Chương 44: Nguyền rủa được giải 2

Trong trí nhớ của Long Thất thì nàng chưa từng nhờ vả ai làm việc này, hơn nữa, tuyệt đối không có khả năng là Kikiyo, Hắc vu nữ Tsubaki hận Kikyo đến như thế, làm sao có kiên nhẫn nghe nàng thuyết phục ả giải chú cho Kaede, vậy còn có ai biết nàng?

Chẳng lẽ là …

Long Thất hoảng sợ với cái ý tưởng hão huyền đó của mình, vì thế cười ngây ngô một cái, như thế nào có thể là Naraku, Naraku kia làm sao có thể tốt đến mức thay nàng cầu tình? Bất quá …

Naraku dường như rất để bụng về vấn đề này, không chừng thật sự là hắn làm cũng nên……

Hắc vu nữ Tsubaki muốn thăm dò thêm tin tức từ Long Thất, nhưng nha đầu này từ đầu đến cuối đều là vẻ mặt ngu ngốc, căn bản không thể moi móc chút thông tin gì cả, Tsubaki một chút cũng không biết gì về yêu quái hôm qua xâm nhập phòng của nàng, chỉ có thể nhìn thấy một ảo ảnh mơ hồ, lại còn có thể biến thành hình dáng của Kikyo, nhưng , Tsubaki mặc kệ người nọ là ai, chỉ càng ả và hắn có cùng một tư tưởng thì mọi chuyện đều có thể từ từ thương lượng, nàng giúp hắn giải chú cho Kaede, chính là muốn hắn cùng hợp tác diệt Kikyo!

Tsubaki gắn lên người Long Thất thứ gì đó khiến nàng không lạnh mà run , ngọn lửa bao quanh nàng đột nhiên cao lên rất nhiều, thậm chí còn cao hơn cả nàng, Long Thất phòng bị nhìn Tsubaki, sau đó nguyên thần của nàng bị Tsubaki dùng cách nào đó kéo ra, cũng như đem yêu quái trong thân thể Kaede lấy ra, bởi vì…… Long Thất chính mình hiểu được, nguyên thần của nàng và yêu quái trong thân thể của Kaede dường như muốn nhập lại thành một thể!

Thân thể yêu quái này cũng chính là thứ giúp nàng sinh tồn được trong cơ thể của con người, loại sự tình này tuy rằng nàng cũng không muốn thừa nhận, nhưng thật sự là chỉ còn cách kéo cả nàng và con yêu quái ra thì Kaede mới có thể sống lại được, cho nên……phương pháp để Kaede trở lại thân thể này cũng chỉ đơn giản như thế……

Thân thể không ngừng bị lửa hun nóng, mà Tsubaki ở một bên lại không biết đang lầm rầm niệm cái gì, Long Thất chỉ cảm thấy thân thể mình càng ngày càng nóng, ngọn lửa yêu diễm bốc cháy ngày một mạnh hơn rồi bay thẳng về phía bên phải, không khí có chút quỷ dị, Long Thất biết thuật pháp này của Tsubaki, đây là thuật pháp của tà môn.

Trong cơ thể tựa hồ có hai lực lượng đối chọi nhau……

Động tĩnh càng lúc càng lớn khiến Long Thất chịu không nổi, mồ hôi trên trán từng giọt từng giọt rơi xuống, đau đớn thấu xương nhanh chóng lan ra khắp cơ thể, hô hấp mỗi lúc một khó khăn……

“A……” Rốt cục, vẫn nhịn không được kêu lên, cảm giác như thân thể có cái gì đó muốn phá ra, loại du͙© vọиɠ điên cuồng này khiến nàng vô cùng khó chịu, Long Thất quỳ trên mặt đất, tay ôm lấy ngực của mình, đau quá, đau quá, nhưng là…… Cho dù đau đến thấu xương thì nàng cũng kiên cường cắn răng, không muốn để người khác nghe thấy, nhìn thấy bộ dáng thê thảm của mình ……



“Ngươi sẽ ra được nếu nghĩ không muốn lưu luyến thân thể của Kaede, bằng không, đây chính là cơ hội cuối cùng!” Trong lúc nàng còn đang mê mang thì bên tai bỗng dưng vang lên giọng nói của lạnh lùng không chút cảm tình của Tsubaki.

… Không cần lưu luyến thân thể của Kaede nữa…

Long Thất cắn răng nhẫn nại, cố gắng tiêu hoá những gì mà Tsubaki vừa nói, nháy mắt hiểu ra được ý định của Tsubaki, sau khi ổn định lại tinh thần, nàng nhắm mắt lại, toàn tâm toàn ý tập trung ý chí muốn nguyên thần của mình thoát khỏi cơ thể Kaede,nguyên thần của nàng dần dần bị một lực nào đó hút đi……

Không biết giằng co hết bao nhiêu hiệp, rốt cục cảm giác được đã tách ra khỏi cơ thể của Kaede, thân thể bỗng nhiên rất nhẹ, nhẹ như lông hồng mỏng manh vậy, cứ như vậy mà bay đi……

… Ra được rồi…

Đột nhiên xuất hiện yêu khí mạnh mẽ quét qua một vòng, như có ý thức xoay quanh thân thể của Kaede, ngọn lửa xung quanh đang rực cháy mãnh liệt cũng bị yêu khí kia toàn bộ dập tắt, sau đó lại hoá thành một kết giới vững chắc bảo vệ người ở bên trong vẫn đang nằm mê man không biết gì ……

Tsubaki chỉ cảm thấy cỗ yêu khí quen thuộc này một lần nữa lại xuất hiện phá rối nàng, bầu trời vốn dĩ đầy sao toả sáng cũng bị luồng yêu khí này che đi làm cho mịt mù, yêu khí cường đại như vậy khiến cho Tsubaki rất để ý, rất tò mò ……

Kaede hơi cử động thân thể, cả người ê ẩm đau đến mức chỉ vừa mới động tay đã đau đến tê tâm liệt phế, nàng muốn mở mắt nhưng lại rất khó khăn, mất rất nhiều khí lực mới mở được ra, lúc này, cái nàng nhìn thấy là một cái đuôi màu xanh, rất nhỏ rất nhỏ, phía trên còn bao phủ một lớp vảy rồng quen thuộc của nàng, ánh trăng phản chiếu khiến cái đuôi càng thêm rực rỡ diễm lệ ……

Dùng hết khí lực cuối cùng, nàng mới miễn cưỡng hóa thành hình người, nhưng ngay khi vừa lấy lại được bộ dáng con người thì sức lực toàn thân giống như bị rút đi, nàng đứng cũng không đứng nổi, lại muốn đi xem Kaede thế nào rồi, chỉ có điều còn chưa kịp làm thì cả thân thể bỗng lả đi……

Cho tới bây giờ…… Nàng chưa từng thấy cơ thể mình suy yếu đến như thế này……

Nàng chỉ cảm thấy chính mình tựa hồ rơi vào một l*иg ngực mấ áp, hơi thở quen thuộc khiến nàng có chút buông lỏng tâm trí, thuận tay ôm lấy cổ người kia, nàng rõ ràng cảm nhận được người nọ có hơi run rẩy một cái, cuối cùng vẫn vươn tay ôm lấy nàng vào lòng ……