Chương 1

Chương 1: Đây là thời cơ tốt kết thân với em gái của tổng giám đốc

“Mạc Mạc, thay tôi chuẩn bị hai ly Espresso.” Giọng của tổng giám đốc truyền từ trong điện thoại tới.

“Dạ, tổng giám đốc. Hai ly đều không sữa không đường ạ?” Thư ký Mạc Mạc nghiêm túc hỏi.

“Ừm... Không, phần của tôi thì không sữa không đường, một phần khác thì cho nhiều sữa một chút... Đường cũng thêm một ít đi, Đường Đường thích ăn ngọt.” Tổng giám đốc mỉm cười trả lời.

“Dạ.” Mạc Mạc hơi ghen tị. Đường Đường là ai? Khi nói về cô gái này, tổng giám đốc có vẻ rất vui. Cô chưa từng nghe nói về người này bao giờ. Có phải là bạn gái của tổng giám đốc hay không?

Nghĩ tới đây, trên gương mặt tinh xảo của Mạc Mạc xuất hiện chút ghen tuông. Cô quay người lại, lắc lư cơ thể đầy quyến rũ đi về phía phòng trà nước, bắt đầu xay hạt cà phê. Tổng giám đốc không bao giờ uống cà phê hòa tan, vì hương vị không ngon bằng Espresso, vì vậy Mạc Mạc đặc biệt học cách pha cà phê. Khi tổng giám đốc uống ly cà phê đầu tiên cô pha cho đã hết lời khen ngợi, Mạc Mạc vì chuyện này mà vui vẻ một lúc lâu, bạn thân Kỳ Kỳ còn tưởng là cô lấy được tiền thưởng rồi.

Mười phút sau, một cô gái trẻ xinh đẹp đi vào văn phòng của tổng giám đốc.

Mạc Mạc lập tức bưng cà phê Espresso đã nấu xong đi vào.

“Tổng giám đốc không đường không sữa, cô Đường Đường nhiều sữa nhiều đường.” Mạc Mạc ngồi xổm xuống đặt hai ly cà phê trước mặt tổng giám đốc và cô Đường Đường, ngẩng đầu mỉm cười với Đường Đường, gương mặt không có một chút tì vết trở nên sáng bừng hơn. Trên gương mặt là nụ cười rực rỡ, nhưng trong mắt không che giấu địch ý.

Đường Đường nhìn thấy vậy thì hơi kinh ngạc, nhưng trong nháy mắt lại nở nụ cười nói với tổng giám đốc: “Anh, thư ký của anh có vẻ không được thân thiện lắm.”

Tổng giám đốc cảm thấy hơi khó hiểu, ngẩng đầu nhìn Mạc Mạc, nhưng không phát hiện ra có gì không ổn: “Đường Đường, đừng quậy nữa. Đã bao lâu rồi em không về nhà gặp cha mẹ? Từ khi đi làm, em không về nhà thăm bọn họ thường xuyên đâu đấy.”

Nghe xong lời này, Đường Đường lập tức ngồi xuống bên cạnh tổng giám đốc, kéo cánh tay anh bắt đầu làm nũng: “Anh, anh cũng biết em bận rộn công việc mà. Hơn nữa lần nào em trở về bọn họ đều thúc giục em tìm người yêu, giống như em không gả đi được ấy.”

“Em đấy, suốt ngày đều khiến người ta không bớt lo. Khi em còn đi học, có rất nhiều chàng trai theo đuổi em. Lúc đó mắt em cao quá rồi, anh không nói em, nhưng bây giờ thì hay rồi, không gả đi được.”

“Anh, không sao đâu, em là phụ nữ thời đại mới tự lập tự mình cố gắng, theo chủ nghĩa không kết hôn. Trái lại là anh đó, khi nào mới tìm cho em một chị dâu đây?”

Hai người tiếp tục trò chuyện, Mạc Mạc nghe ra được Đường Đường không phải là bạn gái của tổng giám đốc như cô nghĩ, thực ra cô ấy là em gái của tổng giám đốc. Mạc Mạc nghĩ tất phải kết thân với em gái của tổng giám đốc, như vậy mới có người ủng hộ sự nghiệp vĩ đại của cô là quyến rũ tống giám đốc rồi.

Tổng giám đốc nói chuyện với Đường Đường xong sau đó có một cuộc họp, nên bảo Mạc Mạc ở lại văn phòng trò chuyện với Đường Đường.

Mạc Mạc cảm thấy đây là một cơ hội tốt để kết thân với em gái của tổng giám đốc, nên vui vẻ nhận lời.

Ngay khi Mạc Mạc bước vào phòng làm việc của chủ tịch, thì thấy Đường Đường nằm trên ghế sô pha xem tạp chí, cơ thể chìm vào trong ghế sô pha mềm mại.

Đường Đường thấy cô đi vào văn phòng, cười hỏi cô: “Cô tên là gì thế?”

“Mạc Mạc.”

“Có phải là cô thích anh trai tôi hay không?”

Mạc Mạc hơi thẹn thùng, gương mặt phiếm hồng: “Sao cô biết?”

“Ha ha ha, tôi đoán được, tôi thấy cô nhìn tôi với ánh mắt rất lạ, bởi vì cô nghĩ tôi là bạn gái của anh trai tôi. Không tệ, rất thẳng thắn, tôi cũng rất thích cô, cô tốt hơn đám phụ nữ dáng vẻ kệch cỡm nhiều lắm.”

Mạc Mạc thấy cô ấy dễ gần như vậy, không thể kìm nén nổi sự tò mò của mình bắt đầu hỏi Đường Đường: “Đường Đường, cô có biết anh trai cô thích loại phụ nữ như thế nào không?” Mạc Mạc vừa nói vừa lấy một cuốn sổ nhỏ bắt đầu ghi chép.

Đường Đường mỉm cười: “Anh trai tôi không thích con gái.”

Mạc Mạc kinh ngạc kêu lên.

“Anh ấy thích phụ nữ. Dáng người của cô rất được, muốn ngực có ngực, muốn eo có eo, nhưng không đủ quyến rũ. Nếu cô mặc sεメy một chút, sẽ thu hút được sự chú ý của anh ấy.” Sau khi nói xong cô ấy còn liếc nhìn bộ đồ công sở Mạc Mạc đang mặc.

“Vậy thì loại trang phục nào sẽ trông sεメy một chút?”

“Thực ra đàn ông đều khá ham rẻ, thích kiểu muốn mà ra vẻ từ chối, nửa kín nửa hở. Như vậy đi, để tôi giúp cô một tay. Ngày kia là chủ nhật, hai chúng ta cùng đi dạo phố, tôi giúp cô tìm mấy bộ đồ công sở sεメy, thế nào?”

Mạc Mạc liên tục gật đầu: “Đường Đường, sao cô tốt với tôi như vậy, cô đúng là người hùng của tôi.”

“Chủ yếu là vì thấy cô tính tình tốt, cũng khá thẳng thắn, không khác gì tôi lắm. Tôi muốn có một người chị dâu như vậy, ha ha ha ha ha.”

Bỗng nhiên tổng giám đốc bước vào, hỏi hai người nói chuyện gì mà vui vẻ như thế.

Hai người nhìn nhau cười, không nói lời nào, lưu số điện thoại của nhau lại.

Lý An cảm thấy hơi lạ, nhưng anh nghĩ làm một tổng giám đốc có nhân tính, thì không thể xâm phạm quyền riêng tư của nhân viên và em gái mình, nếu bọn họ không muốn nói thì anh không ép buộc.