Cũng may Dung Sâm có năng lực, hắn nhanh chóng thăng chức, lương tháng cũng nhiều hơn.
Nhưng ta lại không đợi được hắn.
Bởi vì hắn có một "Hảo huynh đệ", người này là xuyên không, nữ cải nam trang tên gọi Liễu Như Yên.
Liễu Như Yên có các loại phương pháp huấn luyện, cũng có các loại kỹ năng chế tạo vũ khí và chiến thuật.
Nàng và Dung Sâm hận gặp nhau quá muộn, trong một cuộc chiến, hai người trở thành bạn thân.
Ta ở biên quan ba năm, đợi hắn ba năm.
Cuối cùng hắn đã nắm được đại quân.
Hoàng đế bệnh tình nguy kịch, hắn hồi triều, đoạt lại vị trí Thái tử.
Nhưng hắn lại không nhìn thấy ta.
Vì trong mắt chỉ có Liễu Như Yên.
Còn ta, vẫn là một nha hoàn.
Ai dám tin?
Nhiều nhất chính là lương tháng nhiều hơn một chút.
Còn muốn ta hầu hạ Liễu Như Yên đã thành Hoàng hậu.
Ta mỗi ngày hãm hại nàng, kẻ đã đoạt tình yêu cùng vị trí Hoàng hậu của ta.
Cuối cùng, Dung Sâm rất thất vọng về ta, liền ban c/h/ế/t cho ta.
***
Mơ xong giấc mộng này, ta mồ hôi đầm đìa tỉnh lại.
Mọi thứ trong giấc mơ đều rất thật.
Những thứ nghèo khó kia, mùi rau dại kia, còn có trong mắt Dung Sâm tràn ngập tình yêu nhìn Liễu Như Yên, trái tim ta tan nát, đều quá chân thật.
Ai có thể tưởng tượng, chính mình dụng tâm tưới một gốc cải trắng, cuối cùng bị người khác nhổ, thậm chí còn không lấy được một sợi tóc.
Mấy ngày kế tiếp, ta đều mất hồn mất vía.
Cho đến khi hạ nhân trong cung nói Dung Sâm lại bị Hoàng đế răn dạy.
Trong lòng ta vừa động?
Chẳng lẽ, mộng đều là thật?
Trước khi Dung Sâm bị phế truất trong mộng, chính là bị Hoàng đế mắng trước.
Không có gì xảy ra mà không có cảnh báo.
Ta rơi vào trầm tư.
Ngày hôm sau, ta cầm phần thưởng và vàng bạc trang sức mình để dành mấy năm nay, đi thành bắc mua một tòa nhà.
Không lớn, hai viện.
Mua không thua thiệt.
Tương lai nếu Thái tử không bị phế, đây sẽ là nhà của ta.
Nếu hắn bị phế đi, chứng minh, giấc mộng của ta là thật. Ta đây sẽ không đi theo hắn chịu khổ, chịu tội.
Bản thân ta được hưởng sự bình yên và hạnh phúc.
May mắn, ta làm thϊếp thân tỳ nữ của hắn, lương rất cao, bình thường cũng được rất nhiều ban thưởng.
***
Trong thời gian tới, nhiệm vụ chính của ta là kiếm tiền.
Đông cung có thể kiếm tiền rất nhiều nơi.
Là nha hoàn thϊếp thân của Thái tử, ta nắm giữ chìa khóa nhà kho.
Mỗi khi Thái tử muốn ta đi lấy thứ gì đó, ta đều thuận tay lấy vài khối vàng nhét vào túi của mình.
Trong kho vàng nhiều, nhìn qua chính là thứ không đáng giá nhất.
Nhưng vàng có giá trị ở bên ngoài.
Ngắn ngủn một tháng, ta đã có một tòa thành ở phía Bắc, ở nông thôn có một thôn trang.
Thôn trang mấy trăm mẫu đất, đều là cho nông dân thuê. Hằng năm, ta có thể thu tiền thuê, cơm ăn sẽ không thành vấn đề.
Trên thôn trang còn có rừng trái cây và ao cá.
Có được những thứ này, quả thực so với mỗi ngày nghĩ Dung Sâm có yêu mình hay không, vui vẻ hơn nhiều lắm.
Hóa ra ta thật ngu ngốc.
Là nha hoàn thϊếp thân của Thái tử mà ta lại không có một xu dính túi.
Loại ngu ngốc như ta, ở trong mộng bị Liễu Như Yên kia đánh bại cũng là chuyện dễ hiểu.
Không lâu sau, một đạo thánh chỉ hạ xuống, Thái tử bị phế truất, mà tất cả hạ nhân ở Đông cung đều giải tán về nhà.
Tất cả mọi người ra ngoài, đều sẽ bị lục soát, chỉ được mang theo quần áo của mình.