Ngón tay mảnh mai của Hứa Nhược Phi chậm rãi gõ một dòng chữ trên bàn phím.
“Đã nhận được tiền”
Con chuột chọn vào chữ gửi đi, ấn xuống.
Hứa Nhược Mộng nhận được thư của Hứa Nhược Phi thì mừng rỡ như điên.
Sự phiền muộn khi vừa bị Lệ Đình Nam đối xử lạnh nhạt giảm đi vài phần.
Anna là người điều chế nước hoa số một thế giới, hiện giờ chỉ có cô ta có thể trợ giúp mình giải quyết vấn đề.
Chỉ cần Anna điều chế ra được nước hoa, chắc chắn Lê Đình Nam sẽ không bới móc cô ta như hiện giờ nữa!
Với suy nghĩ đó, Hứa Nhược Mộng vui mừng vô cùng, thậm chí không để ý đến địa chỉ Hứa Nhược Phi để lại là tòa nhà tập đoàn Lệ thị!
“Mẹ, mẹ thật sự muốn giúp người đàn bà xấu xa kia điều chế nước hoa sao?” Hứa Nhược Hy nhìn thấy con số lớn trên màn hình điện thoại của mẹ, bĩu môi không hiểu: “Mẹ giúp người đàn bà xấu xa kia điều chế nước hoa để làm gì, cô ta xứng sao?”
Người khác xin mẹ điều chế nước hoa, không chỉ phải dùng nhiều tiền, còn cần phải đến nhà thăm hỏi.
Người đàn bà xấu xa kia chỉ gửi mấy tin nhắn bảo mẹ điều chế nước hoa, như vậy quả lời cho cô ta rồi!
Hứa Nhược Hy nắm chặt nắm đấm nhỏ của mình, hừ lạnh một tiếng.
Hứa Nhược Phi khẽ cười, lấy lại điện thoại di động, gấp máy tính lại, bàn tay trắng nõn dịu dàng xoa tóc Hứa Nhược Hy, khóe miệng ẩn chứa một nụ cười thâm ý: “Có tiền sao lại không kiểm? Huống chi mẹ cũng sẽ không giúp cô ta điều chế nước hoa mà cô ta thực sự muốn”
Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy liếc nhìn nhau, nghiêng đầu.
Mẹ có ý gì đây?
Hứa Nhược Phi không giải thích với hai hạt đậu nhỏ này nữa, thu dọn xong đồ dùng trên bàn, cô kéo tay hai cậu bé: “Được rồi, mẹ đã làm xong việc! Bây giờ chúng ta nên đi tắm rồi chuẩn bị đi ngủ!”.
Hứa Nhược Phi tắm rửa cho Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy xong, sau đó cô dỗ hai bảo bối đi ngủ rồi mở đèn bàn, ôm máy tính bắt đầu tìm hiểu kỹ về phạm trù kinh doanh của tập đoàn Lệ thị trong mấy năm gần đây.
Nếu Lệ Đình Nam đã đồng ý yêu cầu ứng tuyển trợ lý của cô, đương nhiên cô sẽ làm tốt công việc của mình.
Lúc nộp đơn, cô có nhắc tới vợ chồng Hi Nhĩ, là muốn sản xuất ra loại nước hoa đủ để cho vợ
chồng Hi Nhĩ tán thưởng mình.
Nếu không, muốn thúc đẩy sự hợp tác của vợ chồng Hi Nhĩ và Lê Đình Nam vô cùng khó.
Hứa Nhược Phi ấn lên mi tâm mệt mỏi của mình, cô đau đầu suy nghĩ phải điều chế như thế nào, không bao lâu đã ngủ thϊếp đi mất.
Hôm sau, Hứa Nhược Phi đeo một chiếc kính râm, vừa bước vào tòa nhà tập đoàn Lệ thị, đi tới trước đại sảnh, ngón tay gõ một cái lên mặt bàn, quyến rũ nói với nhân viên trước đại sảnh: “Có chuyển phát nhanh của tôi không?”
Nhân viên trước đại sảnh ngẩng đầu lên.
Đây chẳng phải là cô gái hôm qua làm ầm ĩ với cô đòi gặp tổng giám đốc Lê sao!
Tại sao hôm nay lại tới nữa, còn hỏi có chuyển phát nhanh của cô ấy không.
Ai mà biết cô ấy tên là gì chứ?
Cũng không phải là nhân viên của tập đoàn Lê thi, ai sẽ gửi chuyển phát nhanh của cô ấy đến đây? Không phải là hôm qua được tổng giám đốc Lệ dẫn đi, tự đắc đến mức đầu óc bị trúng gió chứ.
Trong ánh mắt của nhân viên trước đại sảnh nhìn Hứa Nhược Phi có phần khinh thường.
“Thưa cô, công ty chúng tôi chỉ nhận chuyển phát nhanh cho nhân viên công ty thôi ạ.
Cô lại không phải là nhân viên của công ty chúng tôi, ai sẽ gửi chuyển phát nhanh đến công ty chứ?”
Hứa Nhược Phi nghe xong, đôi môi đỏ mọng của cô cong lên, những ngón tay thon dài của cô tháo kính râm xuống để lộ ra khuôn mặt làm cho nhân viên lễ tân hít thở không thông.
Môi đỏ mọng của cô khẽ chạm vào nhau lên xuống, cánh tay cô đặt ở quầy lễ tân: “Ngày hôm qua tổng giám đốc Lệ đã nhận tôi làm trợ lý của anh ấy.
Nếu cô không tin tôi, có thể gọi điện thoại cho anh ấy, hoặc có thể gọi cho trợ lý của anh ấy.”
Nhân viên lễ tân ngây người nhìn Hứa Nhược Phi.
Người phụ nữ trước mặt cô ta duyên dáng và quyến rũ, chiếc áo sơ mi trắng phong cách công sở càng làm nổi bật thân hình yêu kiều của cô.
Thế mà lại có một đôi mắt trong veo và sáng đến như vậy, chỉ cần nhìn một cái là đã thấy tận cùng.
“Cô làm sao thế, sao lại nhìn đơ ra vậy?” Hứa Nhược Phi nhìn thấy bộ dạng ngơ ngác của nhân viên lễ tân, đôi môi đỏ mọng cong lên thành vòng cung quyến rũ: “Tôi biết tôi đẹp, nhưng mà cô cứ ngẩn người ra đó, người gặp rắc rối là tôi đó.
Cô mau đi xác nhận với trợ lý của tổng giám đốc Lệ đi, xem xem có phải có trợ lý mới đến nhận việc vào ngày hôm nay hay không.”
Nhân viên lễ tân định thần lại, cô ta nhìn Hứa Nhược Phi đầy nghi ngờ.
Hứa Nhược Phi thì thoải mái đứng tại đó, như thể là cô không để ý đến ánh nhìn của người khác về phía mình vậy.
Cô lớn lên xinh đẹp thì trách cô được sao?
Nhân viên lễ tân thực hiện một cuộc gọi, và cuộc gọi nhanh chóng được kết nối.
“Trợ lý Lý, có một người phụ nữ ở quầy lễ tân tự xưng là trợ lý mới của tổng giám đốc Lệ, có
cho cô ấy vào không anh?”
“Cho cô ấy lên đi.
Từ nay cô ấy sẽ là trợ lý của tổng giám đốc Lệ, làm công việc giống như tôi”
Nhân viên lễ tân sửng sốt, người phụ nữ trước mặt cô ta tưởng chừng như chỉ có cái vẻ bề ngoài này ấy thế mà lại là trợ lý của tổng giám đốc Lệ cơ đấy.
Cô ta ngượng ngùng cúp điện thoại, ho khan một tiếng: “Trợ lý Lý nói cô đi lên đi”
Hứa Nhược Phi mỉm cười nhìn cô ta, cô nhìn chằm chằm đến nỗi cô ta hoảng sợ.
“Cô còn chuyện gì nữa không?” Giọng điệu của nhân viên lễ tân không tốt lắm.
Hứa Nhược Phi dùng ngón tay gõ nhẹ vào bên mép bàn: “Có chuyển phát nhanh của tôi không? Người nhận hàng là Anna, cô kiểm tra một chút đi” Vài phút sau, Hứa Nhược Phi giống như người thắng cuộc, cô ngẩng cao cái cổ giống như cổ thiên nga lên, cầm lấy hàng chuyển phát nhanh mà Hứa Nhược Mộng gửi đến cho cô, rồi đi về phía thang máy.
Văn phòng tổng giám đốc Lê Đình Nam nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà tập đoàn Lệ Thị.
Ngay khi Hứa Nhược Phi bước ra khỏi thang máy, cô đã nhìn thấy Lý An đứng đợi mình ở cách đó không xa.
Lý An liếc nhìn chuyển phát nhanh trong tay Hứa Nhược Phi: “Đến văn phòng của tôi đi, cô cần tìm hiểu lịch trình làm việc của tổng giám đốc Lệ” Anh ta nhìn lên, nhìn xuống đánh giá Hứa Nhược Phi.
Hôm qua Hứa Nhược Phi rời văn phòng của tổng giám đốc Lệ, cậu ta đã nghĩ rằng tổng giám đốc Lê sẽ không chọn người phụ nữ này làm trợ lý, nhưng sau đó tổng giám đốc Lệ đã nhẹ nhàng mà nói với cậu ta rằng người phụ nữ họ An này được nhận vào làm.
Được nhận vào làm sao? Lý An đã làm việc với Lệ Đình Nam trong nhiều năm và đây là lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy một người có thể giành được sự xem trọng của tổng giám đốc Lệ mà chỉ dựa vào nhan sắc.
Lý An đưa cho Hứa Nhược Phi một tập ghi chép dày: “Cô Anna, đây là lịch trình làm việc của tổng giám đốc Lệ trong nửa năm.
Từ giờ trở đi, cô sẽ chịu trách nhiệm về mọi công việc và lịch trình cá nhân của tổng giám đốc Lệ, nói chuyện với ai, tiếp đãi ai, tham dự tiệc tối nào, và nhận lời mời tham dự của ai, vân vân…”
Lịch trình cá nhân cũng do cô phụ trách sao? Hứa Nhược Phi bất giác nhíu mày.
“Trợ lý Lý, tôi muốn hỏi cậu, sắp xếp lịch trình riêng, lịch trình riêng tư cụ thể tới mức nào?”
“Riêng tư cho tới bất kỳ mức độ nào mà cô có thể nghĩ ra”
“Lẽ nào bao gồm cả việc lên giường hả?”
Khóe môi Lý An hơi giật giật, cậu ta giương mắt nhìn kỹ lại cô trợ lý mới đến của tổng giám đốc Lệ đang đứng trước mặt cậu ta lúc này: “Anna, cô lớn lên xinh đẹp, nhưng mà đừng nghĩ quả tốt đẹp”
Không biết có bao nhiêu phụ nữ muốn trèo lên giường của tổng giám đốc Lệ.