[Tiến độ hắc hóa 30%]
[Tiến độ hắc hóa 29%]
......
[Tiến độ hắc hóa 25%]
[Ký chủ giảm xuống 25 rồi! 25 đó!]
Tiểu 8 rốt cuộc không nhịn được mà kích động hô lên, cảm thấy ký chủ cái gì cũng chưa làm kìa, lợi hại quá rồi.
Tịch Lãng càng thêm ngơ ngác, cho nên vừa nãy rốt cuộc là xảy ra cái gì?
Ngày vừa tiến vào thế giới này, độ hắc hóa một lần tăng lên 60%, cũng làm cho Tịch Lãng kinh ngạc rồi, nhưng hiểu lầm sau khi được giải trừ đã giảm xuống còn 45%.
Mấy ngày nay đều là không ngừng tăng tăng giảm giảm, nhưng tổng thể thì cũng không duy trì xu hướng giảm xuống, nhất là hôm nay lúc hai người phi như bay trên phố lớn ngõ nhỏ của thành phố Khúc, giảm xuống rất nhanh, cuối cùng dừng ở 30%.
Tịch Lãng có thể đoán được một vài nguyên nhân, anh rất vừa ý với tiến độ này.
Nhưng vừa nãy anh thật sự không hiểu ra sao.
[Không cần biết là nguyên nhân gì, tóm lại giảm là được.] Tiểu 8 xưa nay rất lạc quan, đồng thời cũng không quên thổi rắm cầu vòng [Ký chủ đại nhân quá ngầu!]
Được rồi, Tịch Lãng cũng không truy cứu thêm.
Vốn dĩ tính toán nhân lúc này nói chuyện nghiêm túc với Tịch Mẫn Khanh, liên quan đến chuyện thân thế của hắn, dù sao Tịch Lãng vẫn luôn tìm các loại nguyên nhân khiến hắn hắc hóa.
Lại không ngờ Tịch Mẫn Khanh khó hiểu mà đi mất, Tịch Mẫn Khanh chỉ có thể thảo luận với Tiểu 8.
Thực tế chủ yếu là Tịch Lãng phân tích, Tiểu 8 ngốc nghếch phụ họa.
Khi biết Tịch Mẫn Khanh đêm khuya lẻn vào thư phòng của Tịch Hạ Xuyên xong, Tịch Lãng nghĩ đến một loại khả năng.
Tịch Hạ Xuyên vì cái gì mà vô duyên vô cớ nhận nuôi Tịch Mẫn Khanh?
Tịch Hạ Xuyên là nhà nhà từ thiện? Không hề.
Trong nguyên tác cũng không có nói gì thêm, nhưng cẩn thận nghĩ lại, chuyện Tịch Hạ Xuyên nhận nuôi Tịch Mẫn Khanh cũng rất kỳ quái.
15 năm trước Tịch thị còn chưa có quy mô như hiện tại, thân là người sáng lập Tịch Hạ Xuyên vội đến chân không chạm đất, mặc dù công ty đã có chút quy mô nhỏ, nhưng vẫn chưa đến mức độ đi làm từ thiện, huống hồ còn đơn độc đi nhận nuôi một nhóc ăn xin đáng thương.
Nếu như nói lúc đó thời điểm đi ngang qua đường, Tịch phu nhân nhìn thấy Tịch Mẫn Khanh gầy giơ xương nên nổi lòng trắc ẩn, bọn họ cũng rất có nhiều cách để cứu trợ, dù sao lúc đó bọn họ có con trai con gái, một con trai cả đã 9 tuổi, Tịch Lãng, và một đứa con gái 3 tuổi – Tịch Mộng, dưới tình huống như vậy bọn họ sao lại nghĩ đến nhận nuôi một nam hài?
Hơn nữa, lất hiểu biết của Tịch Lãng về đôi vợ chồng này, bọn họ cũng không phải là người có lòng từ bi đến mức này.
Huống hồ sau khi Tịch Mẫn Khanh bước vào nhà họ Tịch, đôi vợ chồng này cũng không hề cho Tịch Mẫn Khanh bao nhiêu quan tâm và yêu quý, chủ yếu là cung cấp vật chất, là một danh phận con nuôi công bố ra ngoài, Tịch Lãng thật sự cảm thấy vợ chồng này cũng không đặt bao nhiêu tình cảm trên đứa nhỏ này.
Cho nên rất kỳ quái, sao phân tích đến chuyện nhận nuôi này lại có chút ẩn tình, cảm thấy rất không thích hợp.
Tịch Lãng biết Tịch Mẫn Khanh còn che giấu anh gì đó, anh đoán là liên quan đến chuyện nhân nuôi, Tịch Mẫn Khanh đại khái biết được chút gì đó, nên mới âm thầm điều tra.
Dù sao Tịch Mẫn Khanh cũng chạy rồi, Tịch Lãng an ổn ngủ đến tự nhiên tỉnh mới chậm rãi về nhà.
Có điều, trên đường đi anh lướt điện thoại biết được nguyên nhân Tịch Mẫn Khanh đột nhiên rời đi.
Nữ chính Tịch Mộng xảy ra chuyện.
Trên mạng đều là video Tịch Mộ ở trước cửa khách sạn nào đó lôi lôi kéo kéo với nam tử trẻ tuổi, tài khoản marketing không hẹn mà cùng đoán đây là kim chủ của Tịch Mộng, hai người không biết vì chuyện gì mà xảy ra tranh chấp lôi lôi kéo kéo.
Tịch Lãng biết, bộ phim lớn làm cho Tịch Mộng nổi tiếng còn chưa chiếu, nhưng cô ta trước đó đã quay vài bộ phim web drama, tính là có chút danh tiếng, mà vẻ ngoài cô ta thanh thuần xinh đẹp cũng làm cho mấy bộ phim đó nổi tiếng, trên mạng cũng nhiều người lấy dung mạo mà phỏng đoán lung tung.
Chỉ là không biết ai ở sau lưng quạt gió thêm củi mới có hiệu ứng che lấp trời đất như vậy.
Tịch Lãng nhìn video mơ hồ, lôi lôi kéo kéo ở trước cửa khách sạn, nhưng không giống “cử chỉ thân mật” như tài khoảng marketing nói, ngược lại cảm giác như Tịch Mộng rất sợ hãi, mà nam tử trong video không giống kim chủ gì cả, lại giống lưu manh vô lại.
Tịch Lãng để cho Tiểu 8 điều tra, quả nhiên.
Người đàn ông trong video, là em trai của Tịch Mộng.
Đúng, em trai ruột, con trai bảo bối quý giá nhà họ Lý.
Cuối cùng cũng tìm đến.
Bởi vì video quá mơ hồ, cho dù là Tiểu 8 cũng không có cách nào biết được nội dung nói chuyện, nhưng Tịch Lãng có thể đoán được hai chuyện --- nhận thân, đòi tiền.
Tịch Lãng rất nhanh đã được nhà họ Tịch chứng thực được, cái tên Lý Thiên Tứ, là em trai ruột của Tịch Mộng, đến tìm Tịch Mộng đòi tiền.
Mượn cớ là mẹ bọn họ mắc bệnh nan y, gian đoạn cuối, mở miệng là đòi 300 vạn, nếu không sẽ tiết lộ chân tướng thiên kim giả của Tịch Mộng.
Lý Thiên Tứ không ngốc, hắn ta biết thân phận thực sự của Tịch Mộng không thể bị lộ, nhất là không thể để nhà họ Tịch biết, cho nên hắn ta mới lén đến tìm, ngồi xổm ở khách sạn Tịch Mộng quay phim chờ mấy ngày mới tìm được cơ hội.
Hắn ta lại không biết là, Lý Thu Đình rời nhà trốn đi đã vạch trần hết thảy chân tướng, cho nên hiện tại Tịch Mộng không chỉ không sợ, mà cô ta còn có chỗ dựa đáng tin cậy.
Chỉ là một tên học sinh cấp 3 nho nhỏ chưa trải sự đời, nào có thể đấu lại hai nhà hào môn như tòa núi lớn?
Tịch Mộng chỉ là bị dọa sợ, vừa tức vừa nóng ruột, cũng bị người thân có quan hệ huyết thống làm cho ghê tởm.
Tối qua lúc video bị lộ ra, Cố Tư Minh lại có thủ đoạn thế nào cũng phải có thời gian, trong khoảng thời gian này Tịch Mộng bị truyền ra là cái gì mà bao dưỡng linh tinh, lại truyền ra tin đoàn phim [Tiên Linh] cũng đang suy xét đổi diễn viên.
Nữ chính sợ xảy ra chuyện, khó trách tối qua Tịch Mẫn Khanh lại chạy nhanh như vậy, nhưng vấn đề là Tịch Mẫn Khanh làm sao biết được? Cảm ứng tâm linh?
Tịch Mẫn Khanh: Còn có cảm ứng tâm linh gì, chỉ là trùng hợp mà thôi.
Lúc Tịch Lãng về đến nhà, Tịch Mộng đã được Tịch Mẫn Khanh đón về.
Nhìn thấy Tịch lãng về cô ta thấp giọng gọi một tiếng: “Anh cả.....”
Tịch Lãng cả người uể oải, không khó nghe ra ấm ức trong giọng nói của cô ta, hốc mắt hơi đỏ lên cũng lộ ra ấm ức lê nán, giống như đang nói “Anh sao bây giờ mới về?”
Tịch Lãng không thèm để ý ừ một tiếng, ngược lại chú ý đến Tịch Mẫn Khanh đứng bên cạnh nữ chính, ánh mắt có chút quái dị, hình như đang tìm tòi nghiên cứu hoặc là khó hiểu.
Tịch Lãng vốn dĩ định chào hỏi hắn, không ngờ đối phương cảm nhận được tầm mắt của anh, cũng biết anh sẽ mở miệng, thế mà còn quay lưng lại với anh, cho anh một cái bóng lưng.
Tịch Lãng: ???
“Con còn biết đường mà về à,” Tịch phu nhân dẫn đầu đánh con trai lớn hỗn trướng của mình, “Em gái con xảy ra chuyện lớn như vậy con cũng không quản.”
Tịch Hạ Xuyên sắc mặt cũng âm trầm nhìn con trai khoan thai đến muộn, mấu chốt đến đến xếp đội hình cũng vô dụng, đến lúc em gái mình cần nhất cũng không thấy bóng dáng.
“Con lại đi nơi nào lêu lổng bây giờ mới về?”
Tịch Lãng không thèm để ý mà phất phất tay căn bản không có ý muốn giải thích, còn như đại gia ngồi xuống sô pha: “Không phải đã giải quyết rồi sao.”
Hai vợ chồng lập tức đau đầu, bọn họ thật sự không có biện pháp nào với đứa con trai này.
Tịch Lãng cũng không hiểu chuyện nhỏ như vậy, một chút sóng gió trong giới giải trí không phải là rất bình thường sao? Có giác ngộ tiến vào giới giải trí không có giác ngộ thừa nhận chút chuyện này?
Còn nữa, bên cạnh nữ chính có hai chỗ dựa lớn, cho dù là Tịch thị hay Cố thị, đều có thể nói là tồn tại cao ngất như tầng mây, sao có thể để chuyện tổn thương đến nữ chính liên tục lên men.
Cho nên lúc Tịch Lãng lên máy bay, tập đoàn Tịch thị đã công bố một bài đăng weibo, để lộ thân phận Tịch Mộng thân là đại tiểu thư tập đoàn Tịch thị.
Tịch thị là tồn tại thế nào? Mặc dù không so được với đế nghiệp của Cố thị, nhưng cũng là công ty lớn mà nhiều người ngưỡng mộ.
Cho nên, một thiên kim tiểu thư hào môn sinh ra đã có trăm tỷ tài sản, sao lại có thể bị bao dưỡng?
Người ta vào giới giải trí quay phim cũng bất quá chỉ là đại tiểu thư đến thử nghiêm cuộc sống mà thôi.
Lời bịa đặt của tài khoảng marketing bị vạch trần, hơn nữa tập đoàn Tịch thị còn tỏ vẽ đã tìm luật sư, rất nhanh sẽ pháp luật can thiệp.
Bất quá cư dân mạng cũng không quan tâm những chuyện này, thân phận đại tiểu thư của Tịch Mộng đã đủ để bọn họ thảo luận say sưa vài ngày.
Không có gì bất ngờ, sau khi thao tác này sẽ chỉ làm cho Tịch Mộng bạo hồng ở trong giới giải trí.
Nói ra thì, trong nguyên tác thân phận đại tiểu thư của Tịch Mộng bị lộ ra, là vì tối hôm đó ở khách sạn Ô Long, cô ta bị chụp được cùng một nam tinh anh đi vào khách sạn, sau đó cũng đồng dạng kịch bản như vậy, kết quả cũng là Tịch thi đứng ra bạo lộ thân phận.
Cũng không phải là Cố Tư Minh không muốn, mà là nữ chính không cho, dù sao thân phận này của cô ta đã đủ dọa người, còn thêm Cố Tư Minh xuất hiện nữa, có thể trực tiếp phong hậu rồi.
Đương nhiên, Tịch Lãng thân là người có tầm nhìn của Thượng Đế biết, sau một phen tiết lộ thân phận, hiệu quả vả mặt mới có thể kéo mãn.
Nghe Tịch Lãng không thèm để ý mà nói, dưới đáy mắt ấm ức của Tịch Mộng lướt qua một tia thất vọng cùng tức giận.
Cô ta vẫn không hiểu được nguyên nhân người anh cả này không thích mình, trước đây còn cho rằng người này là vì hỗn trướng, cho nên không thích cô em gái này, thậm chí còn ngày ngày đổi bồ như đổi áo tức chết ba mẹ.
Nhưng hôm đó Tịch Lãng rõ ràng đã chiếu cố Lý Thu Đình dịu dàng như vậy, ánh mắt Tịch Lãng nhìn Lý Thu Đình là người anh trai nên có.
Cho nên không phải là Tịch Lãng không hiểu cách để làm anh trai tốt là như thế nào, mà chỉ là không muốn làm anh trai tốt của cô ta mà thôi.
“Anh cả.....” Tịch Mộng đáng thương, ấm ức nhìn anh.
Tịch Lãng thờ ơ chỉ Tịch Mẫn Khanh ở phía sau cô ta, “Anh không về, anh hai em không phải đã suốt đêm chạy về rồi sao?”
Tịch Mẫn Khanh lại không kìm được mà đẩy đẩy cọng kính.
Hắn có thể nói là trùng hợp sao?
Tịch Mộng cũng không quay đầu nhìn Tịch Mẫn Khanh, chỉ đáng thương nhìn Tịch Lãng: “Vẫn là anh hai thương em.”
Tịch phu nhân tức giận đập lên tay Tịch Lãng: “Không có lương tâm con không thể giống Mẫn Khanh quan tâm em gái con một chút sao?
Tịch Lãng ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Tịch phu nhân.
Em gái anh không phải là đã ra nước ngoài rồi sao? Tiểu cô nương 18 tuổi, lần đầu tiên chạy đến nơi xa như vậy, trên người có số tiền lớn nhưng bên cạnh không có người chăm sóc.
Anh dám khẳng định, Lý Thu Đình đi nhiều ngày như vậy rồi, đôi vợ chồng này chắc chắn là chưa từng gọi một cuộc điện thoại.
“Con rất em tâm em gái mà.” Tịch Lãng cười hì hì, “Mấy ngày nay ngày nào con cũng gọi điện thoại với em ấy, năng lực thích ứng của em ấy cũng rất mạnh.”
Lời Tịch Lãng vừa nói ra, làm cho cả phòng khác rộng lớn như vậy rơi vào yên tĩnh chết chóc, bầu không khí xấu hổ lập tức lan tràn đến từng ngóc ngách.
Hốc mắt Tịch Mộng đỏ bừng nhìn Tịch Lãng, đôi mắt xinh đẹp rất nhanh đã nước mắt lưng tròng, trước khi nước mắt rơi xuống cô ta vội vàng mím môi nỗ lực kìm nén không để nước mắt rơi xuống, sao đó nhanh chóng nói một câu: “Con có hơi mệt về phòng trước đây ạ.”
Nói xong mặc kệ phản ứng của mọi người nhanh chóng chạy lên tầng.
Tịch đại thiếu ý chí sắt đá không hề cảm thấy mình nói gì sao, người khác xấu hổ không ảnh hưởng gì đến động tác uống trà của anh.
Sắc mặt vợ chồng nhà họ Tịch cứng đờ, Tịch Hạ Xuyên hung hăng trừng mắt nhìn con trai, Tịch phu nhân nhéo tay anh: “Mộng Mộng cũng là em gái con.”
Tịch phu nhân quay đầu lại là sắc mặt thản nhiên nói với Tịch Mẫn Khanh:
“Mẫn Khanh à, cháu lên tầng với Mộng Mộng, tâm trạng con bé không tốt......”
Kỳ thật từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Tịch đại thiếu hỗn trướng khi dễ em gái, đều là Tịch Mẫn Khanh lặng lẽ thủ hộ bên người Tịch Mộng, Tịch Mẫn Khanh yêu thương cô em gái này hơn bất cứ ai.
Nhưng hôm nay không biết tại sao, hắn không nhúc nhích, sắc mặt rất hờ hững.
Tịch Mẫn Khanh lẳng lặng nhìn Tịch Lãng một cái, nhìn thấy anh nhìn mình thì thu hồi tầm mắt, nghiêm túc nhìn Tịch phu nhân.
“Bác gái, Mộng Mộng lớn rồi, hơn nữa hiện giờ em ấy đã có bạn trai, cháu đi vào phòng em ấy không thích hợp.”
Tịch Lãng kinh ngạc, Tịch phu nhân càng kinh ngạc hơn.
Bởi vì không nghĩ tới Tịch Mẫn Khanh sẽ cự tuyệt.
Trong ấn tượng của bà ta, cho dù là lúc nhỏ hay là lớn lên, đối với lời nói của bà ta hay chồng bà ta Tịch Mẫn Khanh luôn là nói gì nghe đó, cho dù là tốt hay không tốt, chưa từng nghe thấy hắn nói một chữ không, đây còn là lần đầu tiên, Tịch Mẫn Khanh lại từ chối lời phân phó của bà ta.
Mặc dù Tịch Mẫn Khanh nói rất đúng, nhưng trong lòng Tịch phu nhân không khỏi có chút không thoải mái.
Kỳ thật lúc vừa mới đến nhà họ Tịch, Tịch phu nhân có để cho Tịch Mẫn Khanh gọi bọn họ là ba mẹ, nhưng Tịch Mẫn Khanh lúc còn nhỏ rất rõ ràng biết hắn cùng hai anh em Tịch Lãng là khác nhau, cho dù lúc đó chỉ có bảy tuổi, Tịch Mẫn Khanh đã có thể nhìn mặt đoán ý, tâm tư của hắn tỉ mỉ lại mẫn cảm.
Cho nên hắn vẫn luôn kiên trì xưng hô hai người họ là bác trai bác gái, mà không phải là kêu ba mẹ.