- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Kẻ Nào Dám Cướp Người Đàn Ông Của Tôi
- Chương 7.1: Đám người phiền phức tới
Kẻ Nào Dám Cướp Người Đàn Ông Của Tôi
Chương 7.1: Đám người phiền phức tới
“Viết thư? Sao khi đó anh không nhận được bức thư nào?” Bách Chi Đình muốn ngẩng đầu lên, lại bị Hạ Lệ đè lại, để anh gối lên chân mình, toàn thân thả lỏng.
“Em viết nửa năm, về sau lại nghe tin tất cả đều bị trả về. Em còn tưởng rằng anh không muốn trả lời em.”
“Anh quên mất, anh đến ở được nửa năm thì căn phòng cho thuê xảy ra hỏa hoạn, anh thay đổi chỗ ở. Là anh sai, không đem chuyện này ở trong thư nói cho em.”
“Dọa em nhiều năm như vậy, lần này gặp được anh lúc đầu em còn cân nhắc, không biết liệu anh có thể đáp lại em hay không.”
“Sự việc xảy ra đột ngột, lúc đó chỉ kịp khoác tấm thảm thấm nước chạy ra ngoài. Rất nhiều đồ vật bị cháy rụi, anh vội vàng tìm chỗ ở mới, đoạn thời gian đó quả thật rất bận rộn. Chung quy lại vẫn là anh sai.”
Bách Chi Đình vỗ vỗ lưng Hạ Lệ an ủi.
“Chuyện này bỏ qua đi, cũng không phải lỗi của anh. Khi đó anh bận rộn việc học, quên mất cũng không có gì lạ , hiện tại có thể tiếp tục ở bên nhau là tốt rồi.”
Bách Chi Đình phì cười, Hạ Lệ quả thật rất hiểu lòng người.
“Năm thứ hai sau khi anh đi, viện trưởng liền bị bệnh, bệnh đứt quãng một thời gian dài, tốn rất nhiều tiền, nhưng ông ấy lại không chịu tiếp nhận điều trị, khăng khăng muốn để lại số tiền đó cho chúng em . Khi đó em liền nghĩ, em không phải vẫn luôn là đứa trẻ không cha không mẹ sao? Anh nói xem nếu em là con cái nhà có tiền, quay về nhận tổ quy tông, dựa vào việc khi đó còn nhỏ đã bị mang đi, có phải em sẽ có thể đưa ra một số yêu cầu? Như việc lấy tiền để viện trưởng chữa bệnh?”
“Em nghĩ ra cái cốt truyện cũng máu chó thật đó.”
Bách Chí Đình không nương tay chọc thủng ảo tưởng của Hạ Lệ. Khóe miệng của Hạ Lệ mang theo ý cười nhàn nhạt.
“Lúc học đại học em đã bắt đầu làm thêm kiếm tiền, em chỉ đi du lịch duy nhất một lần, khi đó đi cùng bạn cùng phòng kí túc xá về thăm quê. Nơi đó có rất nhiều cảnh đẹp đặc biệt.”
Hạ Lệ ấn ấn đỉnh đầu anh, nặng nhẹ phối hợp đều tay, lại thêm công phu xoa bóp, Bách Chi Đình cả người thả lỏng, khiến cho cảm giác đau đầu vơi đi không ít.
“Mở cửa sổ ra là có thể nhìn thấy ruộng nước, ruộng bậc thang trên sườn núi, từng tầng ruộng nối tiếp nhau, sau cơn mưa, ruộng nước ngập trong sắc xanh của lúa, mỗi phiến lá như nhuộm một tầng ánh sáng. Trời cao xanh thẳm, núi non xanh biếc, trong màu xanh của sắc trời thỉnh thoảng có đám mây trắng lở lửng trôi qua, trên ruộng có người nông dân, trong không khí tràn ngập mùi thơm của lúa, núi non trùng điệp, phóng tầm mắt ra xa cũng chẳng thể nhìn thấy hết, nhấp nhô liên miên…”
Âm thanh của Hạ Lệ hơi thấp, ngữ điệu cũng rất thong thả, miêu tả ra một khung cảnh sóng động, tươi mát lại giải tỏa áp lực, làm người ta đặc biệt thả lỏng.
Đôi mắt của Bách Chi Đình mấy tháng gần đây mới không thể nhìn thấy gì, thật ra anh cũng đã xem qua rất nhiều danh lam thắng cảnh, gặp qua không ít cảnh đẹp.
Theo lời của Hạ Lệ để hình dung, trong đầu anh như có một bức tranh mỹ lệ đang cuộn tròn chầm chậm được mở ra, tựa hồ có thể nhìn thấy lúa trổ bông, bông lúa chắc mẩy, đàn cá quẫy nước, trâu kêu ngò nghè, sắc xanh tràn ngập trong từng ánh mắt, cảnh đẹp mênh mông vô bờ!
Vui vẻ thoải mái, cả người đều thả lỏng …
Hô hấp của Bách Chi Đình đều đều. Hạ Lệ yên lặng mà mỉm cười, động tác mát xa trên tay vẫn không ngừng, ôn nhu nhìn ngắm anh.
Nếu không phải lo lắng Bách Chi Đình ngủ nhiều buổi tối sẽ không ngon giấc, Hạ Lệ sẽ không đánh thức mà để anh ngủ như vậy.
Đùi tê rần, ngón tay cũng nhức mỏi, Hạ Lệ đều không để bụng, cậu muốn để Bách Chi Đình thoải mái hơn một chút. Bách Chi Đình ngủ liền một mạch hơn hai tiếng, lúc tỉnh dậy thần thanh khí sảng, hiếm khi không thấy đau đầu.
Sau khi bị tai nạn xe cộ, chứng đau đầu thường xuyên xuất hiện, anh cũng hy vọng sau khi phẫu thuật có thể cải thiện tình trạng này.
Không thể không khen Hạ Lệ một câu, có lẽ là do có khoảng thời gian trước nên hai người ở chung rất ăn ý, Bách Chi Đình cùng hắn cơ hồ không có gì ngăn cách, cũng không cần phải dặn trước, Hạ Lệ đều sẽ vì anh mà chuẩn bị thật tốt.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Sủng
- Kẻ Nào Dám Cướp Người Đàn Ông Của Tôi
- Chương 7.1: Đám người phiền phức tới