Chương 9.1: Đi mua sắm

“Anh mua cho em món gì ngon ngon nha, em muốn ăn đùi gà mà anh hay mua cho em ấy! Hai cái nha!”

“Mua cái đó thì có gì khó? Anh mua cho em bốn cái, ăn hai cái, mang về hai cái!”

“Cảm ơn anh nha! Bốn người vừa nãy tới làm gì? Bọn họ tới làm phiền anh sao?”

Hạ Lệ giả bộ cái gì cũng không biết, cố ý dò hỏi Bách Chi Đình.

“Không có gì, mọi thứ đều nằm trong dự kiến của anh. Em không cần quan tâm tới những chuyện này, ngoan ngoãn xem văn kiện đi nha.”

“Em sao có thể không quan tâm? Lúc em mua đồ về có đυ.ng mặt bọn họ, hai người phụ nữ trong số họ mắng em là thứ kỹ nam bán mông!”

“Đừng để ý đến lời bọn họ nói, miệng bọn họ đều bẩn thỉu như nhau.”

“Có phải bọn họ cho rằng giữa anh và em có gì mờ ám?”

“Bọn họ cũng quá hẹp hòi rồi, thấy anh không kết hôn cũng không có bạn gái, lại thân thiết với em, liền đưa ra mấy phỏng đoán lung tung. Hiện tại anh không nhìn thấy gì, không phải mọi sinh hoạt đều dựa vào em sao? Em không đỡ thì anh cũng không thể tự đoán mò phương hướng được, cái này mà kêu thân mật sao? Anh thấy mọi thứ rất bình thường. Chỉ những người có đầu óc đen tối đó nhìn cái gì cũng đều dơ.”

“Vì sao anh không tìm bạn gái? Có phải anh cũng… A? Đúng không?”

Ánh mắt Hạ Lệ chợt lóe lên, kịp thời nói lái đi thành mấy lời khách sáo.

“Em là đang lo xa rồi.Đã thế còn lo quá xa.”

Bách Chi Đình bị cậu chọc cười.

“Anh du học về nước cũng đã 24 tuổi, đúng lúc đó ông nội lại lâm bệnh nặng, anh tiếp quản công ty, vượt bao khó khăn để vực dậy công ty, làm nên tên tuổi, bồi dưỡng đoàn đội, dẫn dắt công ty kinh doanh, phát triển không ngừng. Những việc đó vừa làm liền mất mấy năm. Thời gian phải tăng ca ở công ty còn nhiều hơn ở nhà, anh lấy đâu ra thời gian để yêu đương?”

“Vài năm gần đây mọi thứ cũng dần vận hành theo quỹ đạo, anh cũng rảnh hơn, đoàn đội có kinh nghiệm cùng năng lực phụ trách, những vị trí quan trọng trong công ty đều là người do chính tay mình bồi dưỡng, mỗi mảng đều do người có chuyên môn phụ trách. Anh cũng không cần mỗi ngày đều phải tăng ca.”

Hạ Lệ gật gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ.

“ Chỉ là bây giờ anh vẫn có chút phiền muộn, nếu anh kết hôn sớm hẳn, bây giờ không con cái thì cũng có vợ, sẽ là người thân ký tên vào đơn phẫu thuật của anh, cũng coi như có người có thể tín nhiệm để giao lại công ty và tài sản.”

Bách Chi Đình có chút hối hận, nếu anh chịu kết hôn sớm, con cái bây giờ có khi cũng đã đến tuổi tiểu học rồi.

Ngay cả khi phẫu thuật xảy ra chuyện ngoài ý muốn, còn có vợ con kế thừa sản nghiệp của mình, đây cũng là việc hợp tình hợp pháp, Anh cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh như bây giờ, bị chính những người thân bày mưu tính kế nhòm ngó tài sản của mình. Cũng sẽ không phải nghe những lời sỉ nhục, hay bị nguyền rủa tuyệt tử tuyệt tôn.

“Nói cũng đúng, nếu anh có bạn đời, khi đó sẽ có người ký tên lên đơn phẫu thuật, cũng có người ở ngoài phòng phẫu thuật chờ đèn sáng, một lòng vì anh cầu nguyện, anh cũng không phải một mình đối mặt với mọi thứ như bây giờ, đúng là quá đáng thương.”

Hạ Lệ thừa thắng xông lên, lời nói như muốn xát muối vào vết thương.

Bách Chi Đình rất muốn dùng ánh mắt sắc lẹm trừng chết cậu, đáng tiếc bây giờ anh không thể nhìn được.

“Em cũng thật là,lại đi phá hỏng bầu không khí, mới vừa khen em ngoan ngoãn, bây giờ lại muốn chữa rách vết thương của anh sao? Không sợ phiền phức hả?”

“Anh cũng đừng chê em phiền phức, em nói này, hiện tại hôn nhân bình đẳng, tuy rằng không nhiều cặp đôi nam nam kết hôn, nhưng hôn nhân đồng giới cũng được pháp luật bảo vệ. Bây giờ anh vẫn có thể kết hôn mà, bạn đời là nam hay nữ cũng đều được chấp nhận.”

“Anh muốn tìm một người vợ tạm bợ chỉ vì muốn có người ký tên lên đơn phẫu thuât, làm người thừa kế tài sản hay sao? Cũng không phải tình cảm chân thành gì cho cam, nói không chừng còn là vì tiền mà tìm tới, cưới về xong còn sợ anh không chết. Anh là muốn tìm vợ chứ không phải kiếm sát thủ.”

“Vậy tìm một người mà anh hiểu rõ là được mà!”

“Kiếm đâu ra người như vậy ?”

“Em cũng có thể mà!”

Hạ Lệ kích động vạn phần, vỗ ngực mình, bộ dáng chỉ cần Bách Chi Đình đồng ý cậu có thể ngay lập tức cùng anh đến cục dân chính lĩnh chứng.

“Em có thể cái gì? Mau xem văn kiện của em đi.”

Bách Chi Đình dở khóc dở cười, đẩy Hạ Lệ một cái, mang ý tứ bảo cậu đừng làm loạn nữa, mau làm việc chính đi.

Hạ Lệ nhướn mày, đơn phẫu thuật của Bách Chi Đình sao, cậu sẽ ký hết! Về phần quan hệ cùng với người phẫu thuật, không phải người thân, mà là bạn đời!

Hừ!

Thư ký Tề buổi tối đến, đem theo văn kiện cần giải quyết trong ngày, cùng mấy cái đơn xin ý kiến, cái nào ký tên, cái nào đóng dấu, nhóm lãnh đạo cũng đã thảo luận qua, đưa ra mấy kết luận, chỉ cần để Bách Chi Đình xem qua rồi quyết định sau đó tiếp tục triển khai là được.