Chương 166: Ác ma nhặt được thiên sứ, mở đầu Địa ngục

Mắt thấy sắp rơi xuống trước mặt.

Flog hơi ghét bỏ, vươn tay nắm cổ áo đối phương.

Đối với đại ác ma mà nói, loại màu sắc tinh khiết này, làm cho hắn nhớ ta mấy kẻ ra vẻ đạo mạo ở Nhân giới và Thiên Quốc.

Vậy tại sao nhóc con này lại bị ném xuống?

Đại ác ma tóc hồng chỉ lạnh lùng nhìn cảnh này, đuôi hình mũi tên ở phía sau lắc lư, xác định chỉ là một con non không có nguy hiểm gì, ác ma đại diện cho ta du͙© vọиɠ Quỳ Lâm nhàm chán không thèm nhìn nữa.

Nhưng nhóc con này...

Đại ác ma nắm cổ áo An Phong, híp đôi mắt đỏ ngầu của mình.

Nhìn vòng hào quang êm dịu màu vàng trên đỉnh đầu An Phong, còn có đôi cánh nhỏ trụi lông sau lưng.

Không phải là một thiên sứ nhỏ chứ?

Ha ha.

Đây đúng là một chuyện cười vớ vẩn.

Flog cũng biết, Thiên Quốc và Nhân giới sùng bái thiên sứ cỡ nào, nhà tiên tri lớn của bọn họ tiên đoán rằng tương lai sẽ có một vị thiên sứ chiến đấu tay cầm cung lớn màu vàng dẫn dắt Quang Minh đi lêи đỉиɦ cao.

Dưới lời tiên đoán như vậy, thiên sứ vốn có địa vị cao quý lại càng nhận được sự sùng bái ta đỉnh cao.

Do đó, vứt bỏ một thiên sứ nhỏ?

Đùa à?

Không biết ác ma ở Địa ngục ghét nhất là thiên sứ sao?

Mà thiên sứ nhỏ đang nhắm chặt hai mắt, che khuôn mặt nhỏ, chuẩn bị tiếp nhận va đập khi rớt xuống.

“Vù vù.” Tiểu Dương dừng chút năng lượng cuối cùng của mình để giảm xóc, nhìn thấy thiên sứ nhỏ được người khác tiếp được, Tiểu Dương vui vẻ tắt nguồn, lần thứ hai nghỉ ngơi khôi phục năng lượng.

Nhắc tới là thấy thảm, hệ thống trói chặt ký chủ xuyên việt tự mình tăng cấp, nhận được năng lượng, mà Hệ thống nuôi dưỡng và chiều chuộng bé cưng bởi vì đối tượng tiếp nhận trợ giúp, nên thu được lợi ích không cao, mà lúc này, Hệ thống thực tập Tiểu Dương không nỡ nhìn nhóc con chết thê thảm, mỗi một lần đều tiêu hết năng lượng của mình.

Quả thực là người làm công mẫu mực.

Thiên sứ nhỏ từ từ bỏ tay xuống, bị nắm cổ áo mờ mịt ngẩng đầu.

Bé có làn da trắng nõn, đôi mắt tròn trịa xanh thẳm, mái tóc ngắn bạch kim bồng bềnh mềm mại, đỉnh đầu đội một vòng hào quang nhỏ êm dịu màu vàng kim giống như vương miện, đôi cánh nhỏ đáng thương khép lại ở sau lưng.

Từ vùng đất nguyền rủa rơi xuống thế giới Địa ngục, giờ phút này thiên sứ nhỏ còn chưa kịp hoàn hồn.

Bé sợ hãi mở to đôi mắt, nhìn người có cái sừng đại ác ma đang nắm cổ áo mình.

Ác, ác ma?

Hay đại ác ma?

“Ngươi, ngươi!”

Giọng thiên sứ nhỏ non nớt mềm mại, dù quật cường cỡ nào khi bị đôi mắt đỏ thẫm của đại ác ma nhìn chằm chằm, cũng có chút cảm giác không thể nhúc nhích.

Cánh nhỏ phía sau nhanh chóng vỗ, lông nhỏ trên cánh vốn không nhiều lại rơi xuống mấy cái.

An Phong nhìn lông vũ xinh đẹp bay xuống.

Thiên sứ nhỏ hoang mang.

Thiên sứ nhỏ tỉnh táo lại.

Thiên sứ nhỏ sốc!

Lông vũ của bé?