. Sau chuyện đó nàng còn từng mắng Lưu Đồng vì xúi giục nhi tử dụ dỗ muội muội, kết quả chuyện không thành trở nên thật dọa người; cũng mắng Lưu Cảnh Dương đường đường là nam tử hán lại quăng mũ cởi giáp vì một nữ hài, làm như chưa bao giờ nhìn thấy nữ nhân; dạy dỗ Nhạc Nhạc rằng sau này không được theo ca ca hồ nháo…

Nhưng trong lòng nàng lại rất vui mừng, bởi vì nhìn thấy Dương Dương, nàng biết, hắn đã trưởng thành.

Còn về chuyện giữa Dương Dương và Tần Lại Sư, đó là một chuyện xưa khác.
« Chương TrướcChương Tiếp »