- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Kế Phụ Cùng Tiểu Khiết Phích
- Chương 7-1: Hậu sản mật ngọt giao hoan
Kế Phụ Cùng Tiểu Khiết Phích
Chương 7-1: Hậu sản mật ngọt giao hoan
Năm tháng sau.
“A…… A…… Chậm một chút…… Ngô…… Hảo trướng……”
Trên giường lớn, hai thân thể trên dưới giao triền.
Phía trên cường kiện rắn chắc, đè thân mình phía dưới tuyết trắng dùng sức thọc vào rút ra.
Một tháng trước Tiểu Dũng thuận lợi sinh hạ nam hài tử, lúc đó vẫn luôn cùng nuôi nấng bảo bảo, không cùng kế phụ làm chuyện vui vẻ, khó có được hôm nay đem tiểu bảo bối sớm dỗ ngủ, thân thể cũng khôi phục không sai biệt lắm, hai người không kịp giao triền bên nhau, giải trừ nỗi khổ khát khao nối liền.
Kế phụ vội vàng đi tắm rửa, không đến ba phút còn mang hơi nước chạy ra một tay đem người đẩy ngã trên giường. Hắn thuần thục khai phá nhục hoa cơ khát, đôi mắt bị du͙© vọиɠ bức đỏ lên.
Sớm nhìn thời điểm Tiểu Dũng uy sữa cho bảo bảo tìиɧ ɖu͙© hắn liền bừng bừng phấn chấn, nhịn không được từ phía sau xoa vυ" đùa bỡn, một bên cúi đầu hôn cổ, chọc Tiểu Dũng không thể chuyên tâm uy sữa, nửa người dựa vào ngực hắn rầm rì.
Nhịn lâu như vậy rốt cuộc có thể tùy tâm sở dục mà đùa bỡn làm kế phụ vui vẻ đến không biết làm sao. Hoa huyệt sau khi sinh quả nhiên so với trước càng thêm mềm xốp, đảo lộng vài cái chất lỏng liền chảy tứ tung, hoa môi cũng trơn trượt dính trụ căn, kế phụ bị huyệt đạo ấm áp vuốt ve đến thở gấp, giống tiểu tử mới được khai phá tình duc, không nặng không nhẹ tàn nhẫn dập mấy trăm lần, mới kịp phản ứng động tác bản thân, hoàn toàn không nhìn Tiểu Dũng. Ai ngờ cúi đầu vừa thấy, y đã sớm sướиɠ đến lung tung kêu to, mồ hôi ướt đầy mặt, hai vυ" bị đỉnh lúc lắc, nước chảy tràn đầy, kế phụ nhìn đến dây cung trong đầu cắt đứt, nháy mắt cúi thấp người ngậm lấy liếʍ mυ"ŧ, dưới thân tiếp tục xỏ xuyên qua.
Thân thể Tiểu Dũng đại biên độ lớn ưỡn trên mặt đất, như hiến tế đem hai nơi non mềm nhất toàn đều đưa lên cho kế phụ, cam tâm tình nguyện tiếp thu hắn từng đợt trêu đùa.
“A…… Thật thoải mái…… Muốn làm hỏng rồi…… A……”
Đầṳ ѵú bên kia hảo tịch mịch, Tiểu Dũng đưa ra một tay tự mình xoa nắn, chưa lộng được vài cái đã bị kế phụ đẩy ra, thay đại chưởng của hắn, một tay không nắm hết nhũ thịt từ khe hở giữa ngón tay, sữa tươi cũng tràn ra, nhũ hương bốn phía, chất lỏng chảy theo thân hình, rất nhanh ướt khăn trải giường.
Kế phụ hút một bụng sữa lúc này mới thỏa mãn buông ra đầṳ ѵú, liếʍ liếʍ môi chưa đã ghiền đưa lên dể Tiểu Dũng nếm thử hương vị chính mình.
“Ngô…… Ngô……”
Tiểu Dũng không phải lần đầu tiên uống sữa tươi chính mình, luôn cảm thấy mùi tanh nhàn nhạt, hoàn toàn không giống kế phụ nói thơm ngọt, nhưng chịu không nổi kế phụ môi lưỡi an ủi, vẫn thoải mái hừ kêu, hé miệng tiếp nhận hắn xâm lấn.
Kế phụ duỗi tay nâng gáy cậu lên, làm hai người dán càng chặt. Ngực cường tráng đè người dưới thân mềm như bông, hai vυ" đầy đặn cơ hồ bị đè bẹp ở trước ngực, sữa tươi giữa hai người tràn ra. Tiểu Dũng ô ô hai tiếng, cảm thấy có chút lãng phí, lại không trốn thoát kế phụ, chỉ có thể thuận theo tiếp nhận hắn xâm nhập, chờ động tác tiếp theo.
Thân thể giao triền âm thanh bạch bạch vẫn luôn ở trong phòng hết đợt này đến đợt khác, giường lớn bị tần suất đáng sợ lay động, hai người nhiệt tình như lửa hôn môi, thẳng đến Tiểu Dũng sắp không thở nổi, kế phụ mới buông ra miệng nhỏ.
“A……”
Tiểu Dũng nhân cơ hội há miệng thở dốc, khóe mắt đuôi mày đều là tìиɧ ɖu͙© diễm lệ, trên chóp mũi treo mồ hôi gợi cảm, trên thân là sữa tươi giàn giụa, hai luồng cự nhũ theo động tác kịch liệt trên dưới đong đưa, dưới bụng truyền tới tê dại như bị điện giật, cả người bị kɧoáı ©ảʍ ăn mòn, mở rộng cửa tiếp nhận từng đợt xỏ xuyên.
“Nơi này sing xong so trước kia càng mềm, nước cũng càng nhiều, quá thiếu thao.”
Kế phụ một bên tán thưởng một bên thọc vào rút ra làm tiếng nước òm ọp lớn hơn, Tiểu Dũng xấu hổ muốn duỗi tay lấp kín lỗ tai, lại mềm như bông không có sức lực, chỉ có thể phe phẩy đầu thẹn thùng kêu hai tiếng.
“A…… Đừng…… Ngô……”
“Nghe được tiếng nước của em sao? Quả thực nhiều đến có thể dùng nấu canh, về sau đều dùng tao thủy em nấu được không? Lấy mình bổ mình a.”
“Ngô…… Nói bậy…… Ba ba không chuyên tâm…… A……”
“Ân? Nói ba không chuyên tâm?”
Kế phụ giả vờ sinh khí, thời điểm côn ŧᏂịŧ cắm vào đột nhiên cọ qua hoa hạch, đánh vào cung khẩu mẫn cảm. Tiểu Dũng hét lên một tiếng, thân mình giật lên lại hạ xuống, tay nắm chặt khăn trải giường dưới thân, nắm đến nhăn nhúm.
“A…… Thật thoải mái…… Làm đến hoa tâm…… A……”
“Không phải làm đến tử ©υиɠ sao? Nguyên lai em gọi là hoa tâm?”
Kế phụ cười đùa cậu, qυყ đầυ liền đυ.ng cung khẩu, tử ©υиɠ mới vừa sinh hài tử lại giống như trước gắt gao chặt kín, mỗi lần đều xấu hổ ngượng ngùng yêu cầu côn ŧᏂịŧ nhiều lần gõ cửa, mới bằng lòng mở ra một chút.
Lúc này kiều nộn cung khẩu đã lâu bị thịt căn nghiền nát đỉnh lộng, trong thân thể nổi lên một cỗ ngọt ngào tê dại, Tiểu Dũng lắc mông kêu đến càng da^ʍ.
“A…… A…… Hảo ma…… Thật thoải mái…… Ba ba tiến vào……”
Cậu cũng không biết mình có phải biếи ŧɦái hay không, cũng không rõ nữ nhân bị làm đến tử ©υиɠ giống cậu vui mừng thoải mái hay không, chỉ biết là kɧoáı ©ảʍ bị đâm bên trong không gì sánh bằng, địa phương nhất bí ẩn tràn đầy, lấp đầy hương vị ái nhân m, loại thỏa mãn này bao trùm kɧoáı ©ảʍ thân thể, làm cậu mừng rỡ như điên.
“Tao nhi tử thích bị làm tử ©υиɠ như vậy? Lại sinh cho ba ba sinh một hài tử được không? Sinh tiểu cô nương chơi cùng tiểu bảo bảo.”
“A…… Hảo a…… Ba ba mau bắn vào….. A…… Làm em hoài thai…..”
Kế phụ đưa tay ấn bụng nhỏ cậu, cảm nhận được hình dạng thịt căn ở bên trong, bụng nhỏ sau khi sinh chưa hoàn toàn khôi phục, hơi mềm xốp, xúc cảm so với trước kia càng tốt, trắng trắng mềm mại giống bánh mì, nhịn không được vừa làm vừa xoa, vài lần làm cho Tiểu Dũng thở gấp, hoa huyệt kẹp chặt phun trào chất lỏng.
“A……”
Tiểu Dũng sớm đã thành thói quen dùng khí quan nữ tính cao trào, lúc này giống con gái triều xuy, qua vài giây côn ŧᏂịŧ trước người mới bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙. Kế phụ cười xoa xoa thịt căn cậu, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bóp ra sạch sẽ, cúi đầu nhìn cậu mềm mại ửng hồng sữa đầy người, lúc này mới thỏa mãn vạn phần đem Tiểu Dũng kéo lên ôm trong ngực, bắt đầu tiến công cuối cùng.
“A…… A…… Ba ba…… Nhanh lên……”
Tiểu Dũng dùng chút sức lực duỗi tay vòng cổ kế phụ, giống bị rút xương mềm thịt dính trên người hắn, tùy ý động tác hắn đỉnh lộng phập phồng. Hai vυ" đẫy đà đè ép bang bang trước ngực, côn ŧᏂịŧ mới vừa bắn rất nhanh bị cắm đến ngẩng đầu đứng thẳng, trên cơ bụng như khối gạch ma xát, làm cho cậu vừa nóng vừa tê dại hừ hừ kêu. Phía dưới cảm thấy thoải mái chết, phía trên bị đè ép không chiếm được ôn nhu vỗ về chơi đùa, nhưng lại luyến tiếc một giây buông ra kế phụ, liền tính đổi vị trí ngại không đủ nhanh, cậu muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, lập tức bị lấp đầy!
“Nhanh lên…… A…… Ba ba nhanh lên bắn cho em…… Tử ©υиɠ hảo đói……”
Kế phụ cũng không cười cậu sai trong lời nói, chỉ cảm thấy cậu thật là cả người đều đói. Trước kia mang thai hoa huyệt rất đói bụng, cả ngày đều phải uy, mang thai đầṳ ѵú cũng rất đói bụng, cả ngày muốn hắn liếʍ mυ"ŧ, hiện tại liền đổi thành tử ©υиɠ, con riêng như không có hắn liền sống không nổi, thân thể trắng tinh xinh đẹp bị hắn làm cho dâʍ ɭσạи. Lại chỉ muố hắn không phản ứng người khác, cho dù ở đại học gặp người so với hắn tuổi trẻ nam tính hơn hay ôn nhu săn sóc hơn, cũng chưa từng liếc mắt, chỉ quấn lấy hắn, toàn tâm toàn ý cùng hắn ở bên nhau.
Kế phụ không biết mình có tài đức gì, hắn trước sau cho rằng thủ đoạn hắn xấu xa, cho dù sau này sủng người sủng lên trời cũng không thể che dấu sự thật này, nhưng sự thật lại là hắn có được người này, còn như hắn nằm mơ xây dựng gia đình hoàn chỉnh. Mấy năm nay hắn vô số lần cảm tạ duyên phận thậm chí cảm tạ trời xanh, làm hắn lúc ấy bước ra đầu tiên, nhúng chàm người này, cuối cùng được tâm y.
“Đừng kêu! Ba ba rất nhanh bắn chết em.”
Kế phụ cũng sướиɠ đến không được, tao nhi tử thân thể quá mềm, hậu sản so trước kia hơi chút béo một chút, thịt mềm càng nhiều, ôm sát trong ngực quả thực thoải mái muốn chết, bên trong hoa huyệt càng không cần phải nói, ngập nước dào dạt, còn tự có công năng mát xa, gắt gao quấn lấy thịt căn hắn, tử ©υиɠ bị rót như thực tủy biết vị, nhắm chặt bồng môn càng dễ dàng gõ mở, dĩ vãng đều phải làm hơn phân nửa mới miễn cưỡng cắm vào vách tường, lúc này đã sớm mở ra miệng nhỏ, ngượng ngùng ngậm lấy qυყ đầυ nhẹ nhàng hướng trong khẽ động, kế phụ thừa cơ ôm sát người hung hăng áp, dưới háng mãnh làm, tiểu đầu vói vào liền xuất tinh!
“A…… Thật nhiều…… A……”
Cách biệt mười tháng vách tường liếʍ mυ"ŧ nùng tinh phun ra, nếu không đủ bên trong co rút lại ép ra càng nhiều. Kế phụ bị hút sướиɠ đến trước mắt bạch quang hiện lên, trong đầu nháy mắt trống rỗng.
“A…… A…… Thật thoải mái…… A…… Bắn đầy……”
Con riêng ở bên tai kiều diễm tinh tế thở dốc, vô lực ghé vào đầu vai hắn, hơi thở nóng hừng hực lọt vào sau tai, làm hắn tâm ngứa khó nhịn, lại đỉnh vài cái, rõ ràng bắn xong rồi còn không bỏ ra, đè ép thịt mông không cho di động, quấy chất lỏng bên trong kéo dài kɧoáı ©ảʍ.
“Ba ba đem tử ©υиɠ em bắn đầy, thoải mái không?”
Hắn nghiêng đầu dùng chóp mũi thân mật cọ gương mặt Tiểu Dũng ướt mồ hôi, nhìn cậu thỏa mãn híp mắt ngô ngô hai tiếng, thân thể ăn vạ trong lòng ngực hắn không nhúc nhích.
Kế phụ bị mờ ám này làm cho trong lòng một mảnh phiếm ngọt, duỗi tay vuốt lưng cậu ướt mồ hôi, như vuốt làm cậu chậm rãi hồi phục, trộm nhìn trước mắt, phát hiện không sai biệt lắm phải uy sữa lần nữa, xoa Tiểu Dũng xụi lơ, ôn nhu nói:
“Phải cho tiểu bảo bảo uống sữa, con nghỉ ngơi một chút, ba đi.”
“Ngô…… Không cần…… Lại cắm một chút……”
Tiểu Dũng yêu chết ôm ấp ấm áp này, ôm chặt không chịu buông tay, tuy nói ban ngày kế phụ mướn cho cậu một nguyệt tẩu* chuyên nghiệp, chuyên môn giúp minh tinh hay nhà giàu làm những việc này, tuy trả lương cao, nhưng làm việc đặc biệt tốt.
Có nguyệt tẩu hỗ trợ làm cậu ban ngày có thể dành ra thời gian hảo hảo khôi phục thân thể, nhưng buổi tối Tiểu Dũng vẫn kiên trì muốn chính mình đến mang, tự nhiên giảm bớt thời gian cùng kế phụ ở chung, khó có được hôm nay trộm không có thể làm chuyện vui sướиɠ, đương nhiên không nghĩ nhanh như vậy kết thúc, vì thế giống vô số lần trước mềm mại quấn chặt kế phụ làm nũng.
“Ngoan, chờ ba uy xong bảo bảo liền trở về uy no em. Lần này bắn vào phía sau được không?”
Kế phụ xoa mặt cậu, yêu thương ấn ở phía trên hôn mấy cái.
“Ngô…… Không cần mặt sau…… Muốn uy hoa huyệt……”
“Đều được, nhưng ba đi trước uy no bảo bảo. Tới, xuống dưới nằm hảo.”
Kế phụ sờ soạng thân thể cậu vài cái, Tiểu Dũng vẫn như cũ không chịu buông tay, hoa huyệt còn cố ý mấp máy trêu chọc thịt căn, kế phụ bất đắc dĩ cười cười, xoa bóp mặt cậu, dùng chút sức lực đem người ném người trên giường, mới xoa mông tuyết chậm rãi rút ra thịt căn.
“Ngô…… Ba ba……”
Tiểu Dũng hướng về phía trước thò tay ôm, kế phụ không khỏi cúi người lại hôn một trận, thẳng đến nghe thấy phòng trẻ con truyền đến tiếng khóc, mới quát quát Tiểu Dũng khuôn mặt, tròng quần lên chạy nhanh đi.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Kế Phụ Cùng Tiểu Khiết Phích
- Chương 7-1: Hậu sản mật ngọt giao hoan