Chương 2
Người cá có thể kết hợp với loài người để sinh con, đây là kết quả sau khi một nhóm các nhà khoa học trải qua thời gian dài nghiên cứu đã nghiệm chứng qua.
Cơ hồ mỗi người cá đều có dung mạo xinh đẹp, nữ người cá lại càng thêm tinh xảo, mà con của con người và người cá so với những đứa trẻ khác đều có gene ưu tú hơn cả, cho nên đa số quan viên và phú thương đều lựa chọn kết hôn cùng người cá.
Theo sự thịnh hành của “Nhân ngư phong” (phong trào lấy người cá), các vấn đề xã hội ngày một hiện lên rõ ràng.
Rất nhiều người bắt đầu bắt giữ người cá ở khắp bốn phương, sau đó tại chợ đêm tiến hành bán đấu giá, từ đó mà thu được lợi nhuận, những người này xưng là “Thợ săn nhân ngư”, nói trắng ra là những kẻ buôn lậu người cá.
Chạy theo lợi nhuận, càng ngày càng nhiều người gia nhập đội bắt giữ người cá. Những người đó vì để bắt được người cá, không chừa bất kì thủ đoạn tồi tệ nào, phạm vi lùng bắt rộng tạo thành mối nguy hại lớn cho người cá, quan hệ giữa con người và người cá trong lúc đó không ngừng chuyển biến xấu, làm cho Chính phủ không thể xem thường phải ra tay ngăn lại.
Tiểu nhân ngư im lặng nhìn mình bị hai kẻ buôn lậu “lính mới” khiêng đi, cuối cùng thả vào bên trong xe chở thủy sản tối đen, sau đó bên tai truyền đến tiếng khởi động xe vang dội, sau đó nữa… nó liền ngủ. Xung quanh tối om rất thích hợp để ngủ.
Không biết qua bao lâu, bị tiếng nói chuyện đánh thức, tiểu nhân ngư nghe thấy tiếng hai kẻ buôn lậu đang không ngừng cầu xin:
“Quan trên, ngài tha cho chúng tôi đi, chúng tôi là lần đầu tiên.”
“Đúng vậy, chúng tôi không dám nữa, tôi thề, thật sự không dám nữa!”
“Mấy người thề có ích gì, tôi lúc nhỏ thề với mẹ tôi hẳn là còn nhiều hơn thế, tốt nhất đừng nói nhảm nữa, giữ khí lực gào khóc xin tha trước Hiệp hội bảo vệ người cá, hoặc mấy người tự tiêm thuốc chuyển hóa biến mình thành người cá, không chừng bọn họ còn có thể xem xét phán nhẹ hai năm.” Nam nhân trẻ tuổi mặc bộ quân phục thuần đen khảm bạc nhẹ nhàng nói, đôi mắt hoa đào cong tựa vầng trăng, lời nói ra lại không lưu tình chút nào.
“Đừng đừng quan trên đừng, hai chúng tôi van ngài, chúng tôi thật sự không dám… nữa!”
“Không được, việc này tôi không quyết được, muốn trách thì trách mấy người xui xẻo, lão tử thật vất vả mới có thể tan ca, trên đường về nhà còn không thể yên thân, lãng phí thời gian nghỉ ngơi của tôi còn muốn tôi thả mấy người, là mấy người điên hay là tôi điên đây?”
Tiểu nhân ngư đánh giá nam nhân mắt hoa đào phía sau, yên lặng đem tầm mắt chuyển lên người nam nhân vẫn ngồi một bên không nói chuyện.
Nam nhân này cũng mặc quân phục, chỉ là trên vai so với nam nhân mắt hoa đào nhiều hơn một ngôi sao bạc năm cánh, so sánh với người kia ăn mặc tùy ý, nam nhân này mặc quân phục cẩn thận tỉ mỉ, khuy áo thẳng tắp quy củ, làm cho người ta có cảm giác vừa nghiêm túc lại mang chút vẻ đẹp cấm dục.
Lập tức đã bị hấp dẫn, tiểu nhân ngư nhịn không được nhìn chằm chằm nam nhân, nó nghĩ nhất định nó đã gặp được con người xuất chúng nhất.
Có lẽ cảm nhận được tầm mắt nóng rực không chút che giấu của tiểu nhân ngư, nam nhân liền quay đầu lại nhìn.
Lập tức hai mắt giao nhau.
a a a a dthw quá a a