Edit & Beta : Đường Ngọc Hoa
Đêm ấy, Long Thất ở trên giường lăn qua lộn lại, trong đầu luôn hiện lên câu nói kia của Qủy Nhện ,
‘Ta không muốn chết ……’Đây là mấu chốt khiến lòng nàng không yên, một người toàn thân cao thấp đều là vết thương lại nhìn nàng nói như thế khiến nàng cũng không biết nên làm như thế nào mới tốt!
Ý chí muốn được sống càng mãnh liệt thì càng khiến người ta bất an, đúng vậy, nếu không muốn đến chỗ Diêm Vương gia báo danh, muốn sống sót thì phương pháp chỉ có một……
Nàng mở mắt, nhìn màn che xám xịt trên đầu, nhẹ giọng tự nói,“ Sống mà không có ý thức thì sẽ không thể là chính ngươi, sống như vậy cũng vô nghĩa……”
Một nhân vật nguy hiểm như Naraku làm sao có thể để cho Qủy Nhện có ý thức chứ? Cho dù Qủy Nhện có thích Kikyo đi nữa thì cũng sẽ bị Naraku từng chút từng chút phân giải đi ra như rác rưởi……
Qủy Nhện, sống như vậy mà ngươi cũng có thể chấp nhận ư ?
Như thế, ngươi vốn đã mang trên người tội nghiệt nặng nề, nếu làm vậy tội sẽ càng thêm nặng, linh hồn trọn đời nhất định khó siêu sinh. Kể cả là như thế, ngươi vẫn trước sau như một lựa chọn cách đó sao?
Long Thất biết nói nhiều cũng vô dụng, nàng vẫn không ngăn được hắn lập khế ước với đám yêu quái kia, càng không ngăn nổi ham muốn được sống sốt của hắn, bởi vì…… Một người liều mạng muốn sống , người ngoài hoàn toàn vô pháp ngăn cản, cũng như không có quyền chi phối ý chí cùng quyết tâm được sống của hắn, lại càng không đành lòng phá vỡ khát vọng ấy của hắn……
Long Thất có chút tỉnh táo lại, nàng phát hiện bản thân mình hình như cũng có chút quá phận , Qủy Nhện thích Kikyo tỷ tỷ, mà nàng lại ở một bên làm khó dễ không cho bọn họ gặp mặt chỉ bởi vì một phút xúc động muốn thay đổi vận mệnh của Kikyo. Đó là chuyện tốt nhưng đối với một kẻ không còn sống được bao lâu như Qủy Nhện thì lại là một chuyện quá tàn nhẫn và ích kỷ.
Một mực vì muốn trốn tránh sự an bài của số phận mà bày ra trăm phương ngàn kế thay đổi, loại chuyện này đến cùng vẫn là sai sao?
Đối với Kikyo tỷ tỷ, cho dù Qủy Nhện từ đó đến giờ không có gặp lại nhưng Qủy Nhện vĩnh viễn sẽ không quên Kikyo tỷ tỷ – người đã cứu hắn. Nếu như vậy, sự cố gắng mấy ngày qua của nàng còn có ý nghĩa gì?
“Thôi, quên đi, dù sao thì biểu hiện của hắn gần đây cũng không tệ, hay là cứ để cho hắn gặp Kikyo tỷ tỷ một lần……”
Trước khi trời sáng nàng rốt cục ra quyết định này, gặp một lần cũng tốt, như vậy, tâm nguyện cũng có thể hoàn thành .
Nếu như bây giờ có hỏi nguyện vọng của hắn là gì, hẳn Qủy Nhện sẽ không do dự mà nói là muốn gặp Kikyo một lần……
Bởi vì lần trước nàng đã thẳng thừng cự tuyệt hắn……
Nàng đem chăn trùm đầu mình lại, phiền muộn la hét,“A A A! Thì ra ta Long Thất cũng là một người xấu!!!”
Long Thất dang tay dang chân thành chữ “bát” (八) ở trên giường, buồn bực thở dài, hoa dại cuối cùng vẫn là hoa dại, vĩnh viễn không thể mang tới niềm vui cho người khác!
Qủy Nhện chết tiệt, ngươi hãy mở mắt mà nhìn cho kỹ Kikyo tỷ tỷ xinh đẹp của ta làm thế nào phá hủy cái bản mặt vừa xấu xí vừa đáng ghét của ngươi!
Hừ, dám tranh giành người với Inu Yasha, dám là địch nhân của Long Thất ta, hừ, lần tới ta nhất định phải bỏ thật nhiều tiêu và ớt cay vào cháo của ngươi để xem ngươi còn cứng đầu đến khi nào!!!!
Ngày kế sau khi rời giường, nàng thơ thẩn đi theo sau Kikyo, ngây ngốc nở nụ cười lâu đến mức ngay cả Kaede cũng phải buồn cười nhìn nàng hỏi,“Long Thất tỷ tỷ, tỷ tìm Kikyo tỷ tỷ có chuyện gì sao?
Kikyo cũng quay đầu, sau lưng đeo cung tiễn đang chuẩn bị xuất phát……
“Cái kia…… Tỷ tỷ đại nhân, việc đưa cháo cho cái người trong động kia có lẽ là phải nhờ tỷ rồi, hôm nay Long Thất có việc, kính nhờ !”
Nàng chắp hai tay lại, thảm thiết cầu khẩn,“ Chỉ hôm nay thôi, hắn vốn ăn rất ít, nếu buổi sáng không đi đưa cơm sớm thì hắn sẽ đói đến choáng váng!”
Nàng biết Kikyo tâm tính tốt, nhất định sẽ không bỏ mặc người đang bệnh, huống chi còn là người do nàng ấy cứu về.
Qủy Nhện, nhất định là kiếp trước ngươi đã làm nhiều việc thiện, bằng không nàng Long Thất làm sao có thể tự dưng đi cầu Kikyo chỉ vì muốn thỏa mãn nguyện vọng hèn mọn kia của ngươi……
Kikyo có chút khó xử nhìn Long Thất, lại có cảm giác chẳng lành nhìn về phía ngôi làng, cuối cùng tính toán một chút rồi gật gật đầu,“Xin lỗi, tỷ tỷ lại quên mất gần đây đều là Long Thất muội muội đi đưa thức ăn cho hắn, cũng tốt, ngươi có chuyện gì thì cứ đi đi, hôm nay ta đưa cháo cũng được……”
Kaede cùng Kikyo một đường thẳng đến cái động, Long Thất ở phía sau lẳng lặng nhìn theo hai người……
Qủy Nhện, lần này xem ra ngươi đã nợ bà cô đây một nhân tình rồi, nhân tình này sớm muộn gì ta cũng sẽ đòi lại!
Nàng là người muốn tu tiên, tích chút công đức như vậy cũng tốt. Hẳn là bây giờ Qủy Nhện đang kích động vui mừng lắm !
Cuối cùng cũng có thể làm cho hắn vừa lòng đẹp ý !
Tỷ tỷ đại nhân, Long Thất cũng không phải cố ý lừa tỷ đâu…
Kaede liên tiếp quay đầu nhìn Long Thất đang vụиɠ ŧяộʍ nhìn lén tỷ tỷ và mình, đối với Kikyo hỏi,“Kikyo tỷ tỷ, tỷ có cảm giác được không…… Long Thất tỷ tỷ cứ là lạ làm sao ấy ……”
“Làm sao mà lạ, nha đầu kia trước nay không phải vẫn như vậy sao?” Kikyo không cho là đúng nói, nha đầu này lúc nào mà chẳng quỷ dị như thế, cho tới bây giờ vẫn vậy,“Chúng ta nhanh chút, hôm nay tỷ cảm thấy trong thôn có cái gì đó không đúng, Kaede, muội cũng nên đi nhanh chút.”
Vài ngày gần đây yêu khí xung quanh không giống với lúc trước, giác quan thứ sáu của Kikyo không bao giờ sai, cho nên trong lòng cũng không khỏi đề phòng. Từ khi nàng nhận bảo hộ ngọc Tứ Hồn thì lúc nào cũng phải tự nhắc nhở bản thân mình phải dè chừng bất cứ lúc nào ……
Kaede cau mày, nàng cũng nghe lời đi nhanh hơn theo phía sau Kikyo. Kỳ thực nhiều lúc nàng cũng muốn mình giống Long Thất. Long Thất tỷ tỷ học rất nhanh, lại có thể khiến cho Kikyo tỷ tỷ vui vẻ bất cứ lúc nào, không những thế còn giúp tỷ tỷ được rất nhiều việc.
Hoàn toàn không giống nàng chuyện gì cũng không dám đi làm một mình, chuyện gì cũng làm không tốt, lúc nào cũng làm tỷ tỷ lo lắng……
…
Quỷ con nhện biết tất cả những gì mà mình đang đối mặt, cũng biết đáp ứng điều kiện của nhóm yêu quái sẽ mang đến hậu quả gì, nhưng là, cho dù là vậy thì hắn vẫn muốn lựa chọn con đường này…
Tầm mắt càng ngày càng yếu nhưng hắn vẫn chăm chăm nhìn về phía con đường ngoài cửa động, vào khoảng thời gian này hàng ngày, cái người tên là Long Thất kia sẽ chạy đến báo danh, bởi vì nàng chưa bao giờ đến trễ, cũng sẽ không thất hứa, điều này làm cho hắn vô cùng tin tưởng vào dự tính của mình.
Mặc kệ trong tương lai thân thể và linh hồn của mình như thế nào, hắn đều phải nhớ kỹ cô gái đã khiến hắn nảy sinh ý niệm muốn sống kia, hắn tham lam muốn chiếm giữ tất cả biểu cảm trên khuôn mặt đáng yêu ấy của nàng, bao gồm cả tính tình nắng mưa thất thường của nàng…
Hắn kết khế ước với nhóm yêu quái, nguyện ý để chúng cắn nuốt thân thể này, nguyện ý để cho chúng thao túng ý chí của hắn, hắn cả đời này chỉ có hai nguyện vọng …
… Muốn có được Ngọc Tứ Hồn để có thể ước nguyện…
… Muốn cả đời phải nhớ thật kỹ bóng dáng kia, không cho bất luận kẻ nào đoạt đi, nữ nhân này là của hắn , ai cũng không cho, kể cả khi hắn chết !
Hắn cơ hồ có thể nghe được ngàn vạn yêu quái đang hướng phía này mà bay đến, chỉ cần lại nhìn thấy cô gái kia liếc mắt nhìn mình một cái, hắn sẽ thấy không còn tiếc nuối điều gì nữa, còn lại, đám yêu quái đã lập khế ước với hắn kia sẽ y theo lời mà làm.
Cho dù có vứt bỏ hết thảy, hắn cũng thấy điều mình làm là rất có giá trị……
Đến khi chỉ còn một ý niệm, cuối cùng hắn cũng đã nhìn thấy một thân ảnh xuất hiện ở cửa động, hắn lúc này đã không còn khả năng phân biệt được gì nữa, kia cuối cùng cũng chỉ là một chút ảo ảnh lưu lại trong đầu hắn, sau đó lại hướng về phía nhóm yêu quái đang ẩn nấp trong bóng đêm……
Kikyo vừa rảo bước đi vào động thì Kaede đi theo ở phía sau đột nhiên la hoảng lên,“Tỷ tỷ đại nhân, không tốt , trong thôn có yêu quái!”
Kikyo lập tức quay đầu, ánh mắt nhanh chóng hướng về phía bên kia thì thấy có một đám yêu quái đang lao nhanh về phía Ngọc Tứ Hồn, nàng kinh hoảng hét to một tiếng,“Không tốt! Yêu quái muốn đi cướp ngọc Tứ Hồn , Kaede, chúng ta đi về trước, tí nữa lại đến!”
Kikyo đặt cháo ở trước cửa động, đầu tiên là hướng về phía đám yêu quái kia bắn ra ba mũi tên, nhưng là khoảng cách quá xa, hiệu quả vô cùng kém, nàng liền không chút suy nghĩ chạy về thôn.
Long Thất ở chỗ chờ đương nhiên cũng thấy được một màn kinh người này, nàng nhìn thấy có một đám yêu quái rất đông như có người triệu hồi đang bay về phía thôn , đồng thời cũng nhìn thấy Kikyo và Kaede đang vội vã chạy về thôn.
“ Đám yêu quái này đúng là lúc nào cũng khiến người ta phải nổi đóa mà, đến lúc nào không đến lại đến ngay lúc này làm uổng công ta vất vả tìm cớ, aizz…… Bọn chúng rõ ràng là cố ý phá hỏng kế sách của ta!” Nàng cõng cung tiễn trên lưng, ba chân bốn cẳng chạy đi vẻ mặt bừng bừng lửa giận !
Nàng thật sự là cảm thấy đáng thương thay cho tên xác ướp kia! Qủy Nhện, mệnh ngươi đúng là xui quá! Thôi vậy, lần này không được thì lần sau ta lại tìm một cơ hội khác cho ngươi ……
Nàng đứng trên thềm đá của thôn, phía sau đó là ngôi miếu nhỏ nơi cất giữ Ngọc Tứ Hồn, tay trái nàng nắm cung, tay phải kéo tên, trừng mắt nhìn đám yêu quái đang nóng lòng kia. Chỉ cần chúng nó tiến đến gần nàng sẽ lập tức bắn tên! Bởi vì nàng không giống Kikyo bách phát trúng nên phải đợi bọn chúng đến gần mới có thể manh động.
Ngay lúc đám yêu quái kia tiến đến gần miếu, nàng lập tức bắn tên, tuy không trúng nhưng vẫn có thể làm bọn chúng rối loạn. Dù uy lực so với Kikyo mà nói thì vẫn nhỏ hơn nhưng vẫn rất hữu dụng…
“Đến nhiều như vậy, các ngươi định phá nát thôn sao ?” Bất đắc dĩ công kích một lần nữa.
Nhưng sau đó nàng lại thấy trừ nơi này, còn có một đám yêu quái nhiều không thua kém hướng tới đỉnh núi kia mà bay đến, trong lòng nàng thầm nghĩ, uy, ngọc Tứ Hồn cũng không giấu ở bên kia, các ngươi chạy về phía đó làm cái gì?
Bỗng nhiên một đạo linh quang nháy mắt xẹt qua trong đầu làm cho hơi thở của nàng đình trệ, sẽ không phải là ……
Giờ khắc này nàng hoàn toàn ngây ra như phỗng, thiếu chút nữa là bị đám yêu quái kia đánh trúng, mà trong lúc chỉ mành treo chuông này, Inu Yasha lại kịp thời chạy đến. Sau khi ngửi thấy hơi thở của yêu quái, hắn liền một đường chạy đến đây. Inu Yasha mạnh mẽ tung ra một chưởng Tán Hồn Thiết Trảo đánh bay một nhóm nhỏ yêu quái rồi kéo Long Thất lui lại, miệng không quên quát tháo, “Nha đầu ngươi không muốn sống nữa sao? Lúc này rồi mà còn đứng đó phát ngốc, cẩn thận một chút !”
Mà Kikyo lúc này cũng đúng lúc đuổi tới, may mắn là Inu Yasha đến kịp lúc, nàng ta đổ mồ hôi lạnh nhìn sang Long Thất thiếu chút nữa bị yêu quái tập kích lo lắng hỏi ,“Không có việc gì chứ?”
Long Thất không để ý đến lời nói quan tâm ấy của Kikyo, trong nháy mắt, nàng cơ hồ cảm giác đỉnh núi trước mắt chấn động một cái, dương đông kích tây sao?!
… Đồ chơi của nàng, như thế nào có thể để cho đám yêu quái kia cướp đi dễ dàng như vậy, tuyệt đối không được!
Đồng tử màu đen trên đôi mắt trái nàng dần dần đổi thành màu xanh, nàng giận dữ gầm lớn ,“Ngao…… Ngao……”
Tiếng gầm của nàng mang uy lực lớn giống như tiếng sấm dội vào tai. Thanh âm rít gào kia hoàn toàn đánh bị thương một lượng lớn yêu quái, tính cả đám yêu quái đang bay về phía đỉnh núi kia ……
Inu Yasha ánh mắt ngưng trọng, toàn thân giật mình một cái, không thể tin nhìn dáng người nhỏ nhắn trước mắt, đây rõ ràng là hơi thở của yêu quái! Sao lại thế này, trên người Kaede làm thế nào lại có mùi của yêu quái chứ?!
Hắn phản xạ có điều kiện chắn trước người Kikyo……
Tất cả công kích của đám yêu quái đều dừng lại, tiếng gầm tan đi, chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, thiếu chút là té xuống.
Kikyo trân trân nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ bằng tiếng gầm mà cũng có thể đánh tan lượng lớn yêu quái như vậy sao?
Yêu khí quanh người Long Thất càng lúc càng nhạt, dư âm của tiếng gầm chấn động thiên địa kia cũng dần biến mất, hơi không chú ý còn tưởng rằng những gì xảy ra vừa rồi đều là ảo giác ……
Năng lực của nha đầu này… xem ra nàng đã quá coi thường Long Thất rồi, nhưng thật sự là nàng nhìn không ra, Long Thất – yêu quái ẩn núp trong thân thể Kaede lại mạnh đến như vậy ……
Đám yêu quái còn lại không bị thương cũng bị dọa cho kinh hồn táng đảm. Đây cũng là chuyện bình thường. Khi long tức giận cực độ sẽ gầm lên, cường mà có lực, trong tiếng gầm mang theo sát khí……
Nhưng nơi đây trước nay đều không có sinh vật này, cho nên đám yêu quái vẫn còn hoang mang không biết là đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy rất sợ hãi……
Mà bởi vì hiện tại Long Thất vẫn ở trong thân thể của nhân loại nên chỉ mới tỏa ra chút yêu khí đã hao hết toàn bộ khí lực của nàng……
“Kaede, làm sao vậy, tỉnh tỉnh!” Kikyo kịp thời đưa tay đỡ nàng, cũng lấy năng lực tinh lọc bình ổn tâm tình của nàng.
Long Thất thở hổn hển, mơ màng nhìn sang Kikyo, hai mắt đẫm lệ mông lung, tràn đầy không cam lòng nhìn Kikyo. Đáng giận! Đám yêu quái này đúng là đáng chết! Bọn hắn thế nhưng lại dám sử dụng chiêu điệu hổ ly sơn lừa nàng!
Long Thất có chút suy yếu đứng lên, đẩy tay Kikyo,“Tỷ tỷ đại nhân, ta muốn rời đi một lúc!”
Miễn cưỡng nặn ra một nụ cười với Kikyo, sau đó hướng thẳng tới đỉnh núi mà chạy. Vẻ mặt không cam lòng kia cũng đủ để nói lên nàng hiện tại tức giận đến thế nào…
Nàng muốn đến xem một chút, Qủy Nhện kia liệu có còn ở trên đó không?……
Hay là đã thành một tên bại hoại rồi??!!!