Chương 2: Muội muội của Kikyo

Phụ hoàng gạt thượng đế đã gần ngàn năm, chỉ sợ để tin tức Long châu không thật sự mất tích ra ngoài sẽ bị tiên gia trách phạt. Long châu không chỉ có yêu khí cường đại mà còn đã theo Long tộc nhiều năm , sớm đã có linh tính. Chuyện này nếu để Tiên gia biết thì nhất định sẽ chọc cho lão thượng đế oai nghiêm kia nổi giận lôi đình cho nên phụ hoàng sau khi tìm hiểu tin tức xong liền cùng nhóm lão gia thương nghị. Cuối cùng lại chọn nàng, vị Thất công chúa không có tiền đồ nhất trong số các công chúa của Long tộc đi thi hành nhiệm vụ, mang cái thứ đó trở về.

Vật mang yêu khí bị nhân loại truy tìm này luôn có chỗ không ổn định. Long châu tùy lòng người mà biến đổi. Có nghĩa là, nếu Long châu ở trên người của người tốt thì sẽ là một viên Long châu tốt và ngược lại. Khi đó, Long châu sẽ trở thành tà châu, đây chính là điều khiến Long tộc luôn lo lắng.

Thế nhưng ! Chuyện bị ném đến Chiến quốc và sự thật thì làm sao có thể đánh đồng với nhau ? Tất cả chẳng qua chỉ là một lời nói vô căn cứ mà thôi!

“Thật là một đám người ngu ngốc! Ném ta đến cái thế giới loạn lạc này thì cũng thôi đi, còn muốn ta mang cả cái thứ tai họa ngọc Tứ Hồn gì gì đó về , thật không biết có phải đầu của đám lão gia này có phải bị lừa đá rồi hay không ……”

Những người đó có hứng thứ với Ngọc Tứ Hồn chẳng qua là vì nó tương tự long châu, từ độ sáng bóng đến hình dạng đều giống nhau y như đúc.

Vì muốn phân rõ thật giả nên bọn họ phái nàng tới thế giới này làm gián điệp rồi thuận tiện cướp ngọc Tứ Hồn về Long tộc. Bởi vì thời cơ quá mức vội vàng, linh hồn vừa mới đến đây mới một đêm , đám lão gia này lại sợ đêm dài lắm mộng, cho nên quyết định thi hành kế hoạch xuyên qua thật nhanh!

Trở về – Trở về rồi nàng nhất định sẽ làm thịt cái đám người vô lương tâm đáng chết này!

Phẫn nộ a! Hận a!

Một tên đần cũng biết Long châu cùng cái thứ ngọc Tứ Hồn kia nửa phần quan hệ cũng không có. Vậy mà bọn họ lại khăng khăng nói có, thật đúng là điên khùng !

Một đám lão già não bị lừa đá!

Nguôi giận! Nguôi giận! Nguôi giận nào!

Nàng nhất định sẽ tìm viên ngọc đó thật nhanh rồi lợi dụng nó chọc tức đám người đó một phen mới được!

Sau khi giải tỏa được nỗi phẫn hận trong lòng xong, mỗ nữ rốt cục cũng đem lửa giận đè ép xuống……. Bây giờ, cái nàng nên lo lắng là nên đối mặt thế nào với tình huống hiện tại?

Nàng nhìn bên trái, rồi lại nhìn bên phải…

Một bóng người cũng không có? Sao có thể như vậy? Rốt cuộc là nàng đang ở cái chỗ nào ?

“Ai dà…… Có khi nào xuyên nhầm chỗ không nhỉ?”

Bị đám người xấu xa đó ném về đây cũng coi như xong đi , nhưng nếu ngay cả nơi cũng đến sai thì nàng làm sao để trở về đây??!!

Nàng cúi đầu, nhìn tay nhìn chân mình, hình như đây là thân thể của một tiểu nữ sinh thân mặc y phục vu nữ.

Nàng nhìn đến ngẩn người, sao mình lại từ cao thành lùn thế này?

Thân thể này thật nhỏ bé, hơn nữa bên trong cơ thể này còn có một thứ yêu khí làm nàng cảm thấy rất quen thuộc. Bởi vì bị linh hồn của một yêu quái là nàng mạnh mẽ nhập vào cho nên thân thể của con người đương nhiên không chịu nổi.

“Ai biết ta muốn đến cho nên đã đặc biệt hội tụ yêu khí lại để cho ta ngồi không ăn bát vàng sao?” Nàng thì thào tự nói, nhưng không chán ghét……



Người trong Long tộc sợ nàng gây phiền phức nên sớm đã đem linh lực Long tộc trong người nàng đi phong ấn . Lẽ nào là vì sợ nàng dùng linh lực để quay về lột da bọn họ sao?

Nàng giương đôi mắt bị thương lên xem xét khung cảnh xung quah, lại thấy được hai cái thế giới. Đôi mắt trái không bị thương thì có thể nhìn mọi thứ xung quanh bình thường, nhưng còn đôi mắt bị thương thì lại thấy thế giới chẳng khác nào Địa Ngục, tất cả đều có màu đỏ sậm giống như mặt trời xuống núi …..

Đôi mắt này, mặc kệ là ánh mắt dừng lại ở đâu cũng nhìn thấy cảnh vật không giống với mắt trái, lập tức, nàng liền cảm giác được đôi mắt này không bình thường, giống như là bị nguyền rủa .

Hơn nữa loại cảm giác bất an này khiến nàng thấy mờ mịt không biết phải làm sao, nàng không cam lòng tự hỏi “ Vì sao lại thế này?”

“Kaede……”

“Kaede……”

Xa xa truyền đến tiếng kêu đầy lo lắng của nữ tử , nàng thu hồi nghi hoặc của mình, mờ mịt ngẩng đầu,“Có người mất tích à ?”

Nàng dùng tay che mắt lại, tạm thời đôi mắt này chịu không nổi ánh sáng mạnh. Hơn nữa mỗi lần chớp mắt, nàng còn cảm thấy hốc mắt nhói lên mấy hồi rất đau , nàng kìm chế đau đớn, nghe tiếng mà đứng lên, vừa lúc nàng cũng là hết đường xoay xở, vì thế nên hướng tới phía phát ra âm thanh đi tới, dưới ánh mặt trời, nàng từ trong rừng đi ra vừa nhìn thấy người trước mặt đã sợ ngây người……

Nữ nhân kia thánh khiết không chút bụi trần mặc quần áo vu nữ , dây cột tóc màu trắng , tóc đen như thác nước, ánh mắt trong suốt cực kỳ xinh đẹp dù cho trên người không có một thứ trang sức nào, không trang điểm mà nhan sắc vẫn mị hoặc như thường. Da thịt trắng nõn nà, ngũ quan tinh tế, làn da phấn nộn như tuyết, dáng người thướt tha. Người đó vừa thấy nàng thì liền mỉm cười , nhẹ nhàng thở dài,“Kaede, lâu như vậy còn không chịu trở về làm tỷ tỷ còn tưởng rằng ngươi đã xảy ra chuyện gì.”

Cách nhau hai mươi mấy thước, nàng một trận hoảng hốt, còn nghĩ mình thấy tiên nhân. Phụ hoàng đã từng đưa tỷ muội nàng và nàng đi gặp qua Tiên tộc, dù không thể nhìn rõ mặt nhưng đại khái cũng không khác nữ tử này là bao, ánh mắt kia vừa nhìn thấy nàng liền xẹt qua một tia yên tâm, hướng về phía nàng cong môi cười, tuy rằng rất xa, nhưng nàng cảm giác được, nữ nhân kia thật sự rất lo cho nàng……

Trong lúc nhất thời, nàng ngây ngẩn không thôi, chỉ nhìn thấy nữ nhân kia chạy đến bên nàng, lúc đó mới lấy lại được ý thức.

Người này sao nhìn quen quá… Hình như là một nhân vật trong [ Inu Yasha ] ? Bộ truyện này nàng cũng đã từng đọc qua một lần.

Nếu là nhớ không lầm, thì người này tên là Kikiyo, nhân vật khiến nàng vừa cảm thấy xa cũng vừa cảm thấy gần, là nữ nhân khiến người ta chỉ cần gặp qua, liếc mắt một cái thì cả đời cũng sẽ quên không được, nàng trừng mắt nhìn, thành công rồi sao? Người này kêu nàng là ‘Kaede’?

‘Kaede’ là ai?

Kikiyo đối với mùi máu tươi phi thường mẫn cảm, đối diện với tiểu muội muội nãy giờ ngây người không nói làm trong lòng nàng một trận bất an, cước bộ có chút nhanh hơn,“Kaede, bị thương sao? Mau nói cho tỷ tỷ……”

Kikiyo cảm giác được trong thân thể Kaede có chút không đúng, bình thường chỉ cần có tà khí lại gần thì nàng ngay lập tức có thể phát hiện được , nhưng tà khí trong thân thể Kaede có chút là lạ , hơn nữa ánh mắt kia của Kaede giống như đang nhìn một người xa lạ. Đến gần mới thấy người Kaede toàn là máu, lại còn ôm một bên mặt, mà giữa những kẽ tay cũng chảy máu……

“Đưa tay cho tỷ…..” Kikiyo đi lên trước, nhẹ nhàng ngồi xuống dưới,“Để tỷ xem một chút……”

Thanh âm vừa ôn nhu vừa thân thiết làm nàng không tự chủ được mà đưa tay ra, đặt vào lòng bàn tay vừa lạnh lẽo lại vừa ấm áp kia.

Nàng đã nghĩ tới rất nhiều trường hợp có thể xảy ra , nhưng không nghĩ tới lại xuất hiện một thời cơ tốt như vậy. Có thể đến bên cạnh Kikyo, linh hồn cũng được nhập vào thân thể của người thân nàng ta.

Sau một hồi bắt mạch , bàn tay Kikiyo đột nhiên tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ , Long Thất chỉ cảm thấy một cỗ ấm áp trải rộng toàn thân, rồi sau đó toàn bộ thể xác và tinh thần đều thoải mái hơn rất nhiều, Kikiyo…… đang thanh tẩy tà khí trên người mình sao ?

Yêu khí màu đen kia dần dần bình ổn xuống dưới, cảm giác đau nhức ở mắt cũng nguôi đi , nữ nhân này thật là lợi hại! Nàng một trận cảm khái, đây là người đầu tiên nàng cảm thấy bội phục ……



Nàng có chút ngập ngừng hỏi ,“Tỷ…… Tỷ sao?”

Tỷ tỷ? Tỷ tỷ? Nàng lại có thêm một vị tỷ tỷ ?

Nhưng giây tiếp theo, ánh mắt nàng trừng lên , không thể tin được mở lớn đôi mắt, biểu hiện kinh hoảng, Kaede ?! Kaede không phải là Kaede bà bà bị mù một con mắt vào năm mươi năm sau sao ?!!

Không được! Tuyệt đối không được !!!

“Làm sao vậy?” Kikiyo thấy nàng biểu tình dữ dội nên lo lắng hỏi, động tác ở tay cũng dừng lại theo.

“Không……” Long Thất nhìn Kikiyo, trong lòng kịch liệt lo lắng, nàng thật sự không muốn làm Kaede, không muốn sau này sẽ trở thành như vậy!

“ Trên người muội bị nguyền rủa, nhưng yêu quái trong người muội tạm thời sẽ không phát tác nên không cần lo lắng, nào, bỏ tay xuống để tỷ tỷ xem mắt của muội một chút”

Lời nói của Kikyo vô cùng dịu dàng , giống như có mị lực làm Long Thất dần dần buông lỏng tâm tình, bỏ tay xuống . Nhìn đến một bên mắt nhuốm tử khí , Kikyo hơi nhíu mi lại “ Là ai khiến muội thành thế này?”

Kikiyo chỉ cần nhìn thoáng qua cũng biết đây chính là kiệt tác của Hắc vu nữ Tsubaki, cũng am hiểu phép nguyền rủa của Hắc vu nữ, một khắc trước chính nàng cũng bị nàng ta công kích, nếu không phải nàng phản ứng mau, sợ cũng sẽ bị Hắc Vu nữ hại.

“Ta không nhớ rõ ……” Nàng giương đôi mắt phải trong trẻo vô tội lên nhìn Kikyo, con mắt còn lại thì toàn là tơ máu nên nàng chỉ có thể híp lại, chuyện trước kia của thân thể này nàng quả thực không rõ .

Kikiyo mày hơi hơi nhíu lại, xé một miếng vải nơi tay áo xuống rồi cẩn thận băng bó con mắt trái bị thương của nàng lại, nhẹ giọng mà lại kiên định nói,“Kaede đừng lo, tỷ tỷ sẽ nghĩ biện pháp, một ngày nào đó tỷ tỷ sẽ tìm ra được phương pháp giải chú, nhất định là thế !”

Nàng cùng Hắc Vu nữ là đồng môn, nàng ta không xuất thủ được với mình liền dám liên lụy đến người vô tội! Trong lòng Kikyo nghĩ đến muội muội bị nguyền rủa liền cảm thấy đau lòng. Nhưng trong các biện pháp thì chỉ có thể dùng cách thanh tẩy tà khí mà thôi. Tuy nhiên, cách này căn bản là không thể đem màu sắc quỷ dị trong mắt Kaede kia tiêu trừ được.

Ánh mắt vô thần và bộ dáng bất lực của Kaede làm Kikiyo có chút lo lắng .

Long Thất còn đang bối rối về chuyện mình nhập vào thân thể của Kaede bà bà thì nghe được thanh âm nhỏ nhẹ của Kikiyo khiến nàng an tĩnh lại. Nhìn đến nữ nhân đang hết sức lo lắng cho “Kaede”, trong lòng nàng hơi hơi có chút áy náy . Bởi vì vào thời điểm nàng nhập vào thân thể này, e là linh hồn của Kaede sớm đã tiêu tán, nhưng ……

“Ta…… Ta không sao……” Nhưng chẳng phải nhờ nhập vào Kaede mà chuyện trước mắt sắp thành công rồi sao ? Trong chớp mắt, nàng lập tức lấy lại tinh thần.

Đúng vậy, chỉ cần nàng còn sống và mang được ngọc Tứ Hồn trở về thì không phải tất cả đều đã được giải quyết sao?

Hy vọng nho nhỏ trong người nàng lại lóe lên .

“Đi, tỷ đưa muội về nhà.” Kikiyo đứng lên, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, có chút áy náy nói,“Kaede, tỷ tỷ…… Đã tới chậm……”

“Điểm ấy yêu khí…… Không làm ta bị thương nổi đâu……” Thấy ánh mắt áy náy của Kikyo, nàng quyết định tạm thời trở thành Kaede, ít nhất nàng cũng không phụ sự quan tâm của Kikyo dành cho nàng. Hơn nữa, càng thân thiết với Kikyo thì thời cơ sẽ càng nhiều, không phải sao?

Nàng bây giờ đã quyết định nhập cuộc , thập phần nhu thuận chỉ vào đôi mắt bị băng bó ,“Tỷ tỷ đại nhân…… Kaede hiện tại rất khó nhìn sao?”

Không cần phải nói, Độc Nhãn Long nhất định sẽ khiến người ta trở nên rất xấu!