Thời gian trong chốc lát dừng lại…
Nam nhân ấy có mái tóc xoăn nhẹ như rong biển tuỳ ý thả ở sau lưng, trước ngực còn có vài lọn tóc, đôi mắt màu đỏ tươi như máu ẩn chứa rất nhiều cảm xúc, có thương cảm, có khổ sở, lại mang chút biểu tình ‘hoá ra là vậy’. Bàn tay nắm cung tên của Long Thất khẽ run lên nhè nhẹ, trong mắt loé lên một tia bất đắc dĩ , cả người dấy lên chút phòng bị đối với nam nhân kia, vóc dáng nhỏ bé, đôi mắt quật cường chăm chú nhìn về phía hắn, dường như Naraku đã cảm thấy có đôi mắt nào đó đang nhìn mình, hắn hơi cúi đầu xuống nhìn….
Huyết nhục của rết tinh vẫn còn dính đầy trên người nhưng nàng làm như không thấy, trong mắt bây giờ chỉ có bóng hình của hắn ……
Lúc hắn bị rết tinh nuốt vào, xung quanh đều tối đen, yêu khí trong cơ thể rết tinh đều bị thân thể của hắn thu hút, giây sau liền cảm thấy cả người như bị kéo dãn ra, năng lượng trong cơ thể cuồn cuộn chuyển động, bên tai vang lên một thanh âm thúc giục hắn mở mắt, sau đó, chính là dùng sức công phá mọi thứ xung quanh, mạnh mẽ thoát ra!
Ngàn vạn yêu quái trong người hắn giờ đây đều đã thức tỉnh, rốt cục khiến cho hắn tìm thấy cảm giác nên có, lần này…… Hẳn là thành công đi?
Lúc ấy đột nhiên xuất hiện một tiếng hô rất quái dị, sau đó là một luồng yêu khí đánh vào, khiến cho ngàn vạn yêu quái bị phân tán, không thể khiến cho cơ thể hắn hoàn chỉnh, hắn cũng vì thế mà bị khống chế, bên ngoài vẫn có thể thấy được mọi thứ xung quanh đang diễn ra, nhưng lại chỉ có thể nhìn mà không thể làm gì, cũng không thể nói gì…
Chân của Long Thất bây giờ cứng đơ, hoàn toàn không thể động đậy, chỉ có thể đứng im nhìn nam nhân xung quanh toả ra nồng đậm yêu khí chậm rãi tiến lại gần, đôi mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm vào nàng, khiến cho tâm của nàng nhịn không được mà dao động, hoàn toàn bị cuốn hút vào đôi mắt yêu mị ấy.
Lúc này, nàng hẳn là chạy mới đúng, bằng không Naraku có thể sẽ vì những chuyện xấu trước kia nàng đối xử với hắn mà ra tay hạ thủ báo thù, nhưng vì cái gì… nàng lại không thể động đậy?
Đang ở trong tình trạng nguy cấp thì Naraku lại vô tình bị ‘ăn’, vừa hay mượn yêu khí trong bụng của con rết tinh mà trở lại nguyên hình, nháy mắt liền gϊếŧ chết rết tinh đuổi theo nàng cả nửa ngày. Ngẫm lại thấy con rết tinh này quả thực là quá đáng thương, không thành công bắt nàng làm con tin thì thôi, lại còn chưa kịp nhìn thấy ngọc Tứ Hồn có hình dạng thế nào đã bị Naraku gϊếŧ chết ……
Bỗng nhiên, nàng nhớ ra, con rết tinh này chẳng phải là thứ năm mươi năm sau đã kéo Kagome đến thế giới này sao?
Qúa vi diệu! Thân thể rết tinh vốn đã không còn hoàn chỉnh, năm mươi năm sau lại có thể trở về như cũ sao?
Giờ phút này, ý tưởng chợt lóe rồi biến mất, bởi vì chuyện quan trọng bây giờ đó là, tiểu Naraku đã hoàn toàn biến mất, đổi lại là Naraku phiên bản trưởng thành mang tâm tư độc ác, điều này có phải …… Bánh xe định mệnh đã bắt đầu quay rồi sao?
Naraku lạnh lùng liếc một cái, từ trong ánh mắt của nàng mà nhận ra được rất nhiều thứ, tiểu cô nương này giống như là người hiểu rất rõ chuyện của hắn… hắn cũng nhớ, đây chính là tiểu cô nương vẫn luôn quan tâm chăm sóc Onigumo lúc trước – muội muội của Kikyo!
Naraku gần ở nàng trong gang tấc, khóe miệng giương lên tựa tiếu phi tiếu ,“ Đây không phải là nữ nhân của Onigumo sao? Ngươi đã tới chậm một bước rồi!”
“Khụ, khụ, khụ, khụ……” Nghe vậy, Long Thất đang đứng như trời trồng vội ho như bị nghẹn, lúng túng hô lên ,“Uy! Ta lúc nào lại thành người của hắn?”
Im lặng một hồi, nàng len lén nhìn lên Naraku, trong lòng âm thầm cảm thán, so với Onigumo, Naraku sau khi biến thân lại càng mỹ lệ rung động lòng người , thật giống như ếch biến thành vương tử , không đúng, là con cóc biến thành vương tử ! Âm nhu trên mặt nhìn không ra cảm xúc, lại làm Long Thất đứng ở chỗ này một phen xao động.
“Có thể thích một người dơ bẩn như Onigumo, xem ra cũng không phải là hạng nữ nhân thánh khiết gì, người bên cạnh nữ nhân tên Kikyo lại có thể sa đoạ thế này sao? Chỉ là… Ngươi hao hết tâm tư một ngày một đêm chăm sóc nam nhân kia, thế nhưng nam nhân kia lại không nghĩ tới ngươi, một lòng thương nhớ nhớ tỷ tỷ của ngươi là Kikiyo!” Naraku bình tĩnh buông lời chế giễu, gắt gao nhìn chằm chằm tiểu cô nương kia đã nhận ra tình cảnh nguy hiểm của mình nên đang âm thầm tính đường chạy trốn.
Gân xanh trên trán Long Thất khẽ giật giật vài cái, cái tên Naraku này, vừa trở lại nguyên dạng mà đã giở trò châm ngòi ly gián sao?
Nàng cố gắng kìm nén ý định muốn một lần liều mạng cùng Naraku cá chết lưới rách , nhưng nghĩ tới hắn vừa với ‘ra đời’ không lâu nên có chút không nỡ, hơn nữa… sự uy hϊếp của hắn quá lớn, chỉ tiếp cận thôi cũng đã rất khó…
Nàng nuốt nước bọt, cố gắng ngẩng đầu lên nhìn hắn,“ Sợ là đã khiến ngươi phải thất vọng rồi, Onigumo chẳng qua chỉ là sủng vật ta nuôi lúc rảnh rỗi, tuy rằng hắn cũng chẳng có tốt đẹp gì, không những tâm tư độc ác, ti bỉ mà lại còn vô nhân tính, ở với hắn không ngắn không dài nhưng cũng không thể biết được ưu điểm của hắn là gì, nhưng dù sao đi nữa thì hắn vẫn là sủng vật ta nuôi, chưa được sự cho phép của chủ nhân mà hắn đã dám cùng đám yêu quái kia khế ước để nó có thể chiếm dụng thân thể của hắn, chuyện này ngươi tính sao đây ?”
Hai mắt nàng trừng lớn, khí thế bừng bừng không hề thua kém Naraku. Ánh mắt lạnh lùng cơ trí của hắn khẽ quét qua xem xét nàng một cái, trầm ngâm cất lời ,“ Ý ngươi chính là muốn ta làm sủng vật sao?”
Không dám, sủng vật này… có cho cũng không dám nuôi đâu!
Trong lòng Long Thất lập tức phủ định, nuôi giưỡng thú nuôi phúc hắc thì chỉ có kết cục sẽ bị chính nó cắn lại, điểm ấy, Long Thất phi thường hiểu rõ ,“ Giống nuôi quý hiếm……Thực sự nuôi không nổi…… Cái kia, ta sẽ không quấy rầy ngươi trọng sinh ” Nàng vung tay lên, hai chân rốt cuộc cũng có thể cử động được rồi, nàng liền xoay người bỏ chạy!
Thân hình Naraku nhoáng một cái đã xuất hiện chắn ngay trước mặt nàng, Long Thất vẻ mặt bất đắc dĩ e dè nhìn hắn, hai tay ôm chặt lấy cung tiễn run run không ngừng
“Naraku, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”