Edit & Beta : Đường Ngọc Hoa
Naraku bởi vì có việc nên rời đi, toàn bộ tòa thành cũng chỉ có một mình Long Thất nhàn nhã dạo bước. Chuyện lần trước là do Naraku nhúng tay vào mới cứu được ngọc linh thoát chết khỏi nàng, vì thế trong lòng nàng liền tức giận không thôi! Naraku tên kia vì cái gì phải cứu ngọc linh ? Từ sau khi được thả ra từ ngọc tứ hồn nó liền vô pháp vô thiên, nhưng Naraku lại kiên quyết không chịu buông tay giao người.
Thời gian rảnh rỗi nàng đành ngồi ngẩn người trong căn phòng rộng lớn nhưng trống vắng, có điều không lâu sau, mùi trong tòa thành của Naraku xuất hiện biến hóa khác thường, Long Thất nhìn kỹ, lập tức phòng bị đứng lên, này không phải mùi của ngọc linh à ? Thật đúng là âm hồn bất tán!
Hừ, thừa dịp Naraku không có đây nên một mình đến đối phó nàng ?
Long Thất cũng không quên lần trước ánh mắt nó nhìn nàng thực sự tàn độc, Naraku đối với việc nàng chạy đến phá hư chuyện tốt của ai đó thì vẫn luôn mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng ngọc linh nào có độ lượng như thế, làm sao dung thứ được việc nàng phá hỏng chuyện của nó?
Đúng vậy, Long Thất đã sớm biết ngọc linh sẽ tìm cơ hội xuống tay với nàng, chính là không nghĩ tới ngọc linh sẽ vội vàng đến diệt trừ nàng như này, xem ra sự tồn tại của nàng quả thực là có uy hϊếp rất lớn đến ngọc linh.
Naraku lần này là dùng thân thể thật rời đi, người đi rồi tòa thành liền trở nên trống không, Naraku cơ hồ rất có tự tin với năng lực của nàng, yêu quái bình thường căn bản là không có khả năng đυ.ng được vào nàng, cho nên đối với việc một mình ở trong này Long Thất cũng im lặng không nói gì.
Quan hệ giữa nàng và ngọc linh luôn căng như dây đàn, chưa từng có cơ hội nói chuyện, bất quá lần này sợ là cũng không phải đến để tâm sự.
Bên trong tòa thành vốn đã được Naraku thi kết giới, ngọc linh lần này lại mở ra một cái kết giới ở bên trong kết giới của Naraku, hẳn là sợ tin tức nơi này sẽ đến được tay Naraku rồi hắn kịp thời trở về cứu viện nàng sao?
Nàng đứng bất động, cảm nhận nơi phát ra mùi ngọc linh mạnh nhất để xác định phương hướng của nó, hiện tại trên người nàng không có long châu thi triển kết giới hộ thể, sợ là sẽ không dễ dàng đối phó với kết giới đọc tâm thuật của ngọc linh như trước cho nên sự phòng bị của Long Thất cũng lớn hơn một chút.
Trò sở trường của ngọc linh vẫn là dùng thuật đọc tâm như cũ, Long Thất nhìn xung quanh càng lúc càng tối dần, xoay mặt về hướng đông nơi phát ra tà khí mãnh liệt nhất nói “Nếu đã sử dụng kế điệu hổ ly sơn thì sao lại không chịu hiện thân? Chơi mãi có một trò ngươi không thấy chán ư? Lần này lại có chuyện gì, ở trong địa bàn của Naraku mà ngươi cũng dám manh động? Ta rất ngạc nhiên, ngọc linh.”
Ngọc linh người này tương đối tự phụ, không biết có phải là chịu ảnh hưởng của Naraku hay không, tóm lại mùi trên người nó dường như rất giống với nam nhân kia, ngay cả hành động cũng giống, muốn gϊếŧ người nào đó là sẽ bất chấp mọi thủ đoạn. Mục tiêu của Naraku là nhóm người Inu Yasha, mà mục tiêu của ngọc linh chỉ có duy nhất một người là nàng – người thay đổi lộ trình vốn có của các nhân vật, phá hoại kế hoạch hoàn mỹ của ngọc linh.
“Xem ra ngươi cũng không ngu ngốc, biết ta sẽ tới tìm ngươi.” Sau khi chuẩn bị thỏa đáng tất cả ngọc linh cũng dần hiện thân, ý cười nham hiểm bên miệng khiến người ta run sợ cùng ghê tởm.
“ Ngươi không dung tha được cho sự tồn tại của ta là chuyện sớm hay muộn, là nhìn không quen Naraku sủng ta hay là sợ ta mê hoặc Naraku khiến hắn trở mặt thành thù với ngươi? Hoặc là, ngươi lo lắng Naraku liên thủ với Inu Yasha tiêu diệt ngươi ?” Nàng liên tục đưa ra vài giả thiết, chỉ nhìn thấy sắc mặt ngọc linh càng lúc càng đen như đáy nồi, nàng nghĩ ngọc linh muốn trực tiếp tiêu diệt nàng nhất định là có mục đích riêng.
“Không có hạt châu thần kì kia chuyển bại thành thắng, ngươi còn có cái gì để đấu với ta? Ta đây là tận mắt nhìn thấy ngươi đeo hạt châu đó lên cổ Naraku.” Ngọc linh lần này bình tĩnh hơn rất nhiều, chủ yếu là không còn kiêng dè lực lượng bí ẩn trên hạt châu kia nữa. Nó là phần ý chí được sinh ra từ ngọc tứ hồn, cho nên cũng phần nào hiểu được lực lượng của hạt châu đó, lần này nàng cái gì cũng không có ngọc linh tự nhiên sẽ giành được thắng lợi về mình.
“Xem ra ngươi cũng để ý đến chuyện của ta nhỉ ,” Nàng cười cười,“ Không có long châu ở đây mà chỉ có một mình ta, như vậy, ngươi định lấy mạng ta thế nào ?”
Long Thất xem xét ngọc linh, sát khí trong không gian này rất đậm, ngọc linh đúng là vội vàng muốn kết liễu nàng.
Ngọc linh nhìn nữ nhân trước mắt không hề có nửa điểm kích động, giống như một chút cũng không sợ, không có long châu trên người cũng có thể bình tĩnh đến thế, đối với việc nó tiến hành công kích như lần trước cũng không có lo lắng gì, cảm thấy phải tìm một đối sách khác .
“Như thế nào? Ngọc linh, nếu lúc này ngươi không thể gϊếŧ ta như ý muốn thì ngươi sẽ làm sao ? Loại cơ hội này không phải lúc nào cũng có đâu, nếu để ta thoát được, ta sẽ cảnh cáo Naraku một chút rốt cuộc là muốn ta hay muốn ngọc linh, nếu chỉ cần người thì ta sẽ làm mọi cách mượn ngọc tứ hồn về tay, dù sao lực lượng của long châu trên người hắn không kém gì viên ngọc nát này !” Chướng mắt với bộ dáng thâm hiểm của ngọc linh, Long Thất cố tình khích tướng.
Quả nhiên, ngọc linh vừa nghe xong mặt lại đen thui, Long Thất hài lòng mỉm cười.
“Ngươi nữ nhân này còn dám nảy ra chủ ý mới, đem hạt châu kia đến trên người Naraku để giám sát hắn ?” Thật lâu mới nghe được thanh âm trầm trầm của ngọc linh từ xa vang tới.
“Tùy ngươi nghĩ như thế nào, bất luận kẻ nào đều có thể nói ta rắp tâm bất lương trừ ngọc linh ngươi! Nếu ta nhớ không lầm, ngươi từ lâu đã đánh chủ ý lên người Naraku, từ lúc Onigumo bán linh hồn cho yêu quái ngươi đã bắt đầu nhiễu loạn tâm trí hắn, nhưng vì ta giữa đường phá hư khiến ngươi không thể chiếm được thân thể Naraku nên ghi hận trong lòng. Bây giờ còn định giải quyết ta để lôi kéo Naraku cùng ngươi tiêu diệt Kikyo, đối phó với một vu nữ linh lực cường đại như nàng ấy, cho dù là ngọc linh ngươi tự thân xuất mã thì kết quả ra sao cũng không đoán chắc được, đúng không?”
Ngọc linh có lẽ vẫn luôn ôm hận về hành động của nàng, nhưng nàng đối với ngọc linh không hề có ấn tượng gì, có chăng cũng chỉ là bất ngờ vì không chỉ nàng mà nó cũng biết được kịch bản của nhân vật. Từ biết ngọc linh trọng sinh nàng liền biết, lúc trước mang theo ngọc tứ hồn nhảy xuống giếng nhưng không trở về được khẳng định là do ngọc linh động tay động chân, viên ngọc kia bởi vì sự cản trở của ý chí nên mới ngăn cản nàng không cho về nhà…
Ngọc linh muốn gϊếŧ nữ nhân này, thời điểm biết nàng không phải là người của thế giới này đã có ý định đó nhưng không có cơ hội. Khi đó nhân lúc Naraku vẫn còn khiếm khuyết yêu lực chưa thể thức tỉnh hoàn toàn mà thao túng, nhưng cũng không thể điều khiển toàn bộ, cuối cùng còn bị nữ nhân này đi vào giấc mộng phá hủy tất cả. Sau này những tưởng sẽ có cơ hội khác chuyển mình, lại không nghĩ Naraku đột nhiên thay đổi quay sang yêu nữ nhân nọ ……
Nữ nhân này không thể giữ lại, càng không thể để cho nàng tiếp tục tác động đến Naraku, Long Thất nữ nhân này khẳng định sẽ phá hư đại sự! Loại sự tình này ngọc linh như thế nào cũng không có cách nào tha thứ !
Nhưng cũng không thể đối địch với Naraku, cũng không thể làm cho Naraku vì chuyện của nàng mà sinh hận , ngọc linh đứng tại chỗ đau đầu suy nghĩ biện pháp xử lý nàng, quan trọng là không được gϊếŧ mà là làm cho nữ nhân này biến mất……
Đúng, chính là như vậy!
“Như thế nào? Đột nhiên bị ta nói cho váng đầu ư, bây giờ mới ý thức được hành động của mình là sai trái nên hối hận rồi ?” Thấy nó không hé răng Long Thất cũng híp mắt, ngọc linh nhất định lại đang toan tính gì đó.
“Ngươi không phải vẫn luôn muốn trở về thế giới của mình sao ?” Ngọc linh chậm rãi mở miệng, nhìn chăm chú vào gương mặt nàng.
Miệng nàng hơi hơi há ra, không nghĩ tới nó đột nhiên sẽ nói vậy, biểu tình Long Thất lập tức trở nên ác liệt,“Ngọc linh, ngươi muốn làm gì? Việc này có quan hệ gì với ngươi ?”
“Ngươi hẳn là biết năng lực xuyên qua thế giới kia chỉ có ngọc linh ta có, mặc kệ ngươi nghĩ thế nào, nếu là không có ta ngươi liền không trở về được …..” Ngọc linh nhìn đến thấy sắc mặt có biến hóa của nàng liền mỉm cười, quả nhiên, nữ nhân này đối với chuyện kia vẫn luôn canh cánh trong lòng.
“Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin tưởng lời nói của ngươi ư?” Nàng cau mày, đối với việc nó không động thủ mà nói những câu này liền bắt đầu đề phòng, trở về? Thật là một từ lạ lẫm, cho đến bây giờ mà nàng còn nghe được từ này sao, là nàng sinh ra ảo giác à ?
Long châu gần đây liên tiếp xuất hiện trạng thái bất thường, chẳng lẽ cũng là bởi vì ngọc linh sao? Nhất thời nàng trở nên mâu thuẫn, nàng còn tưởng rằng long châu có dị tượng là do đám người đó làm …
“Tin hay không tùy ngươi, ta chỉ nghĩ, nếu chuyện ngươi chết trong tay ta mà Naraku biết được, mặc kệ thế nào Naraku nhất định sẽ bạo phát, nhưng nếu ngươi biến mất chứ không phải chết, như vậy cũng phần nào làm dịu xuống cơn hận của hắn, ta cũng sẽ không bị liên lụy.” Ngọc linh cảm nhận được tâm tình dao động của Long Thất, không nghĩ tới nàng sẽ vì chuyện này mà tâm tình không vững, ngọc linh nở nụ cười……
“Ngươi đang dụ dỗ ta ?”
Long Thất cau mày, nó đang muốn đuổi nàng về sao ? Một chiêu này của ngọc linh đúng thật là khôn ngoan, thế nhưng chịu buông tha không gϊếŧ còn thả nàng về. Nàng là nên khóc hay nên cười đây, có điều bị người như vậy tiễn bước, nàng thực buồn bực.
“Như thế nào? Không phải đúng ý của ngươi rồi sao ?” Ngọc linh cười yếu ớt , hai mắt chớp chớp ra vẻ đáng yêu.
“Đối với ta bây giờ mà nói không hề có ý định trở về –” Nàng phất phất hai tay thản nhiên đáp ,“ Hiện tại quan hệ của ta với Naraku tốt lắm, ngươi sớm không tiễn muộn không tiễn, cố tình đợi đến lúc này mới tiễn, ngươi nghĩ rằng ta sẽ cám ơn ngươi à ? Ngại quá, bản công chúa bây giờ không muốn về ……”
“Ngươi nữ nhân này còn thật đúng là khó chiều, nhưng ngươi cho là bây giờ ngươi có thể lựa chọn à ?” Ngọc linh nghe xong liền khó chịu nhíu mày.
“ Ý ngươi là ngươi sẽ đẩy ta trở về á, chỉ bằng ngươi ?” Khi nói lời này nàng cũng không lo lắng lắm, ngọc tứ hồn là thứ tất yếu để xuyên qua hai thế giới, Kagome bởi vì có nó mới có thể dễ dàng xuyên đến đây. Như vậy, việc ngọc linh đưa được nàng về là hoàn toàn hợp lý, nhưng nếu nàng không muốn về thì nó làm sao có thể đẩy được nàng đi?
Tuy nhiên trong lòng Long Thất vẫn có điểm bối rối, đúng vậy, tâm tình thật mâu thuẫn, bởi vì ý niệm muốn về nhà đã không còn mãnh liệt như ban đầu, ở cạnh Naraku quá lâu khiến nàng đã quen thuộc, trở về cũng chỉ là làm cho những người đó thêm phòng bị nàng mà thôi, về cái thế giới như vậy làm gì ? Để nàng cô đơn sống tiếp sao ?
Thời gian bối rối tuy ngắn ngủi nhưng cũng đủ để khiến ngọc linh đọc được suy nghĩ trong lòng Long Thất, nhưng nàng cũng không thể để người khác định đoạt cuộc sống của mình. Muốn về hay không là do nàng định đoạt !
Nghĩ xong, Long Thất cũng không nói gì với ngọc linh, trực tiếp công kích nó để tìm lối thoát. Nàng thực sự sợ hãi ngọc linh sẽ đột nhiên khiến nàng quay về thế giới đó, một mình biến mất…… Thực đáng sợ……
Bởi vì…… Không muốn rời khỏi tên chết tiệt Naraku !
Long Thất tâm tư rối loạn khiến ngọc linh càng dễ dùng đọc tâm thuật với nàng, mặc kệ nàng công kích thế nào thì nó cũng có thể đoán được nàng sẽ đánh vào đâu, như vậy Long Thất dù đánh thế nào cũng không thể đánh trúng ngọc linh.
“Ngươi còn tiếp tục như vậy không chừng sẽ chết thật đó!” Ngọc linh thấy nàng càng ngày càng hăng liền cau mày, nó đã buông tha không gϊếŧ nàng, còn hảo ý đưa nàng về nhà, nữ nhân này còn kích động cái gì ?
“Như vậy, ta hủy kết giới của ngươi để xem ngươi mang ta về bằng cách nào?” Long Thất thu hồi động tác công kích, mắt sáng như đuốc nhìn ngọc linh, tay chỉ lên trời, tay gấp lại rồi mở ra theo tiết tấu nào đó, tựa như đang kết ấn ……
Ngọc linh nhìn thoáng qua Long Thất đột nhiên bộc phát yêu khí mãnh liệt liền không muốn cùng nàng dây dưa nữa, càng bức nữ nhân này thì nàng lại càng phản kháng mãnh liệt hơn, hơn nữa nó cũng không còn nhiều thời gian. Naraku rất nhanh sẽ xử lý xong chuyện của đám người Inu Yasha, nếu không may trở về nhìn thấy một màn này nhất định sẽ tức giận!
Thời điểm Long Thất triệu hồi cái gì đó, miệng ngọc linh chợt lầm rầm đọc chú, đột nhiên dưới chân Long Thất sáng lên, nàng vừa nhìn xuống liền thấy mình đang dần dần chìm vào một cái hố sâu…
“Không tiễn……” Ngọc linh đắc ý dào dạt vẫy tay, nhìn nữ nhân vẻ mặt kinh hoàng đang từ từ biến mất.
“Chết tiệt!” Long Thất căm hận rống lên ,“ Tên hỗn đản này !”
Ngọc linh trơ mắt nhìn nàng biến mất trước mắt, thế này mới chân chính thở dài nhẹ nhõm một hơi, rốt cục cũng tiễn được nữ nhân này đi. Một nữ nhân nguy hiểm! Nếu đưa nàng đi sớm hơn có lẽ đã không phiền toái thế này.
Chưa kịp ổn định tâm trí, một luồng nước mãnh liệt chảy vào từ phía trên kết giới, mạnh mẽ xông vào lấp đầy không gian trong đây, ngọc linh thầm kêu một tiếng không xong, đây là nước mà ban nãy nữ nhân kia triệu hồi tới sao ?
Nước rất nhanh đã đầy ắp trong kết giới, dòng nước chảy siết chẳng mấy chốc đã phá tan kết giới của nó, thậm chí còn khiến cho tòa thành Naraku ngập nặng làm ngọc linh không thể không lui lại thoát ra khỏi đó ……
“Nữ nhân này thật đúng là ngoan độc, chẳng lẽ là cố ý dùng phương pháp này để phá vỡ kết giới sao?” Ngọc linh nhìn một màn chật vật trước mắt, kìm lòng không đậu cảm thấy vô cùng tự hào với quyết định nhanh gọn kia của mình, năng lực của nữ nhân này quả nhiên khủng bố, nghĩ đến đã đẩy nàng ta đi rồi mà vẫn có thể náo thành như này, nếu thực sự bộc lộ hết khả năng thì nàng còn mạnh đến mức nào ……
Bất quá lúc này nàng hẳn là vĩnh viễn không quay về được nhỉ ?
Không thể về được thế giới của chính nàng, đây mới là kết quả nó muốn …
Chỉ cảm thấy thân thể của chính mình càng ngày càng trầm xuống, không biết sẽ chìm sâu đến đâu, ngọc linh đột nhiên đưa tiễn cũng không có nhằm vào thế giới của nàng, chắc chắn là cố ý mượn cách này để gϊếŧ nàng. Long Thất cắn răng, ngọc linh tên hỗn đản, quả thực là đủ độc ác, thế nhưng…… lại dám chơi chiêu hiểm như thế !
Thật sự phải rời khỏi nơi ấy sao?
Nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, rất không cam tâm, mỗi lần nàng muốn làm cái gì ông trời đều khiến nàng không được như ý, nàng muốn gì cũng không cho, cuộc sống của nàng …… cũng bị làm cho rối loạn hết cả rồi, ông trời thực sự muốn gϊếŧ chết nàng mới cam lòng phải không?
“Hỗn đản!”
Cắn răng, nắm chặt tay vùng vẫy,“Đáng giận!”
Chỉ cảm thấy chính mình rơi từ trên cao xuống, rơi thẳng vào trong nước rồi tiếp tục chìm xuống, Long Thất tùy ý để dòng nước cuốn mình xuống, hai mắt nhìn bầu trời trước mắt càng lúc càng cách xa, khóe môi lộ ra một nụ cười khổ. Thật đúng là ngoài ý muốn của ngọc linh, nàng thực sự đã được đưa trở về đúng với thế giới của mình rồi ……
Nàng từng nghĩ đến cho dù có phải trở về thì cũng phải đợi đến khi mọi chuyện kết thúc mới về, không ngờ ngọc linh lại nhanh hơn một bước đuổi nàng trở về ……
Hơi thở quen thuộc, nước biển quen thuộc, không có nơi nào có thể khiến nàng quen thuộc hơn nơi này ……
Lúc phát hiện mình đã rơi xuống sâu đến mức không thể chìm xuống được nữa lại phát hiện một đám binh tôm tướng cá quỳ bên cạnh, nàng chậm rãi quay đầu, nhìn đến gương mặt quen thuộc kia, người nọ vẻ mặt ngập tràn ý cười nhìn về phía nàng,“ Mời thất công chúa điện hạ hồi cung –”
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Đại khái còn có hai ba chương liền kết thúc ~~