Edit & Beta : Đường Ngọc Hoa
Bởi vì phụ hoàng từng nói qua, từ mẫu nhiều bại nhi
( mẹ hiền sẽ dạy hư con ), cho nên từ nhỏ đã đem nàng ném cho đám người kia dạy dỗ. Kỳ thật nàng cũng biết chuyện không phải như vậy, chẳng qua là phụ hoàng và mẫu hậu muốn thoải mái, không có ai làm phiền mà thôi.
Tỷ muội của nàng rất nhiều, một người một câu cũng có thể ầm ĩ ngất trời, thật là! Phụ hoàng không muốn nuôi mà lại cứ sinh, sinh xong lại không có trách nhiệm!
Hừ, trong lòng nàng cười xấu xa, cái này, tiểu tử, ngươi rốt cục phải biết rằng thiên hạ này là của ai đi!
Đợi nửa ngày cũng không có nghe thấy tiếng khóc, chỉ nhìn thấy tên tiểu tử kia quay đầu lại nhìn nàng, ánh mắt xem thường khiến Long Thất hoàn toàn thất vọng.
Nàng cảm giác hình như có gì đó không đúng, ánh mắt kia của hắn như thế nào lại làm cho người ta cảm thấy xấu hổ cơ chứ?
Nàng đánh nhẹ lắm sao? Rõ ràng là đã dùng sức lắm mà !
Cặp mông kia bị đánh đến mức đỏ hồng mấy chỗ, tiểu hài tử bình thường sớm đã khóc thét lên rồi…
Dọc theo mông hắn nhìn lên trên, nàng cảm thấy thực hâm mộ làn da của tiểu hài tử này, không những non mịn mềm mại mà còn co dãn, tầm mắt hướng lên, tay nàng bỗng nhiên ngừng lại.
Long Thất thất kinh theo từ trên giường ngã lăn xuống đất.
Không…… Không…… Không thể nào……
Gạt người à? Hoa mắt rồi sao? Ảo giác đúng không?
Nếu không, trên lưng của đứa bé này vì sao lại có vết sẹo hình con nhện???
Nàng nhớ rõ, đây chính là vết sẹo trên lưng Onigumo
( Qủy Nhện ), rồi sau đó Naraku cũng có, vì sao trên lưng của đứa bé này cũng có?!
Hừ hừ hừ, rốt cuộc là không đúng chỗ nào chứ? Loại trêu chọc này đúng là quá đáng lắm rồi!
Toàn thân nàng không ngừng đổ mồ hôi lạnh, trong lòng lạnh lẽo dữ dội…
“A ~ a ~ a” Tiểu oa nhi ở trên giường ú ớ gọi nàng, thấy nàng lăn xuống ngon lành như vậy, hắn cũng chuẩn bị học theo nàng lăn từ trên giường xuống.
Long Thất khẩn trương chạy nhanh tới kịp thời đỡ được cục bột đang hưng phấn nhảy từ trên giường xuống, mẹ nó! Muốn làm cho tim nàng nhảy ra luôn sao??
Trong lòng ôm một cái bom hẹn giờ, không biết sau này lớn lên sẽ gϊếŧ nàng lúc nào… Naraku à, Naraku phiên bản nhỏ à, nàng cảm thấy mơ mơ màng màng, cười còn khó coi hơn cả khóc……
Ngẫm lại xem, làm gì có con nhà ai lòng dạ ác độc giống hắn? Cũng làm gì có con nhà ai lại không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền bóp chết người ta?
Chỉ có Naraku mà thôi, đối nàng mà nói đây chính là boss lớn nhất, là mầm tai hoạ, là người xấu!
Tiểu oa nhi đang nằm trong lòng nàng giống như một củ khoai lang nóng vậy, Long Thất bày ra vẻ mặt khóc ròng trong khi tiểu hài tử vô tư lại không biết đông tay nam bắc gì, cứ hoan hô vô cùng vui vẻ…
Ngàn vạn yêu quái hóa thân như thế nào mà lại thành một tiểu Na vậy ?
Chẳng lẽ…… là vì tiếng gầm kia đã gây cản trở sao?
Đúng là tiếng gầm có mang theo sát thương nhưng tuyệt đối không có khả năng biến Naraku phiên bản lớn cũ thành phiên bản nhỏ, lại còn mất trí nhớ. Trước đây lúc nàng gào to hơn cũng không có xảy ra trường hợp này, huống gì nàng còn đang là một bán yêu!
Rõ ràng đã vượt quá phạm vi của nàng mà!
Bây giờ có một đống người đang chạy tán loạn tìm cha mẹ của hắn, Naraku, mẫu thân ngươi rốt cuộc ai a? Ngươi có mẫu thân sao?
Ngươi theo ta làm cái gì?
Nàng bây giờ còn đang ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp, vô duyên vô cớ lại xuất hiện một đứa nhỏ thế này thật đúng là nan giải! Đây tuyệt đối là ông trời đang trêu đùa nàng!
Cứ nghĩ đến đứa bé này là Naraku…… Bất công quá mà, theo ai không theo lại theo nàng cơ chứ, kịch tính cái con khỉ, là xui xẻo thì có!
Nàng hít vào …. Thở ra……
Nàng lại hít vào…… lại thở ra……
Hít vào thở ra như vây mấy lần nàng mới có thể trấn định lại, lo lắng cho những bước tiếp theo, nàng không thể bị đứa nhỏ này lừa!
Nàng nhìn đứa nhỏ, trong đầu không ngừng nghĩ làm thế nào để xử lí êm đẹp nhất, rốt cục, tâm hung ác, nàng sau một hồi cân nhắc liền xấu xa cười lạnh một tiếng.
“Hừ hừ, Naraku, ngươi cho là ngươi nhỏ nhắn đáng yêu động lòng người như vậy thì tỷ tỷ ta sẽ bỏ qua sao?”
“Nằm mơ nhé, ngươi tính toán, ngươi gây họa, ngươi làm mọi người bất an như thế thì ta sẽ diệt ngươi trước! Xem ngươi gây sóng gió kiểu gì!”
Toàn thế giới mau đến vây xem đi, kẻ đầu sỏ vô cùng nguy hiểm đang ở trong này, bây giờ đang ở trong lòng bàn tay của nàng!
Bỗng nhiên nàng có một loại cảm giác vô cùng hãnh diện, giống như Naraku đang là cá nằm trên thớt đợi nàng làm thịt.