Mạc Vị Ương nhìn chằm chằm hai phím đàn piano, gật đầu thật mạnh: "Vâng, em nhất định sẽ cố gắng hết sức."
Vì cậu không cần phải lo lắng về thứ hạng nữa, vậy nên, cậu có thể chọn những bài hát ý nghĩa hơn để thể hiện.
"Haha, thầy biết ngay trò là người có bản lĩnh mà." Giáo sư sử học vui mừng khôn xiết. Sau đó, ông vỗ trán: "À đúng rồi, bài kiểm tra tháng này của trò rất tốt, điểm tuyệt đối."
Mắt Mạc Vị Ương sáng rực lên.
"Tuy nhiên, trò đã nghỉ học năm buổi! Tính mỗi buổi trừ một điểm, thầy chỉ cho trò 95 điểm thôi." Giáo sư sử học muốn xem phản ứng của Mạc Vị Ương, nhưng tiếc là thất bại.
Mạc Vị Ương vẫn vui vẻ, gật đầu dứt khoát: "Vâng ạ. Cảm ơn giáo sư! Nếu không còn việc gì nữa, em xin phép."
"Khoan đã, thầy đã lấy được đơn xin làm học sinh trao đổi từ thầy Lý rồi. Từ giờ trở đi, trò coi như là học sinh do thầy giới thiệu, ngày trao đổi cũng đã được ấn định vào đầu tháng sau." Giáo sư sử học ngừng một chút: "Viện trưởng Rockefeller của chương trình "Con Đường Ngôi Sao" rất đánh giá cao trò, trò có thể cân nhắc việc có nên ở lại đó luôn không."
Mạc Vị Ương gật đầu như đang lĩnh hội lời dạy.
"Dĩ nhiên, dù thế nào đi nữa, trò vẫn là học sinh do thầy giới thiệu, đừng quên điều này!" Giáo sư sử học lập tức nghiêm mặt.
"Một ngày làm thầy, cả đời làm cha, thưa giáo sư. Em sẽ không quên." Mạc Vị Ương thật sự cảm nhận được sự quan tâm của giáo sư sử học dành cho mình. Lời nói biết ơn lúc này là chân thành, không hề giả dối.
Giáo sư sử học sững người, ánh mắt lóe lên, phẩy tay tỏ vẻ mất kiên nhẫn: "Đi nhanh đi nhanh lên! Không đi là bài kiểm tra tháng môn tiếp theo không có điểm đâu."
Như sét đánh ngang tai, Mạc Vị Ương cứng đờ, đột ngột xoay người, lao đi như một cơn gió, biến mất trong nháy mắt. Để lại giáo sư sử học ngơ ngác.
Một lúc sau, giáo sư sử học mới dụi dụi khóe mắt hơi đỏ, giọng nói đầy oán trách: "Thằng nhóc Mạc Vị Ương này lại giấu nghề rồi! Không biết nó còn bản lĩnh gì nữa đây! Mà thôi, tiết mục tiếp theo của thằng nhóc chắc là piano nhỉ. Chương trình "Con Đường Ngôi Sao" sắp bị nó chơi cho tan nát rồi! Không biết cái nhà họ Mạc có mắt như mù kia biết được thì sẽ thế nào. Hửm? Ai đó?"
Nghe thấy tiếng động nhưng không thấy ai vào, giáo sư sử học nhướn mày.
Ở đằng xa, Mạc Như Toàn đang nấp ở góc tường, ôm ngực, mặt mày tái mét, ánh mắt đầy vẻ không dám tin và hoảng loạn.
Cô ta chỉ tình cờ đi ngang qua, lại nghe được lời lẩm bẩm của giáo sư sử học.
Mạc Vị Ương...
Sao có thể?! Chuyện sao lại thành ra thế này!! Mạc Vị Ương lại chính là ca sĩ bí ẩn nổi tiếng khắp thế giới, thậm chí còn che lấp hết tài năng của cô ta?! Tên ngốc đó lại là Linh Hồn Ca Sĩ?!
Không, không thể nào!
Nó đã bị hủy dung rồi, sao có thể giỏi hơn cô ta, đẹp hơn cô ta! Tay nó cũng bị tàn phế, không linh hoạt, sao có thể kéo đàn violin, thổi cây sáo ngọc thần bí kia!
Cô ta không tin, cô ta tuyệt đối không tin Mạc Vị Ương chính là người đó, người đó, Mạc, Mạc... Vị Ương...
Đồng tử Mạc Như Toàn đột nhiên co rút lại, tên giống nhau.
Giống nhau! Hèn gì lần đầu tiên nhìn thấy số 125 cô lại thấy quen mắt và khó chịu, thì ra lại thật sự là tên ngốc đó! Không, cậu ta không phải đồ ngốc, trên mặt cậu ta căn bản không có sẹo. Thì ra cả nhà bọn họ đều bị tên ngốc đó lừa! Cậu ta có dụng ý gì! Cậu ta lại có tâm cơ thâm trầm như vậy, lừa gạt bọn họ bao nhiêu năm!
Cuối cùng còn dùng hôn ước để thành công thoát khỏi nhà họ Mạc, có phải nói là, Tư thượng tướng cũng đã sớm dan díu với cậu ta rồi!
Không, nhất định là cậu ta che giấu vết sẹo trên mặt, lừa gạt tất cả mọi người, lừa gạt Tư Lẫm Thiệu! Nhất định là như vậy!
Tại sao! cậu ta là cái thá gì, tại sao lại có thể có được những thứ này! Đáng lẽ những thứ này đều phải thuộc về cô ta! Đáng lẽ người kết hôn với nhà họ Tư phải là cô ta, quán quân của "Con Đường Ngôi Sao" cũng phải là cô, tất cả là tại Mạc Vị Ương! Chính sự xuất hiện của cậu ta đã khiến cô ta mất đi người yêu (???), lại còn bị loại khỏi "Con Đường Ngôi Sao"!
Có phải nói, việc Robert nhắm vào cô ta cũng là do Mạc Vị Ương giở trò?! Càng nghĩ càng thấy có âm mưu, Mạc Như Toàn hận Mạc Vị Ương đến tận xương tủy. Cảm xúc chán ghét ban đầu dâng lên thành ghen ghét, oán hận.
Tất cả là tại cậu, cậu đã cướp đi những thứ thuộc về cô ta!
Ngực Mạc Như Toàn phập phồng dữ dội, không được, cô ta tuyệt đối không thể để cậu sống yên ổn! Cô ta phải vạch trần bộ mặt xấu xa của cậu, để khuôn mặt gớm ghiếc của cậu phơi bày trước mắt mọi người! Cô ta không có được, cậu cũng đừng hòng có được!
Nghĩ vậy, trên mặt Mạc Như Toàn hiện lên nụ cười quỷ dị.
Mở máy tính cá nhân, cô ta để lại một bình luận đủ gây bão trên trang web của "Con Đường Ngôi Sao".
Vì vậy, khi Mạc Vị Ương vẫn đang ngoan ngoãn làm bài kiểm tra tháng môn toán, thì thân phận của cậu đã bị bại lộ.
Vừa làm xong bài, nộp bài, Mạc Vị Ương rời đi dưới ánh mắt oán trách của giáo sư toán, thì bị gọi lại.
Mạc Vị Ương khó hiểu quay đầu lại, nhìn người bạn cùng lớp không mấy quen thuộc này.
"Cậu, cậu thật sự là Mạc Vị Ương sao?" Cô gái chăm chú nhìn vào mặt Mạc Vị Ương, sau đó so sánh với máy tính cá nhân, ánh mắt đầy vẻ kỳ quái.
Khẽ gật đầu, Mạc Vị Ương nhíu mày: "Có chuyện gì sao?"
Ánh mắt của người bạn học này rất kỳ lạ, khiến cậu có cảm giác như như có gai đâm sau lưng.
"Cậu thật sự là!! " Cô gái hét lên chói tai, run rẩy chỉ vào Mạc Vị Ương: "Cậu, cậu cậu, sao cậu lại là! Trời ơi! Sao cậu lại lừa gạt chúng tôi! Tại sao tại sao!"
Mạc Vị Ương cau mày: “Cậu đang nói gì vậy, tôi không hiểu."
"Cậu còn giả vờ, chính là cậu, số 125 đúng không! Future, cũng chính là chị gái cậu đã chúc mừng cậu trước toàn thế giới rồi! Tự cậu xem đi!"
Mắt Mạc Vị Ương hơi tối lại, nhìn vào máy tính cá nhân của cô gái, trên đó là lời nhắn của Mạc Như Toàn.
【Mạc Như Toàn[Đỏ]: Vị Ương, chúc mừng em. Chị thật sự rất vui vì em có thể đi đến cuối cùng, nhưng chị không thể vào chung kết, chỉ có thể cổ vũ cho em ở đây! Cả nhà đều rất nhớ em, nếu em thi "Con Đường Ngôi Sao" xong rồi, thì về nhà nhé, ở nhà Tư thượng tướng chắc cũng không tiện lắm. Còn nữa, chị yêu em. [ảnh][ảnh].】
Hai bức ảnh cuối cùng, một bức là ảnh gia đình nhà họ Mạc, Mạc Vị Ương với vết sẹo xấu xí trên mặt, vẻ mặt u ám đứng ở góc. Bức còn lại là ảnh chụp màn hình từ vòng loại nhóm của "Con Đường Ngôi Sao", hai người đứng cạnh nhau bị chụp lén, trong đó Mạc Như Toàn đang nhìn Mạc Vị Ương với ánh mắt vừa mong đợi vừa thất vọng.
Nhìn chằm chằm vào đoạn tin nhắn này, nhìn những bình luận hỗn loạn bên dưới, Mạc Vị Ương nheo mắt khó chịu.
Ừm, đây coi như là khıêυ khí©h sao?