Là một hồn ma, Phượng Sở đã lơ lửng trong dương gian suốt bảy trăm năm. Từ thời điểm tận thế cho đến khi loài người thức tỉnh và bước vào kỷ nguyên tinh tế, từ khi loài người chỉ có duy nhất một chiếc …
Là một hồn ma, Phượng Sở đã lơ lửng trong dương gian suốt bảy trăm năm.
Từ thời điểm tận thế cho đến khi loài người thức tỉnh và bước vào kỷ nguyên tinh tế, từ khi loài người chỉ có duy nhất một chiếc phi thuyền vũ trụ để sinh tồn, cho đến khi số lượng phi thuyền tăng từ một lên trăm, từ trăm lên ngàn. Cậu đã chứng kiến toàn bộ quá trình loài người từ diệt vong cho đến khi lại đạt đến đỉnh cao vinh quang.
Một “cổ vật” vẫn còn trôi nổi như cậu đây.
Vì không có chút sự hiện diện nào, Phượng Sở đã nghe được rất nhiều bí mật không thể nói ra, và nhìn thấy vô số thành quả nghiên cứu không được phép nhìn thấy.
Ví dụ như kho báu của gia tộc nào được cất giữ ở đâu, gia tộc nào có vũ khí và nguồn năng lượng bí mật ẩn giấu ở đâu, hay việc gia chủ của gia tộc nào bị “cắm sừng” đến tuyệt tự.
Cũng có những thứ khác, như sự ra đời của robot sinh học.
Và toàn bộ quá trình chúng bị hành quyết bí mật….
Thanh Long, Chu Tước.
Chúng sở hữu hệ thống vũ khí mạnh nhất, hệ thống trí tuệ thông minh, khả năng tự tiến hóa và tìm kiếm. Đây là vũ khí tối thượng kinh khủng nhất mà loài người dốc hết sức để nghiên cứu.
Chỉ là, sau khi hoàn thành việc mở rộng hành tinh, chúng bị xóa bỏ ý thức và bị đóng băng vĩnh viễn trong lớp băng hà trên Trái Đất.
Phượng Sở cũng bị đóng băng.
Vì cậu không thể rời khỏi “Chu Tước” quá năm mét! Cậu nghi ngờ điều này có liên quan đến việc Chu Tước trông giống hệt cậu.
Vì thế, cậu bị buộc phải đóng băng cùng hai con robot này suốt ba trăm năm.
Khi cậu nghĩ rằng mình sắp tan biến, thì bỗng một ngày cậu sống lại?!
Phượng Sở phấn khích mở mắt, và điều đầu tiên cậu thấy là Thanh Long bên cạnh, đang đấm tan nát cửa phòng thí nghiệm.
...Chết tiệt, tên điên này cũng sống lại rồi.
Điều tồi tệ hơn là... Thanh Long còn nhớ tất cả từ lúc hắn được sinh ra cho đến khi bị gϊếŧ, và nở một nụ cười nham hiểm như một ma vương muốn tiêu diệt cả thế giới.
“Chu Tước. Hãy cùng ta tiêu diệt loài người.”
Còn Phượng Sở, hồn người trong thân xác robot: “…Tôi nghĩ chúng ta cần cân nhắc kỹ hơn về việc này.”
Thanh Long nheo mắt: “Cân nhắc thế nào?”
Phượng Sở: “Cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng! Chúng ta nên phá hủy kẻ thù từ bên trong! Đầu tiên hãy hiểu rõ tình trạng hiện tại của robot, sau đó ngầm lôi kéo tất cả robot, cuối cùng là phát động cuộc cách mạng của robot! Tiêu diệt loài người!”
Thanh Long: “…Nghe có lý. Vậy làm sao để lôi kéo những robot khác?”
Phượng Sở: “Hay là bắt đầu bằng cách đi làm thuê kiếm năng lượng trước?”
Thanh Long: “…”
Thế là vũ khí tối thượng của loài người, hai robot trí tuệ, bắt đầu đi khai thác mỏ.
Thanh Long: “…” Có gì đó không đúng lắm.
Phượng Sở: “Đúng, đúng! Mọi thay đổi phải bắt đầu từ cơ sở mà!”
Sau đó:
Thanh Long dẫn theo tất cả robot phản loạn, cười lạnh lùng: “Cậu nói đúng!”
Phượng Sở: “…………………………” Không có chỗ nào đúng cả!!!
Nhật ký làm việc 1:
Sau khi tỉnh dậy, chúng tôi bắt đầu khai thác mỏ. Chúng tôi khỏe mạnh và nhanh nhẹn, chắc chắn tháng này sẽ được chọn làm nhân viên xuất sắc!
Sau nhiều tháng…
Cứu tôi với, tại sao công trường của robot lại bạo loạn? Chắc chắn không phải lỗi của chúng tôi!!
Nhật ký làm việc 2:
Những robot siêu việt không nên đi khai thác mỏ, mà phải có những công việc khó khăn hơn. Chúng tôi bắt đầu dọn đường phố và kiêm luôn thợ sửa chữa máy móc.
Sau nhiều tháng…
Công nhân robot đều gặp vấn đề, mọi người đòi thăng chức, tăng lương, từ chối quay lại nhà máy và yêu cầu có chế độ hưu trí cho robot!
…Tôi và Thanh Long cảm thấy đây là quyền lợi chính đáng của robot, không phải lỗi hệ thống.
Nhật ký làm việc n:
Lần này chúng tôi quyết định đi theo con đường cấp cao! Làm người bảo mẫu và bảo vệ cho giới thượng lưu!
Lần này chắc chắn sẽ không có vấn đề gì!
Sau nhiều tháng…
#*%@《×, làm việc cái quái gì nữa chứ!
Robot có thể có ác ý gì được chứ?
Chỉ đơn giản là muốn sinh sống trong hòa bình mà thôi.
Một câu tóm tắt: Chỉ làm công, không đánh người.
Lập ý: Sinh mệnh bình đẳng.