“Cháu từ nhỏ đã quật cường, ta cũng không khuyên được cháu. Cha mẹ cháu mất sớm, chúng ta là những người nhìn cháu lớn lên thành tài, ngày cháu xảy ra tai nạn giao thông cả nhà đều rất lo lắng, dù tỉ lệ thành công là rất nhỏ cháu cũng không từ bỏ. Lo lắng cho cháu cũng vô dụng, tính cháu quả quyết, nếu cháu đã hạ quyết tâm, chúng ta sẽ ủng hộ cháu, mọi người cũng hy vọng cháu sớm hồi phục, khỏe mạnh trở lại.”
“Nhưng mà…”
Trước đó đều là mấy lời giả dối, sau đây mới là trọng điểm.
“Cháu cũng nên chuẩn bị sẵn sàng cho 50% thất bại.”
“Tất nhiên chúng ta hy vọng mọi thứ đều thuận lợi, nhưng vẫn nên chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, tránh khi sự cố xảy ra lại hoảng loạn mất phương hướng.”
Bách Chi Đình cúi đầu , nhấp chén trà che dấu đi khóe miệng đang cười trào phúng.
“Cháu đừng không nghe lọt tai, lời của chúng ta đều là lời thật lòng. Hơn nữa nhà chúng ta cũng không phải gia đình bình thường. Đến ngay cả nhà nghèo còn phải chuẩn bị kĩ càng trước khi ra quyết định mạo hiểm. Về phần tài sản sẽ chia ra sao, công ty để ai quản lý, mọi chuyện sau này giải quyết ra sao, ta nghĩ cháu nên an bài rõ ràng..”
“Hiện tại có ba trường hợp có thể xảy ra. Một là mọi chuyện thuận lợi, phẫu thuật thành công, cháu cũng bình an, chúng ta sẽ chuẩn bị tiệc chúc mừng cháu có thể khôi phục thị giác. Tình huống thứ hai không tốt lắm, đó là phẫu thuật không có ý nghĩa gì, cháu vẫn sẽ tiếp tục tình trạng mất thị giác, khi đó cần thảo luận một chút vấn đề ai sẽ là tổng tài tiếp theo của công ty. Tình huống thứ ba, cũng là trường hợp xấu nhất, cháu trở thành người thực vật, vạn nhất cháu không thể xuống khỏi giường phẫu thuật, gia nghiệp của Bách gia cũng không thể chôn theo cháu được.”
“Đặc biệt là cháu hiện tại không cha không mẹ, không vợ không con, đối với tài sản, cổ phần của mình, cháu muốn an bài như thế nào? Trước hết vẫn nên lập di chúc chi tiết một chút, chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống.”
“Đúng, đúng, đúng, chính là ý này. Chúng ta không phải ngóng trông cháu chết sớm, chúng ta đều vì Bách gia mà suy tính.”
Bốn vị trưởng bối mồm năm miệng mười, đem mọi chuyện nói tới đúng lý hợp tình.
“Vậy mọi người có kiến nghị gì không?”
Bách Chi Đình dò hỏi, dụ bọn họ tiếp tục nói ra suy nghĩ trong lòng.
“Chi Đình à, cháu xem, ông nội cháu trước khi mất đem công ty giao lại cho cháu, đem cổ phần chuyển nhượng hết dưới tên cháu, chúng ta cũng không ý kiến gì. Bỏ qua cả trình tự kế thừa, chúng ta là con đều không được tính đến. Cháu sẽ chết, không không không, lời này là ta nói sai, nếu không may phẫu thuật không thành công, cháu vẫn phải tìm một người thừa kế công ty và tài sản. Nhưng cháu ngoài ba mươi vẫn chưa kết hôn, cũng không có con cái, chuyện này đành để mấy đứa trẻ trong nhà chúng ta gánh vác thay. Hiếu tử đỡ quan là tục lệ không thể bỏ, cháu xem chúng ta tính như vậy, cháu chọn từ trong mấy đứa cháu trong nhà ta và cô ba một đứa làm con thừa tự*, xem như con của cháu. Nếu thật sự chuyện không may xảy ra, cũng không thể để bài vị của con lạnh lẽo ngày lễ tết mà, thiếu người thờ phụng hương khói được.”
*Người con mà theo tục lệ cũ được hưởng tài sản của cha ông để lại và lo việc thờ cúng dòng họ, tổ tiên gọi là người con thừa tự.
“Bọn nhỏ cũng đều thích cháu, cháu chứng kiến bọn chúng lớn lên, chúng đều là những đứa trẻ ngoan. Nhà chú hai cháu cũng chẳng có mấy đứa nhỏ, đều là cháu trai, cháu chọn một đứa làm con nuôi đi.”
Ý tứ của bọn họ chính là để Bách Chi Đình tìm một đứa con nuôi, sau khi chết đi thì tài sản đều thuộc về đứa con đó.
Bách Chi Đình cảm thấy thật là đáng tiếc khi hiện giờ mình mù, không thể nhìn rõ bộ dạng tha thiết tham lam của bọn họ.
Căn phòng rơi vào yên tĩnh, tất cả đều đang đợi Bách Chi Đình quyết định.
Bách Chi Đình buông chén trà.
“Chuyện này cháu cũng đã từng tự hỏi qua. Dù sao mọi chuyện suôn sẻ thì vẫn phải đi con đường này, nhưng cháu đã nghĩ ra một biện pháp tốt hơn.”
“Biện pháp gì?”
“Cháu cũng đã lập di chúc, toàn bộ tài sản mà cháu đang nắm giữ trong tay sẽ được lập thành một cái quỹ, để cho con cháu của nhà họ Bách trong vòng năm đời đều sẽ được hỗ trợ học tập. Đến lúc đó cứ đem linh vị của cháu vào từ đường, ở đó dù gì cũng được hưởng hương khói, tết thanh minh, hàn thực hay lễ tế tổ cũng sẽ không bỏ qua cháu. Về phần cổ phần công ty cùng người nắm quyền nối nghiệp, cháu tính toán sẽ tuyển một người đáng tin cậy, trao quyền sử dụng cổ phần đồng thời giám sát việc hoạt động của quỹ.”